Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 690: Đao Tôn Chu Liệt, một đao phá pháp trận! Thánh Thổ Thiên Tông Lục Trường Sinh, uy danh khiến mọi người chấn kinh! (4)

Chương 690: Đao Tôn Chu Liệt, một đao phá pháp trận! Thánh Thổ Thiên Tông Lục Trường Sinh, uy danh khiến mọi người chấn kinh! (4)
"Ngăn cản được rồi, ha ha, ngăn cản được thật rồi!"
"Ngay cả Đại Thần Thông cũng không làm gì được pháp trận hộ sơn của Hạo Tiên Tông, không hổ là tiên tông lớn nhất Cổ Vực ta!"
"Đạo thống của Hạo Tiên Tông không tầm thường, pháp trận hộ sơn lại càng cường hãn, Âu Dương Du muốn tuỳ tiện đánh tan pháp trận sơn môn của Hạo Tiên Tông quả thực là không có khả năng!"
"Một khi Âu Dương Du không chống đỡ nổi, hoặc là tiêu hao quá lớn, lúc đó chính là cơ hội cho chúng ta. Còn hiện giờ hãy cứ chờ xem đã..."
Rất nhiều người đều cảm thấy hưng phấn.
Rốt cục cũng ngăn cản được rồi.
"Chết tiệt, sao lại ngăn cản được cả Đại Thần Thông của ta chứ?"
Âu Dương Du sầm mặt.
Hắn từ thương hội Hắc Quang đến Cổ Vực này, những nơi hắn đã đi qua đều là dễ dàng đánh đâu thắng đó, tung hoành vô địch.
Vậy mà đến lúc này hắn lại gặp phải một pháp trận không thể đánh vỡ
Việc này khiến một kẻ tâm cao khí ngạo như Âu Dương Du cảm thấy rất khó chịu.
Lần này xem như hắn dẫn đội.
Kết quả thì sao?
Nếu như không có cách nào để quét ngang Cổ Vực, đó mới thật là làm trò hề cho thiên hạ.
Nhất là sẽ khiến tên kia có cớ chế giễu...
"Tiếp tục đi."
Âu Dương Du không cam tâm.
Hắn lại tiếp tục phóng ra tất cả Thần Thông.
Thế nhưng vẫn không có tác dụng gì cả.
Một khi không đánh vỡ được pháp trận vậy có nghĩa là thật sự không có cách nào đánh vỡ nó.
Phóng thích bao nhiêu Thần Thông cũng vô dụng mà thôi.
Nếu hắn và Hạo Tiên Tông so tiêu hao, nơi này chính là Hạo Tiên Tông, thế nên các Kim Đan Chân Nhân không hề sợ hãi
Nội tình của Hạo Tiên Tông cũng vô cùng thâm hậu.
Coi như mài chết Âu Dương Du thì Hạo Tiên Tông cũng không có vấn đề gì.
"Cùng xông lên đi!"
Âu Dương Du hét lớn một tiếng.
Phía sau hắn là hơn mười võ giả cảnh giới Thần Thông, tất cả cùng nhao nhao động thủ.
Ngay cả Kim Đan Chân Nhân cũng phóng ra pháp bảo, phô thiên cái địa đập về phía Hạo Tiên Tông.
"Ầm ầm."
Pháp trận hộ sơn của Hạo Tiên Tông thật sự không tầm thường, mặc cho đám người Âu Dương Du oanh kích thế nào thì pháp trận hộ sơn cũng không có bất cứ dấu hiệu hư hỏng nào.
Ngay cả mười tên trưởng lão cảnh giới Thần Thông của Thánh Thổ Thiên Tông cũng nhịn không được cảm thán: "Cổ Vực cằn cỗi mà không ngờ tới còn có đại tông Tiên Đạo như Hạo Tiên Tông này, pháp trận hộ sơn xem ra là thật sự cường hãn, Âu Dương Du cũng không phải kẻ yếu thế mà cũng không thể oanh phá pháp trận của Hạo Tiên Tông.”
"Xem ra đạo thống của Hạo Tiên Tông không tầm thường. Ngăn cản Đại Thần Thông và nhiều Thần Thông oanh kích như vậy, thế mà pháp trận hộ sơn lại không có chút dấu hiệu sụp đổ nào, đây cũng không phải pháp trận hộ sơn bình thường đâu."
"Đạo thống của Hạo Tiên Tông rốt cuộc là gì? Không phải là đạo thống Nguyên Anh đâu nhỉ?"
Lục Trường Sinh không nói gì.
Hắn chỉ là yên lặng nhìn chằm chằm một bóng người đang đứng sau lưng Âu Dương Du.
Một nhóm gồm mười mấy người của Âu Dương Du gần như đều đã ra tay.
Chỉ có một tên võ giả áo đen cứ như vậy lẳng lặng đứng giữa hư không, thờ ơ lạnh nhạt nhìn hết thảy, tựa hồ không hề có ý định ra tay.
Nhưng người này lại không hề đơn giản!
"Ngừng."
Rốt cục Âu Dương Du cũng ngừng lại.
Sắc mặt của hắn âm trầm thấy rõ.
Nhưng hắn có cách nào đâu?
Không đánh tan được chính là không đánh tan được.
Cho dù cả đám người liên thủ oanh kích cũng không có bất cứ tác dụng gì.
“Được rồi, lui ra đi."
Lúc này, người áo đen kia bỗng nhiên mở miệng.
Hắn vừa lên tiếng, đám người lập tức lui lại.
Có vẻ như thân phận của người áo đen này rất cao.
Ngay cả Âu Dương Du dù không có cam lòng nhưng vẫn nghe lời lui về phía sau mấy bước.
"Chu Liệt, để cho ngươi chế giễu rồi."
"Ta lần đầu tiên dẫn đội nhưng không ngờ tới chỉ là đại trận hộ sơn của một tông môn Tiên Đạo mà cũng không công phá được, thật sự là nực cười…"
Âu Dương Du không cam tâm.
Thậm chí mục tiêu mà hắn một mực đuổi theo chính là người áo đen trước mắt này.
Võ Tôn duy nhất của thương hội Hắc Quang, Đao Tôn Chu Liệt!
"Ừm?"
"Hắn là..."
"Chu Liệt! Đao Tôn Chu Liệt của thương hội Hắc Quang, nhất định là hắn."
"Khí thế thật là đáng sợ, hắn cứ như là một thanh đao, trước đó ẩn giấu tới giờ mới ra mặt, khí thế này thật sự đáng sợ."
"Đao Tôn Chu Liệt là Võ Tôn chân chính! Ta nhớ trong hơn trăm trận chiến lúc trước Kiếm Tôn Trần Bằng gần như chưa từng bại trận. Thế nhưng từ đầu đến cuối Trần Bằng lại chưa từng khiêu chiến Đao Tôn Chu Liệt bao giờ."
"Có người từng nói, Đao Đạo Đại Thần Thông của Đao Tôn Chu Liệt còn đáng sợ hơn Kiếm Đạo Đại Thần Thông của Kiếm Tôn Trần Bằng."
"Không ngờ Chu Liệt cũng đến đây? Đã vậy hắn còn ẩn nấp trong đội ngũ của Âu Dương Du..."
Sắc mặt các Thái Thượng trưởng lão của Thánh Thổ Thiên Tông đáng đứng sau lưng Lục Trường Sinh bỗng nhiên hoàn toàn biến đổi.
Bọn hắn chưa từng gặp qua Đao Tôn Chu Liệt.
Nếu không trước đó đãt nhận ra từ sớm rồi.
Nhưng bọn hắn biết Đao Đạo Đại Thần Thông của Đao Tôn Chu Liệt.
Khí thế cỡ này tuyệt đối sẽ không sai. Không phải Võ Tôn thì không thể có khí thế khủng bố như vậy.
Khí thế mạnh hơn nhiều so với Âu Dương Du khi nãy.
Kết hợp với thương hội Hắc Quang, như vậy thân phận của Chu Liệt tự nhiên là không khó để đoán được.
Chu Liệt mặc đồ đen toàn thân, lạnh nhạt như là băng tuyết vạn năm.
Hắn bước từng bước một tới trước sơn môn của Hạo Tiên Tông, từ từ nhấc chuôi đao trong tay.
Cây đao này đã đi theo Chu Liệt cả trăm năm.
Chu Liệt thành danh rất sớm.
Trong trăm năm, số lần mà Chu Liệt dung đao được cho là có thể đếm trên đầu ngón tay.
Thế nhưng lần này hắn nhất định phải ra tay.
Hắn không ra tay thì Âu Dương Du không làm gì được đại trận hộ sơn của Hạo Tiên Tông.
"Mọi người cẩn thận, hắn là Đao Tôn Chu Liệt, kẻ còn mạnh hơn cả Âu Dương Du, là vị Võ Tôn mạnh nhất dưới Võ Thánh!"
Tông chủ Hạo Tiên Tông trầm giọng hô lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận