Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1246. Đăng Thiên Lộ vô tận! Lục Trường Sinh dung hợp phân thân, Tổ Cảnh lại xuất hiện!



Chương 1246. Đăng Thiên Lộ vô tận! Lục Trường Sinh dung hợp phân thân, Tổ Cảnh lại xuất hiện!




Bọn họ đã bị nhốt trong Đăng Thiên Lộ sao lại còn có thể ảnh hưởng đến thế giới bên ngoài.
Điều này không bình thường.
Thật sự có thể ảnh hưởng đến thế giới bên ngoài thì sao còn có thể không ra ngoài được?
Một người trong đó nói: “Đăng Thiên Lộ rất đặc thù, ngày mười lăm hàng tháng, phong tỏa của Đăng Thiên Lộ sẽ trở nên yếu ớt nhất, đến lúc đó, sức mạnh của bọn ta sẽ có thể thẩm thấu ra bên ngoài.”
“Nhưng chỉ là thẩm thấu mà thôi, nếu muốn ra khỏi Đăng Thiên Lộ, bọn ta đã từng thử rồi, cho dù là Tôn Cảnh cũng không thể đi ra. Có lẽ, chỉ có Tổ Cảnh mới có thể phá vỡ Đăng Thiên Lộ, đó cũng chính là lý do tại sao bọn ta vẫn luôn tạo ra tiếng động, gây ra ảo giác cho mọi người, bọn ta chiếm cứ phủ thành Sơn Nam.”
“Cứ như vậy thì thần triều Văn Hoa sẽ không thể thờ ơ. Nếu như cử nhóm người này đến nhóm người khác đều vô dụng thì cuối cùng có lẽ thần triều Văn Hoa sẽ điều động thần vật trấn quốc đến đây.”
“Thần vật trấn quốc có thể bộc phát ra sức mạnh của Tổ Cảnh, một khi bước chân vào Đăng Thiên Lộ thì có lẽ sẽ có thể phá vỡ Đăng Thiên Lộ, như vậy bọn ta sẽ chạy thoát được.”
Lục Trường Sinh bỗng hiểu ra.
Mọi thứ đều trở nên rõ ràng rồi.
Thảo nào Châu mục nói Thiên Ngoại Thần Nhân vẫn luôn chiếm cứ phủ thành Sơn Nam.
Lúc đó Lục Trường Sinh đã cảm thấy rất kỳ lạ.
Thứ Thiên Ngoại Thần Nhân cần là thần vật, chiếm cứ phủ thành Sơn Nam thì có tác dụng gì cơ chứ?
Tự tìm đường chết ư?
Nhưng hiện giờ mọi thứ đều đã rõ ràng rồi.
Không phải Thiên Ngoại Thần Nhân tự tìm đường chết mà là để tự cứu.
Chỉ khi khiến cho thần triều Văn Hoa xem trọng thì mới có thể điều động thần vật trấn quốc, đây chính là hy vọng thoát thân duy nhất của bọn họ.
Cho dù bọn họ có thể sẽ phải đối mặt với thần vật trấn quốc, đều là cửu tử nhất sinh nhưng dù sao vẫn còn có hy vọng.
Không như bây giờ, một chút hy vọng cũng không có.
“Sức mạnh của Tổ Cảnh có lẽ có thể phá vỡ Đăng Thiên Lộ sao?”
Lục Trường Sinh đột nhiên nghĩ đến.
Sức mạnh của Tổ Cảnh, chẳng phải là hắn có thể bộc phát ra sức mạnh của Tổ Cảnh sao?
Nhưng hắn không vội.
Nơi này chính là Đăng Thiên Lộ đó!
Cơ duyên lớn mà vô số Tổ Cảnh hằng mong ước.
Lục Trường Sinh cũng muốn thăm dò bí mật của Đăng Thiên Lộ.
Suy cho cùng, nơi này rất có thể có bí mật về “Đăng Thiên”
Từng có một người có cảnh giới trên Tổ Cảnh đã thông qua Đăng Thiên Lộ để lên tới Thiên giới!
“Vù vù.”
Chính vào lúc này, có một cơn gió lạnh thổi qua.
Cơn gió lạnh thấu xương tủy.
Cho dù Lục Trường Sinh đã ở cấp độ Thần Thể.
Nhiệt độ bình thường căn bản không thể ảnh hưởng đến hắn.
Nhưng hiện giờ hắn vẫn cảm thấy lạnh thấu xương cốt.
Đặc biệt là ba người ở Giới Hải, dường như đã hiểu ra điều gì, đôi mắt trừng lớn, nhìn chằm chằm vào chỗ sâu đen kịt của Đăng Thiên Lộ.
“Nó... nó đến rồi...”
Tiếng nói của ba người đều run rẩy.
“Cái gì đến rồi?”
Lục Trường Sinh chợt xoay người.
Đằng sau vẫn là một màu đen kịt, dường như sâu thẳm vô tận.
Nhưng cảm giác lạnh buốt đó sẽ không sai.
Đây không phải sự giá lạnh của nhiệt độ mà là sự giá lạnh đến từ sâu trong linh hồn.
“Các người biết được gì rồi?”
Lục Trường Sinh hỏi.
Ba người ở Giới Hải cắn răng, nói nhanh từng câu từng chữ: “Là du hồn, du hồn bất tử đến rồi! Chúng nó đến để bắt sinh mệnh, chúng ta mau chạy thôi, không chạy thì sẽ không kịp đó...”
Ba người vô cùng lo lắng.
Hiển nhiên ba người đều hiểu rõ về du hồn bất tử.
Du hồn bất tử mới là thứ đáng sợ nhất Đăng Thiên Lộ.
Rất nhiều cường giả đều chết trong tay du hồn bất tử.
“Du hồn bất tử...”
Lục Trường Sinh hơi chau mày.
Nhưng hắn không rời khỏi.
Hắn quả thực là muốn xem thử xem cái gì là du hồn bất tử?
Khiến bọn họ cứ phải tránh né.
Thậm chí phải dựa vào việc gây ra tiếng động vào ngày mười lăm hàng tháng để khiến người khác tiến vào Đăng Thiên Lộ.
Để những người khác thu hút sự chú ý của du hồn bất tử, trở thành “kẻ chết thay” cho mình, Lục Trường Sinh cảm thấy làm vậy chẳng có ý nghĩa gì cả.
Đương nhiên, tiền đề là hắn có sức mạnh!
Gần ba trăm phân thân của Lục Trường Sinh đã trở thành sức mạnh của hắn.
Khiến hắn có dũng khí đi đối mặt với du hồn bất tử.
Ba người ở Giới Hải đã bị Lục Trường Sinh phong ấn sức mạnh rồi, Lục Trường Sinh căn bản không cần lo lắng.
Hắn thì nhìn chằm chằm vào bóng đêm sâu thẳm ở trước mắt.
Dường như ý thức không thể nhìn thấu chỗ sâu trong của Đăng Thiên Lộ.
Cuối cùng một bóng dáng bước ra từ trong bóng tối sâu thẳm.
Bóng dáng đó trông rất bình thường.
Thoạt nhìn như một đao khách áo đen.
Chỉ là ánh mắt của đối phương không có ánh sáng.
Mặt dại ra, thoạt nhìn có vẻ vô cùng quỷ dị.
Hơn nữa, trên người đối phương cũng không có bất cứ hơi thở của sinh mệnh nào.
Cứ đi từng bước từng bước, cầm đao tiến lại gần Lục Trường Sinh.
Hơn nữa cứ tiến lại gần một bước thì Lục Trường Sinh đều có thể cảm nhận được sự giá lạnh thấu xương.
“Vụt.”
Ngày sau đó, người mặc áo đen chém ra một đao.
Một đao này, dường như có thể đóng băng hư không.
Ngay cả Lục Trường Sinh đều bị đóng băng toàn thân, dường như không thể di chuyển.
“Hử?”
“Loại sức mạnh này... đã cực hạn tiếp cận cảnh giới Tôn Cảnh?”
“Thậm chí cách Tôn Cảnh không phải là khoảng cách của một bước, mà là cực hạn! Cực hạn dưới Tôn Cảnh!
Lục Trường Sinh mở to mắt.
Một đao này đã khiến hắn nhìn ra được ngay thực lực của đối phương.
Dường như là vô địch dưới Tôn Cảnh!
Mà đây cũng chỉ đơn thuần là để chỉ sức mạnh của một đao này.
Không phá vỡ giới hạn của Cực Cảnh và Tôn Cảnh thì cũng sẽ không bị Côn Ngô giới bài xích.
Lục Trường Sinh biết sức mạnh của cấp độ Cực Cảnh cũng chỉ là so độ tiêu hao với đối phương mà thôi.
Căn bản không có bất cứ ý nghĩa gì.
“Dung.”
Ngày sau đó Lục Trường Sinh lại dung hợp phân thân.
Hơn nữa, trong nháy mắt phân thân đột phá đến Tôn Cảnh!
Khi phân thân phá vỡ gông cùm xiềng xích, đạt đến cấp độ Tôn Cảnh, sức mạnh bài xích quen thuộc lại xuất hiện rồi. Hết chương 1246.



Bạn cần đăng nhập để bình luận