Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1865: Thời gian nghìn năm, tứ đạo Đại Thánh! (4)

Nhưng mà, sau khi thật sự thấy Lục Trường Sinh, bọn họ lại cảm thấy rất bình thường.
Làm thế nào cũng không nhìn ra tại sao Lục Trường Sinh có thể trở thành đạo lữ của Lâm Thanh Loan.
Đương nhiên, trong lời đồn có nói Lâm Thanh Loan nhìn trúng Vạn Cổ Kiếm Đạo của Lục Trường Sinh.
Nhưng Lục Trường Sinh không thể nào vừa gặp mặt đã thi triển Vạn Cổ Kiếm Đạo.
“La tông chủ, dám hỏi Thanh Loan thế nào rồi?”
“Ta nhận được tin, hình như Thanh Loan đã bế quan gần nghìn năm rồi?”
Lục Trường Sinh lập tức hỏi.
Tin tức biết được từ trong miệng của tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông không hề chi tiết.
La Dương cũng không che giấu, lắc đầu hỏi: “Thực ra cũng không tính là bế quan nghìn năm, dù sao có ai có thể bế quan nghìn năm chứ? Bây giờ Thanh Loan mới bốn nghìn tuổi, sao có thể bế quan nghìn năm một lần?”
“Thanh Loan là đến một bí cảnh đặc biệt. Tu luyện trong bí cảnh này có thể giúp nàng nhanh chóng cảm ngộ đại đạo thứ chín, từ đó thăng cấp cửu đạo Đại Thánh.”
Lục Trường Sinh hơi híp mắt: “Bí cảnh? Vậy trong bí cảnh có nguy hiểm không? Dù sao cũng đã nghìn năm rồi…”
La Dương cười nói: “Lục đạo hữu yên tâm, trong bí cảnh không có nguy hiểm gì quá lớn. Thanh Loan đã là bát đạo Đại Thánh, hơn nữa còn nắm giữ thần thông bí pháp đỉnh cao, rất khó có ai dưới Đại Đế có thể đánh bại Thanh Loan, càng đừng nói tới giết chết Thanh Loan.”
“Phiền phức duy nhất là thời gian nàng tu hành trong bí cảnh không thể cố định, có thể là nghìn năm, cũng có thể là ba nghìn năm, thậm chí còn lâu hơn. Chỉ có cảm ngộ được đại đạo thứ chín, Thanh Loan mới ra khỏi bí cảnh, đây cũng là một thử thách đối với nàng.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Xem ra là Lâm Thanh Loan chuẩn bị “ép” bản thân một phen, mau chóng nắm giữ đại đạo thứ chín, sau đó trở thành cửu đạo Đại Thánh.
Đến lúc đó, nàng và Lục Trường Sinh sẽ có thể trở thành đạo lữ chân chính.
Về chuyện này, Lâm Thanh Loan còn gấp gáp hơn Lục Trường Sinh.
Lâm Thanh Loan vốn có khả năng rất lớn sẽ trở thành cửu đạo Đại Thánh trong thời gian vạn năm, nhưng nàng lại cứ muốn vào bí cảnh khổ tu.
Đây rõ ràng là không muốn tiêu hao nhiều thời gian như vậy, nàng muốn mau chóng tu thành cửu đạo Đại Thánh.
“Đúng rồi, lần này Lục đạo hữu đến Thiên Nguyên Thánh Tông bọn ta là để cảm ngộ đại đạo sao?”
La Dương hỏi.
Thực ra tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông đã truyền tin cho hắn rồi, nên tất nhiên hắn biết mục đích của Lục Trường Sinh.
Chỉ là, hắn vẫn phải đích thân hỏi lại Lục Trường Sinh mới được.
Lục Trường Sinh gật đầu, nói: “Quả thật Lục mỗ cần cảm ngộ đại đạo, tốt nhất là chỗ có dấu vết đại đạo rõ ràng, đúc rút sở trường của mọi người mới có thể cảm ngộ đại đạo.”
Đương nhiên, đây chỉ là phương thức tu hành của Lục Trường Sinh.
Rất nhiều Đại Thánh khác một lòng một dạ tìm kiếm một linh cảm trong tâm linh kia, ngược lại sẽ không tùy tiện cảm ngộ dấu vết đại đạo.
Dù sao, dấu vết đại đạo có mạnh hơn thì đó cũng là lĩnh ngộ của người khác.
Nếu như cảm ngộ quá dấu vết đại đạo, ngược lại có thể sẽ không có manh mối gì, còn đánh mất bản thân, vậy sẽ càng khó cảm ngộ được đại đạo thuộc về bản thân.
Nhưng Lục Trường Sinh lại khác, hắn là để tái tạo đại đạo, tái tạo đại đạo trong Hư giới, số lượng không thể ít.
Chỉ riêng dựa vào bản thân nghĩ ra, không biết phải tốn bao nhiêu thời gian.
Vẫn là cảm ngộ đại đạo có sẵn thì tiện hơn.
“Không sao, Thiên Nguyên Thánh Tông ta có một Đại Đạo Bàn, bên trong khắc hơn một nghìn tám trăm đại đạo, rất nhiều dấu vết đại đạo đều rất rõ ràng, chắc đủ cho Lục đạo hữu tham ngộ đại đạo.”
“Điều phiền phức duy nhất là người canh giữ Đại Đạo Bàn chính là Hầu Thông Đại Thánh, tính tình hắn hơi kỳ quái, làm người cố chấp, chỉ sợ hắn sẽ không dễ dàng cho qua, nhất là Lục đạo hữu…”
La Dương muốn nói lại thôi, rõ ràng có ẩn tình gì đó.
Nghe thấy cái tên “Hầu Thông Đại Thánh”, sắc mặt của rất nhiều trưởng lão trên đại điện đều hơi kỳ lạ.
Nhưng không ai có ý định giải thích chi tiết, chỉ là ánh mắt nhìn Lục Trường Sinh càng phức tạp hơn rồi.
“Dám hỏi tông chủ, Hầu Thông trưởng lão…”
Lục Trường Sinh còn chưa dứt lời đã nghe thấy La Dương truyền âm: “Lục đạo hữu, Hầu Thông Đại Thánh cũng từng muốn trở thành đạo lữ của Thanh Loan, nhưng Thanh Loan lại chọn Lục đạo hữu là đạo lữ.”
“Vì vậy, nếu Lục đạo hữu muốn đến Đại Đạo Bàn, sợ rằng Hầu Thông sẽ gây trở ngại. Hầu Thông Đại Thánh là người cố chấp, cho dù tông chủ như ta cũng rất khó xử…”
Lục Trường Sinh hiểu rồi.
Hóa ra đây là “tình địch” à.
Đương nhiên, thực ra cũng không tính là “tình địch”, người muốn kết thành đạo lữ của Lâm Thanh Loan rất nhiều.
Hầu Thông chỉ là một trong số đó.
Hầu Thông còn là Đại Thánh của Thiên Nguyên Thánh Tông, gần quan được ban lộc, quan hệ gần gũi như vậy còn chưa lọt vào mắt xanh của Lâm Thanh Loan, đủ để thấy Hầu Thông cũng rất bình thường.
Ít nhất chắc chắn Lâm Thanh Loan không nhìn trúng.
“Hầu Thông Đại Thánh là Đại Thánh cao cấp à?”
Lục Trường Sinh truyền âm hỏi.
“Vậy thì không phải. Đại Thánh cấp cao đều là trưởng lão thái thượng của Thiên Nguyên Thánh Tông ta, sẽ không tọa trấn Đại Đạo Bàn. Hiện giờ Hầu Thông Đại Thánh là ngũ đạo Đại Thánh, nhưng năm đại đạo hắn ngưng tụ vô cùng mạnh mẽ, về cơ bản khó tìm được đối thủ trong số ngũ đạo Đại Thánh, ban đầu chỉ thua mỗi Thanh Loan thôi.”
La Dương giống như biết Lục Trường Sinh muốn làm cái gì, trong giọng điệu lại không hề có ý ngăn cản.
Xem ra, “Hầu Thông Đại Thánh” này cũng “không được lòng người” trong Thiên Nguyên Thánh Tông.
Ngay cả tông chủ như La Dương cũng không muốn bảo vệ Hầu Thông, đủ thấy tình hình ở Thiên Nguyên Thánh Tông của Hầu Thông tệ tới mức nào rồi.
Nhưng mặc kệ Hầu Thông có địa vị thế nào ở Thiên Nguyên Thánh Tông, thì hắn vẫn là một ngũ đạo Đại Thánh mạnh mẽ, là sức mạnh bậc trung của Thiên Nguyên Thánh Tông.
Vả lại hắn cũng là một thành viên của Thiên Nguyên Thánh Tông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận