Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1799: Cùng thế hệ ta vô địch! Không được thì từ bỏ! Lục Trường Sinh ra tay, trấn áp thiên kiêu! (4)

Thậm chí không chỉ một vị.
Có vẻ bọn hắn đang tranh đoạt một gốc đại dược.
Lục Trường Sinh theo tầm mắt những thiên kiêu đỉnh tiêm này nhìn lại.
Trong một sơn cốc nhỏ, có một đóa hoa màu máu đã mọc lên.
Nhìn qua vô cùng thần dị.
Hẳn là đám thiên kiêu đỉnh tiêm này cũng vì gốc đại dược này mà điên cuồng.
Trong đám tu sĩ tranh đoạt đại dược có ba tên thiên kiêu đỉnh tiêm, theo thứ tự là Nguyên Phong Thánh Tử, Thiên Kiếm Kiếm Chủng và Hạo Thiên Đạo Tử.
Trên thân ba tên thiên kiêu đỉnh tiêm này đều có dị tượng.
Dù là Chuẩn Thánh nhưng tới cả Thánh cảnh cũng không dám tới gần.
Đúng, trong đám tu sĩ này có cả Thánh cảnh.
Thậm chí còn có Đại Thánh.
Nhưng có vẻ chỉ là nhất đạo Đại Thánh.
Chỉ là tới cả nhất đạo Đại Thánh nhưng cũng có vẻ rất kiêng dè ba tên thiên kiêu đỉnh tiêm này.
Lúc này Thiên Kiếm Kiếm Chủng mở miệng, hắn đứng khoanh tay, ánh mắt quét qua một vòng đám tu sĩ đông đảo, lạnh giọng nói: “Nơi này chỉ có một gốc đại dược nhưng lại có nhiều người như vậy, Nguyên Phong Thánh Tử, Hạo Thiên Đạo Tử, chi bằng chúng ta dọn sạch trước đi đã?”
Rõ ràng trong mắt Thiên Kiếm Kiếm Chủng chỉ có hai kẻ kia mới ngang hàng với thân phận của hắn, có thể cùng ngồi cùng ăn.
Còn những tu sĩ khác ư?
Ngay cả tên nhất đạo Đại Thánh kia cũng không có tư cách tranh đoạt đại dược với bọn hắn.
Hạo Thiên Đạo Tử cũng là kẻ tâm cao khí ngạo, tất nhiên hắn gật đầu đồng ý ngay: “Được.”
Nguyên Phong Thánh Tử cũng gật đầu.
Rất nhanh ba tên thiên kiêu đỉnh tiêm đều đồng thuận, trước tiên dọn sạch khu vực này rồi lại tranh đoạt đại dược.
Tầm mắt Thiên Kiếm Kiếm Chủng quét qua đám người, lạnh giọng nói: “Sao vẫn chưa đi? Sau ba hơi thở nếu các ngươi không đi thì cũng đừng đi nữa!”
Hắn vừa dứt lời.
“Vù vù.”
Trên đỉnh đầu Thiên Kiếm Kiếm Chủng đột nhiên nổi lên từng đạo kiếm ảnh.
Những đạo kiếm ảnh này vô cùng khủng bố, tản ra kiếm khí bén nhọn.
Chỉ là nhìn qua thôi dường như cũng có thể thấy phong mang sắc bén.
Một khi vô số kiếm ảnh rơi xuống, Chuẩn Thánh chắc chắn phải chết, Thánh cảnh cũng không ngăn được.
Có lẽ chỉ có Đại Thánh mới có thể chịu đựng.
Sắc mặt đám người lập tức đại biến.
Thế này là sao?
Định ăn một mình à?
Hay là quá mức cuồng vọng?
Thế nhưng bọn hắn có thể làm thế nào? Chẳng lẽ lại muốn cứng đối cứng với Thiên Kiếm Kiếm Chủng?
Chỉ là cuối cùng vẫn có xương cứng.
Nếu chỉ là Thiên Kiếm Kiếm Chủng thì bọn hắn cũng không sợ.
Nhưng khi phía sau Hạo Thiên Đạo Tử nổi lên một vòng mặt trời to lớn, tản ra uy áp kinh khủng, tới cả nhiệt độ trong hư không cũng tăng lên rất nhiều.
Lúc này một số tu sĩ vốn không hề sợ hãi Thiên Kiếm Kiếm Chủng cũng không nhịn được biến sắc.
Nếu đã có Thiên Kiếm Kiếm Chủng lại thêm Hạo Thiên Đạo Tử thì bọn hắn đúng là không có cách nào đối kháng thật.
Thế là sau khi nhóm người đầu tiên rời đi giờ tới nhóm thứ hai cũng đi rồi.
Chỉ còn rải rác vài tên tu sĩ.
Hơn nữa không có gì bất ngờ, toàn bộ đều là nhất đạo Đại Thánh!
“Hừ.”
Lúc này, Nguyên Phong Thánh Tử mới hừ lạnh một tiếng.
Cùng lúc đó phía sau Nguyên Phong Thánh Tử nổi lên một ngọn núi cổ xưa.
Ngọn núi cổ xưa này vừa xuất hiện đã tản ra uy áp kinh khủng.
Uy áp trực tiếp rơi xuống người vài tên nhất đạo Đại Thánh.
Tới cả những Đại Thánh này cũng không nhịn được phải kích hoạt sức mạnh đại đạo.
Phải dùng tới sức mạnh đại đạo mới có thể chống lại.
Nhưng dù là thế thì đám Đại Thánh cũng phải cố hết sức mới cản được ba tên thiên kiêu đỉnh tiêm cùng nhau tản ra uy áp này.
Đây chính là thiên kiêu đỉnh tiêm.
Đại Thánh thì có là gì?
Ba người liên thủ đủ để trấn áp vài tên Đại Thánh!
Vài tên nhất đạo Đại Thánh còn lại đều không cam tâm.
Bọn hắn chính là Đại Thánh đấy!
Nhưng thế lực sau lưng lại kém xa thế lực sau lưng những thiên kiêu đỉnh tiêm này.
Dựa vào thế lực không được rồi.
Nếu đánh nhau thật thì sao?
Rất có thể những Đại Thánh như bọn hắn sẽ bị đánh chết.
Trở thành đá kê chân của thiên kiêu đỉnh tiêm.
Có bao nhiêu Đại Thánh tự cho mình siêu phàm, cảm thấy sức mạnh đại đạo của mình rất mạnh, muốn chém giết thiên kiêu đỉnh tiêm.
Kết quả thế nào?
Cả đám đều biến thành đá kê chân của thiên kiêu đỉnh tiêm.
Nâng thiên kiêu đỉnh tiêm lên tới đỉnh phong!
Hơn nữa những thiên kiêu đỉnh tiêm này dường như cũng biết, nếu thiên kiêu và thiên kiêu chiến đấu, đồng thời giành được chiến thắng thì từ nơi sâu xa bọn hắn có thể thu hoạch được khí vận.
Khí vận đã có từ xa xưa.
Dù nhìn không thấy sờ không được nhưng rất nhiều thiên kiêu đều tin rằng bản thân mình có khí vận.
Nếu như có thể đánh bại, thậm chí chém giết Đại Thánh thì thiên kiêu đỉnh tiêm cũng có thể thu hoạch được khí vận.
Dù sao có thể trở thành Đại Thánh, nắm giữ sức mạnh đại đạo, trong Ám Vực những kẻ đó cũng không phải kẻ yếu, thuộc về giai cấp thượng tầng.
Chỉ là nhìn thấy gốc đại dược kia, mấy tên Đại Thánh thật sự không cam lòng.
“Còn chưa đi?”
“Chẳng lẽ mấy vị Đại Thánh đây muốn thử Thần Kiếm của Thánh địa Thiên Kiếm chúng ta sao?”
Lúc này Thiên Kiếm Kiếm Chủng khẽ nhướng mày.
Bên trong kiếm ảnh đầy trời loáng thoáng có một thanh kiếm ảnh rất đáng sợ.
Sau khi kiếm ảnh này xuất hiện, vô số kiếm ảnh khác như thể đều đang run rẩy.
Đó là vương giả trong kiếm.
“Đi!”
Mấy tên Đại Thánh kia dù không cam tâm nhưng cũng biết tranh đoạt đại dược với ba tên thiên kiêu đỉnh tiêm rất có thể sẽ dẫn tới tình trạng nghiêm trọng hơn.
Lúc này thế cục còn mạnh hơn người, không còn cách nào khác ngoài rời đi!
“Vèo.”
Thế là mấy tên Đại Thánh trực tiếp hóa thành một tia sáng, nhanh chóng rút khỏi mảnh sơn cốc này.
Chẳng mấy chốc sơn cốc đã yên tĩnh trở lại.
Chỉ còn lại ba tên thiên kiêu đỉnh tiêm.
Không, không phải chỉ còn lại ba tên thiên kiêu đỉnh tiêm.
Mà còn có một bóng người lặng lẽ quan sát, chính là Lục Trường Sinh.
Giờ Lục Trường Sinh âm thầm ẩn tàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận