Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1114. Bước lên tầng thứ chín của tháp Thông Thiên! Người đứng đầu Thiên Thánh trong lịch sử!



Chương 1114. Bước lên tầng thứ chín của tháp Thông Thiên! Người đứng đầu Thiên Thánh trong lịch sử!




Bắt đầu từ tầng thứ tám, e rằng tháp linh đều là sinh mệnh Giới Hải.
Người sau càng kinh khủng hơn người trước.
Còn về việc hắn có thể đi được bao xa?
Lục Trường Sinh chưa nghĩ tới.
Nhưng tầng thứ bảy về cơ bản hắn đã cố gắng hết sức rồi.
Lại đi đến tầng thứ tám, thậm chí đi xa hơn nữa, đối với hắn đều là vô cùng miễn cưỡng.
“Tầng thứ bảy, ta đã nỗ lực hết mình rồi.”
“Dưới tình hình bình thường thì có lẽ ta không thể vượt qua được tầng thứ tám.”
“Nhưng tháp linh có đòn sát thủ, ta cũng không phải là không có?”
“Dưới tình hình bình thường thì ta chắc chắn là không thể vượt qua được tầng thứ tám, trừ khi...”
Trong đầu Lục Trường Sinh xuất hiện rất nhiều ý nghĩ.
“Vụt.”
Tầng thứ tám của tháp Thông Thiên, một luồng ánh sáng màu xanh chói mắt tràn ngập trong không gian tầng thứ tám.
Ngay sau đó, tháp linh của tầng thứ tám xuất hiện.
Trong luồng ánh sáng màu xanh tràn ngập khắp không gian, một cự thú có hình dạng kỳ dị xuất hiện.
Nhìn trông có vẻ giống trâu, nhưng lại không có sừng, hơn nữa thân dưới cũng chỉ có một cái chân.
“Ta là tháp linh của tầng thứ tám, sinh vật thuộc Giới Hải, Quỷ Ngưu.”
“Ngươi có thể vượt qua tầng thứ bảy nghĩa là tên ngốc ở tầng thứ bảy chắc chắn là đã chết rồi.”
“Lúc trước Võ Tổ của Tiên Võ giới các ngươi bắt ta lại, nhốt ta không biết đã bao nhiêu vạn năm rồi, ta vẫn luôn ở trong tháp Thông Thiên mịt mù tăm tối này.”
“Trước kia từng có tổng cộng bảy người đến được tầng thứ tám, cuối cùng đều đã bị ta đánh bại, ngươi là người thứ tám!”
“Võ Tổ của các ngươi đã từng nói, chỉ cần ta có thể đánh bại mười người thì sẽ trả tự do cho ta.”
“Đánh bại ngươi, thì chỉ còn lại hai người nữa thôi...”
Áp lực từ trên người Quỷ Ngưu này thật sự vô cùng kinh khủng.
Nhưng đối phương dường như là người nói nhiều.
Hoặc là vì đã quá lâu rồi không được nói chuyện với người khác nên cứ hễ nói chuyện là thao thao bất tuyệt, không dừng lại được.
Tính nết của Quỷ Ngưu này dường như khác xa so với Thiên Ngô Xích của tộc Cự Linh.
Tuy trong lời nói luôn là tự do nhưng từ trong ánh mắt của Quỷ Ngưu, Lục Trường Sinh lại không thấy được sự mong đợi gì nhiều.
“Quỷ Ngưu là một tộc đàn à?”
Bỗng nhiên, Lục Trường Sinh hỏi.
Quỷ Ngưu ngẩn ra một lúc, sau đó liền lắc đầu nói: “Ta sinh ra ở Giới Hải, Giới Hải đã sinh ra ta, cả Giới Hải cũng chỉ có một Quỷ Ngưu là ta mà thôi, ta không có tộc đàn.”
Ta không già đi, cũng sẽ không chết đi, có thể vẫn luôn sống mãi nhưng đáng tiếc ta lại bị Võ Tổ của các ngươi bắt gặp sau đó bắt ta lại.
Lục Trường Sinh chợt hiểu ra.
Hóa ra là như vậy.
Quỷ Ngưu không phải là một tộc đàn.
Mà chỉ có duy nhất một con Quỷ Ngưu mà thôi.
Thuộc loại “Không xuất bản nữa”.
Kết quả lại bị Võ Tổ bắt lại ném vào tháp Thông Thiên.
Đương nhiên chắc chắn là Võ Tổ cũng đã nghiên cứu nó rồi mới vứt vào tháp Thông Thiên.
Có lẽ cũng là do không có quá nhiều giá trị.
Nếu không thì cũng sẽ không trở thành tháp linh của tháp Thông Thiên.
Chỉ là hơi đặc thù một chút mà thôi.
“Được rồi, tiểu tử, ngươi nói chuyện với ta cũng khá lâu rồi, ta rất hài lòng.”
“Nhưng nếu muốn vượt qua tầng thứ tám thì vẫn phải dựa vào thực lực của ngươi, ta sẽ chẳng cho ngươi cơ hội nào đâu.”
Lúc này Quỷ Ngưu mới nhắc đến “chuyện chính”.
Lục Trường Sinh gật đầu.
Ngay sau đó, hắn liền không chút do dự thi triển ra đạo thể của mình, đồng thời dung hợp máu thịt của mình với đạo thể, trong nháy mắt thi triển ra Pháp Thiên Tượng Địa.
Tức khắc, Pháp Thiên Tượng Địa của Lục Trường Sinh không ngừng mở rộng.
Vậy mà lại có thể vượt qua Quỷ Ngưu.
Nhìn từ xa, đối mặt với Pháp Thiên Tượng Địa của Lục Trường Sinh, Quỷ Ngưu dường như trở nên vô cùng “bé nhỏ”.
“Ồ, vậy mà lại sánh bằng tên ngốc đó, nhưng chỉ dựa vào thân thể to lớn thì có tác dụng gì cơ chứ?”
“Sét đánh!”
Quỷ Ngưu gầm nhẹ một tiếng.
Ánh chớp loé lên trong hư không của tầng thứ tám.
Không biết từ nơi nào, có một tia sét to như cánh tay đánh xuống, trong nháy mắt đánh xuống người Lục Trường Sinh.
“Răng rắc.”
Lục Trường Sinh cảm thấy chấn động khắp người.
Pháp Thiên Tượng Địa của hắn vậy mà chỉ trong nháy mắt đã bị lực lượng của tia sét khủng bố đó chấn động đến mức không thể động đậy được.
“Cái gì?”
Lục Trường Sinh rất kinh ngạc.
Chỉ với một tia sét mà Pháp Thiên Tượng Địa của hắn đã gần như không thể chịu được nữa rồi.
Thậm chí bị mất cảm giác không thể động đậy được.
Đương nhiên chỉ là trong nháy mắt mà thôi.
Một vạn loại Võ đạo trong cơ thể của Lục Trường Sinh cũng không phải không có tác dụng gì.
Lực lượng của Võ đạo bộc phát ra đã nhanh chóng trấn áp được tia chớp đó.
Nhưng tia chớp vừa nãy đã khiến cho Pháp Thiên Tượng Địa của Lục Trường Sinh bị hao tổn một chút.
Ít nhất đã bị hao tổn một phần một trăm.
Đừng xem nhẹ một phần một trăm này.
Chẳng lẽ đối phương chỉ có một tia chớp thôi sao?
Quả nhiên, Lục Trường Sinh ngẩng đầu lên.
Hắn đã nhìn thấy gì thế?
Trước mặt Quỷ Ngưu vậy mà lại xuất hiện vô số tia chớp, chậm rãi hình thành nên một chiếc lưới sấm chớp.
Đúng, chính là chiếc lưới sấm chớp.
Sấm chớp dày đặc chi chít, hình thành nên chiếc lưới sấm chớp, vậy phải có bao nhiêu tia chớp chứ?
Một trăm tia chớp hay là một nghìn tia chớp?
Thậm chí là một vạn tia chớp?
Quả nhiên, con Quỷ Ngưu này có thể điều khiển sấm chớp.
Hơn nữa, đây còn không phải là sấm chớp bình thường, uy lực của nó vô cùng đáng sợ.
Nếu như chỉ là một Thiên Thánh bình thường.
Hay thậm chí là một Thiên Thánh đứng đầu đi nữa.
Quỷ Ngưu chỉ cần một tia chớp là đã có thể làm trọng thương hoặc thậm chí trực tiếp giết chết rồi.
Còn với một chiếc lưới sấm chớp thì sao?
E rằng ngay cả ở cấp độ Thiên Thánh thì cũng không có ai có thể ngăn cản được!
Thảo nào mà Quỷ Ngưu lại tự tin như vậy.
Bảy Thiên Thánh lên tới tầng thứ tám lúc trước cuối cùng đều đã thất bại. Hết chương 1114.



Bạn cần đăng nhập để bình luận