Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 340. Bốn loại lĩnh vực, bốn tầng Thần Cương, người đứng đầu Bắc Vực Thiên Tông! (4)



Chương 340. Bốn loại lĩnh vực, bốn tầng Thần Cương, người đứng đầu Bắc Vực Thiên Tông! (4)




“Ha ha, chuyện này đáng để Vương Thành đi khoe khoang đó. Dù sao người bình thường đều có thể nhìn thấy thiên phú và ngộ tính của Lục sư huynh khủng bố cỡ nào. Ngay cả nội môn cũng tuyệt đối không phải điểm cuối của hắn.”
“Chân truyền! Chỉ sợ chuyện Lục sư huynh trở thành đệ tử chân truyền là chuyện ván đã đóng thuyền.”
Dù có một vài người nói rằng “chân truyền” không dễ như vậy đâu.
Bởi vì, nếu muốn trở thành đệ tử chân truyền thì phải đột phá tới cảnh giới “Thần Tàng”.
Mà “Thần Tàng” lại khác với cảnh giới Thần Lực và Thần Cương trước đó.
Rất nhiều đệ tử kinh tài tuyệt diễm đều bị nhốt trước cảnh giới “Thần Tàng”, không thể bước thêm một bước.
Cuối cùng chỉ có thể trở thành chấp sự của tông môn, cả đời dừng lại ở cảnh giới Thần Cương.
Nhưng dù thế nào, chỉ cần Lục Trường Sinh trở thành đệ tử nội môn thì chú định hắn sẽ trở thành nhân vật làm mưa làm gió trong nội môn!
Lục Trường Sinh không quay về sân số mười hai mà bay thẳng đến nội môn.
Nội môn cách ngoại môn hơi xa.
Lục Trường Sinh đi tới nội môn.
Trong tình huống bình thường, đệ tử ngoại môn sẽ không tới nội môn.
Nếu tới nội môn, hoặc là tìm người, hoặc là tấn chức đệ tử nội môn.
Lục Trường Sinh đi thẳng tới chỗ chấp sự nội môn.
“Đệ tử ngoại môn Lục Trường Sinh bái kiến trưởng lão chấp sự.”
“Ta đã ngưng tụ ra Thần Cương, mời trưởng lão chấp sự kiểm tra.”
Lục Trường Sinh vừa suy nghĩ đã trực tiếp ngưng tụ một tầng Thần Cương.
“Hử?”
“Bạo Phong Thần Cương! Đây là Thần Cương thượng thừa, thân thể tăng phúc hai mươi lần, không tệ.”
“Đưa lệnh bài thân phận cho ta.”
Nhìn thấy Bạo Phong Thần Cương trên người Lục Trường Sinh, thái độ của trưởng lão chấp sự lập tức dịu đi rất nhiều.
Dù sao thì người có thể ngưng tụ ra Thần Cương thượng thừa chắc thiên phú đều không tê.
Lục Trường Sinh đưa lệnh bài thân phận cho hắn.
“Đệ tử hạt giống ngoại môn?”
Đôi mắt trưởng lão chấp sự hơi dừng lại.
Hắn nhìn Lục Trường Sinh từ trên xuống dưới, có vẻ rất ngạc nhiên.
Đệ tử hạt giống đó!
Một khi tấn chức nội môn cũng sẽ tự động nhận được thân phận đệ tử hạt giống nội môn.
Nhưng đệ tử hạt giống từ ngoại môn tấn chức nội môn lại không có “thời gian bảo hộ dành cho tay mới”.

Đệ tử nội môn có thể xin khiêu chiến bất cứ lúc nào.
Một đệ tử hạt giống nội môn vừa tấn chức từ ngoại môn.
Đối với đông đảo đệ tử nội môn, hắn còn không phải miếng thịt nằm trên thớt, mặc cho bọn họ xâu xé à?
Chỉ sợ toàn bộ nội môn đều sẽ vì hắn mà trở nên điên cuồng.
Bởi vì thứ hắn đại biểu chính là thân phận đệ tử hạt giống!
“Bá.”
Khi lời nói của trưởng lão chấp sự vang lên.
Ánh mắt của những đệ tử nội môn xung quanh đều lập tức rơi xuống trên người Lục Trường Sinh, thậm chí còn vô cùng nóng bỏng, hưng phấn cùng với một tia khát vọng!
“Trưởng lão, ta xin khiêu chiến vị đệ tử hạt giống mới này!”
Lập tức có một đệ tử nội môn đi thẳng tới trước mặt trưởng lão chấp sự rồi xin khiêu chiến Lục Trường Sinh
Thậm chí hắn còn chưa biết tên của Lục Trường Sinh đã khởi xướng khiêu chiến.
Cơ hội chỉ có một lần!
Hắn biết rõ, chỉ cần nắm lấy cơ hội lần này, dù chỉ có thể trở thành đệ tử hạt giống trong một ngày, hắn cũng có thể có được rất nhiều chỗ tốt.
“Haiz, tới muộn, thế mà lại bị Bàng Nguyên xin khiêu chiến trước một bước.”
“Thực lực của Bàng Nguyên bình thường, nhưng phản ứng lại rất nhanh nhỉ, chắc hẳn có thể lấy được thân phận đệ tử hạt giống rồi.”
“Hì hì, lúc trước Bàng Nguyên đã làm rất nhiều nhiệm vụ, thậm chí một vài nhiệm vụ đã hoàn thành nhưng không nộp lên. Chỉ cần có được thân phận đệ tử hạt giống, dù chỉ trong một ngày cũng đủ để hắn nộp những nhiệm vụ đó, nhận được gấp đôi phần thưởng, đúng là may mắn.”
“Bị Bàng Nguyên giành trước rồi…”
Trong lúc nhất thời, rất nhiều đệ tử nội môn đều cảm thấy vô cùng tiếc nuối.
Một cơ hội tốt như vậy lại bị Bàng Nguyên cướp được.
“Từ từ, ngươi tên là gì?”
Trưởng lão nội môn bỗng hỏi.
“Đệ tử Lục Trường Sinh.”
“Lục Trường Sinh… Leo thang trời nhập tông, chỉ trong bốn tháng đã đánh bại một trong ba đại cấm kỵ của ngoại môn là Mạnh Phương đúng không?”
Trưởng lão chấp sự nội môn như nghĩ tới chuyện gì đó, đồng tử đột nhiên co lại.
Vẻ mặt càng lập tức trở nên vô cùng kỳ quái.
Còn Bàng Nguyên thì nao nao.
“Đánh bại một trong ba đại cấm kỵ của ngoại môn là Mạnh Phương ư?”
Có lẽ Bàng Nguyên không biết Lục Trường Sinh là ai.
Nhưng hắn đã từng nghe nói đến cái tên Mạnh Phương này.
Dù là nội môn, bọn họ cũng từng nghe nói tới ba đại cấm kỵ của ngoại môn.
Đây không phải chỉ là hư danh, mà là những nhân vật cực kỳ có dã tâm, cố ý tích luỹ thực lực ở ngoại môn.
Một khi đệ tử ba đại cấm kỵ ngoại môn tấn chức nội môn, tuyệt đối là nhân vật làm mưa làm gió trong nội môn.
Nhưng nhân vật làm mưa làm gió như Mạnh Phương lại bị Lục Trường Sinh trước mắt đánh bại ư?
Trong lúc nhất thời, dường như Bàng Nguyên đã cảm thấy hơi không đúng.
Hắn vội vàng khó dằn nổi xin khiêu chiến như vậy, ngay cả tên của đối phương đến bây giờ mới biết.
Có lẽ, hắn gặp phiền phức rồi!
“Trưởng lão… Ta có thể huỷ bỏ lời khiêu chiến này không?”
Bàng Nguyên cảm thấy không đoán được thực lực của “Lục Trường Sinh” trước mắt.
Nhưng nếu đối phương có thể đánh bại Mạnh Phương, vậy thì chắc chắn hắn không phải là đối thủ của Lục Trường Sinh.
Nguyên nhân rất đơn giản, đó chính là Mạnh Phương đã diễn hoá ra lĩnh vực.
Còn Bàng Nguyên thì đến tận bây giờ vẫn chưa thể diễn hoá ra lĩnh vực.
Đối với võ giả cảnh giới Thần Cương, có lĩnh vực và không có lĩnh vực khác nhau rất lớn.
Có lẽ lĩnh vực không tăng lên quá nhiều với thân thể.
Nhưng nếu không có lĩnh vực thì hắn sẽ bị lĩnh vực của người khác áp chế.
Đến lúc đó, dù có Thần Cương thì cũng phải trở thành bia ngắm di động, mặc cho người ta xâu xé.
Trừ khi ý chí tinh thần của hắn có thể đạt tới mức cực kỳ kiên định, đủ để đối kháng với sự trấn áp của lĩnh vực. Hết chương 340.



Bạn cần đăng nhập để bình luận