Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 479. Mười hai loại lĩnh vực dung hợp kinh thiên động địa! Lục Trường Sinh chém chết Lôi Thiên Đô dưới ánh mắt chăm chú của đám đông! (2)



Chương 479. Mười hai loại lĩnh vực dung hợp kinh thiên động địa! Lục Trường Sinh chém chết Lôi Thiên Đô dưới ánh mắt chăm chú của đám đông! (2)




“Thú vị thật đó, ta nhất định phải đi xem mới được.”
Đông đảo tiên sư, Đạo Quân của hệ thống tiên đạo đều muốn đi xem trận chiến này.
Chỉ trong ba ngày, tin tức này đã truyền khắp toàn bộ Cổ Vực.
Nhưng ba ngày cũng rất ngắn ngủi.
Chỉ trong chớp mắt, thời gian đã đến ba ngày sau.
Núi Thiên Long vốn là một ngọn núi hùng vĩ, nó nằm giữa Cổ Vực Thiên Tông và Hoàng Thiên Tông, thuộc về vùng đất trung tâm nên khi tới núi Thiên Long, lực ảnh hưởng của cả hai tông môn lớn đều giảm xuống rất nhiều.
Bình thường, núi Thiên Long khá là quạnh quẽ, không có ai tới đây.
Nhưng ba ngày gần đây, một làn sóng võ giả, tiên sư đều dũng mãnh tràn tới gần núi Thiên Long.
Không cần nói cũng biết mục đích của bọn họ là gì.
Không biết qua bao lâu.
“Vèo.”
Một bóng người chậm rãi đi tới núi Thiên Long từ phương hướng Hoàng Thiên Tông.
“Đó là… Lôi Thiên Đô đã tới!”
“Quả nhiên lời đồn về Lôi Thiên Đô của Hoàng Thiên Tông không giả, tinh khí thần vô cùng no đủ, mượt mà, giống như đang vận sức chờ phát động, tràn ngập nhuệ khí, chắc chắn não vực đã đạt tới trăm dặm, bước một chân vào cảnh giới Đạo Cơ!”
“Ba mươi năm trước, ta đã từng gặp Lôi Thiên Đô một lần. Lúc ấy, Lôi Thiên Đô còn làm đâu chắc đấy, một bước một dấu chân, dốc lòng tu hành trong giai đoạn Thần Tàng. Ai cũng không ngờ ba mươi năm sau, Lôi Thiên Đô đã có thể leo lên độ cao vô số võ giả Thần Tàng mơ ước tha thiết.”
“Lôi Thiên Đô làm việc quá ổn định. Một bước một dấu chân, từ trước đến nay chưa từng có ý định thể hiện mũi nhọn. Nhưng chính là một bước một dấu chân laik đạt tới độ cao hiện giờ, thậm chí đúc thành Đạo Cơ cũng không có bất cứ vấn đề gì.”
“Sau trận chiến này, chắc hẳn Lôi Thiên Đô sẽ đúc thành Đạo Cơ…”
Giây phút rất nhiều người nhìn thấy Lôi Thiên Đô, suy đoán lúc trước của bọn họ đều được chứng thực.
So với lời đồn thì Lôi Thiên Đô chỉ có hơn chứ không có kém!
Lôi Thiên Đô như vậy còn là người đứng thứ chín Đạo Cơ Dự Khuyết bảng nữa không?
Chỉ sợ hắn còn có cơ hội đánh sâu vào hạng ba Đạo Cơ Dự Khuyết bảng, thậm chí là hạng nhất…
Đương nhiên, Lục Trường Sinh không thèm quan tâm đến những hư danh đó.
Một khi đúc thành Đạo Cơ, hắn đâu cần quan tâm tới Đạo Cơ Dự Khuyết bảng gì đó nữa chứ?
Lôi Thiên Đô đi tới núi Thiên Long rồi nhìn thoáng qua xung quanh.
Sau đó, hắn lập tức nhắm hai mắt lại.
Lục Trường Sinh còn chưa tới nên hắn vẫn phải tiếp tục chờ thêm một lát.
Nhưng đây cũng là ưu thế.
Nhắm mắt dưỡng thần, dĩ dật đãi lao, điều chỉnh thể xác và tinh thần tới trạng thái tốt nhất.
Tuy Lôi Thiên Đô nổi danh là đệ tử chân truyền đứng đầu Hoàng Thiên Tông.
Nhưng hắn vô cùng ổn định như trong lời đồn.
Hắn tuyệt đối sẽ không chủ quan.
Hắn sẽ không khinh thường bất cứ ai, đặc biệt là Lục Trường Sinh, người từng sáng tạo ra kỳ tích.
Lôi Thiên Đô sẽ chỉ hoàn toàn xem Lục Trường Sinh trở thành kẻ địch mạnh trong cuộc đời, dốc hết sức ứng phó!
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Sắp tới gần giữa trưa nhưng vẫn chưa thấy Lục Trường Sinh đâu.
Bỗng nhiên một bóng dáng loáng thoáng xuất hiện từ phương hướng của Cổ Vực Thiên Tông.
Đó là bóng dáng của một nam tử trẻ tuổi.
Hắn bước từng bước, không nhanh không chậm đi tới núi Thiên Long.
“Lục Trường Sinh của Cổ Vực Thiên Tông đến rồi!”
“Cuối cùng cũng đến, nhìn dáng vẻ của Lục Trường Sinh hình như không hề căng thẳng chút nào. Phải biết rằng, người hắn phải đối mặt chính là Lôi Thiên Đô, đệ tử chân truyền đứng đầu Hoàng Thiên Tông! Chỉ phần khí độ này thôi, Thần Tàng bình thường đã khó có thể với tới rồi.”
“Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy Lục Trường Sinh danh chấn Cổ Vực…”
Trong lúc nhất thời, ánh mắt của rất nhiều người đều rơi xuống trên người Lục Trường Sinh.
Dù Lục Trường Sinh đã bắt đầu danh chấn Cổ Vực từ cảnh giới Thần Cương, nhưng thời gian danh tiếng của hắn quật khởi quá ngắn.
Ngắn tới nỗi bây giờ tên tuổi của hắn đã truyền khắp Cổ Vực, nhưng số người thật sự từng gặp Lục Trường Sinh lại vô cùng ít ỏi.
Nhưng bây giờ, tiên sư cũng được, Thần Tàng cũng thế.
Thậm chí còn có một vài cường giả Đạo Cơ che giấu đều được gặp Lục Trường Sinh như mong muốn.
Lục Trường Sinh bước từng bước đi tới.
Hắn vẫn luôn đi tới vị trí cách Lôi Thiên Đô khoảng mười trượng mới dừng lại.
“Vèo.”
Lôi Thiên Đô mở mắt ra.
Giây phút này, bốn mắt nhìn nhau.
Bầu không khí không giương cung bạt kiếm như trong tưởng tượng.
Ánh mắt của Lôi Thiên Đô và Lục Trường Sinh đều vô cùng bình tĩnh.
Bĩnh tĩnh đến mức cảm xúc của hai người đều không hề thay đổi chút nào.
Bởi vì đây là lần đầu tiên hai người bọn họ gặp mặt.
Thậm chí giữa hai người cũng không có bất cứ quan hệ cá nhân nào.
“Lục Trường Sinh… Ngộ tính và thiên phú của ngươi làm người ta xem thế là đủ rồi.”
“Nếu ta có thiên phú và ngộ tính như ngươi thì chỉ sợ đã đúc thành Đạo Cơ từ lâu, cũng sẽ không tốn thời gian đến tận bây giờ…”
Lôi Thiên Đô chậm rãi mở miệng.
Vừa mở miệng đã “tự giễu”, không hề có khí thế hùng hổ doạ người nào cả.
Điều này không phù hợp với Lôi Thiên Đô “Nổi danh”.
“Lôi Thiên Đô, ngươi làm người ta cảm thấy rất bất ngờ.”
Lục Trường Sinh cũng lên tiếng.
“Vậy à?”
“Có phải ngươi cảm thấy đệ tử chân truyền đứng đầu Hoàng Thiên Tông là ta vừa gặp mặt đã nói ẩu nói tả, sau đó mắt cao hơn đỉnh miệt thị ngươi không?”
“Không, ta không phải người như vậy. Ta quật khởi từ thấp hèn, ngươi cũng bước từng bước đi tới vị trí hôm nay từ thấp hèn. Ngươi và ta đều biết rõ, chúng ta không dễ gì mới có được địa vị ngày hôm nay, rất nhiều lúc, chúng ta đều thân bất do kỷ.”
“Tuy trận chiến này không liên quan đến ân oán, nhưng liên quan đến sống chết!!”
Lục Trường Sinh hiểu lời Lôi Thiên Đô nói.
Suy nghĩ của đối phương rất rõ ràng, cũng nhìn rất rõ ràng.
Lôi Thiên Đô được người khác uỷ thác, tất nhiên phải đối phó với Lục Trường Sinh.
Hắn tuyệt đối sẽ không nương tay.
Nhưng cùng với đó, Lôi Thiên Đô sẽ tuyệt đối không khinh thường Lục Trường Sinh. Hết chương 479.



Bạn cần đăng nhập để bình luận