Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 78. Liệt Đao Triệu Kỳ Lôi (2)



Chương 78. Liệt Đao Triệu Kỳ Lôi (2)




Sau khi nhìn thấy người này, đồng tử của Lý Hồng Trang co rụt cả lại, sắc mặt nàng lập tức thay đổi.
Nàng nhìn chòng chọc vào bóng người trước mặt: "Triệu Gia Thất Tử, Liệt Đao Triệu Kỳ Lôi!"
Lý Hồng Trang cứng người.
Nàng đã lăn lộn bao năm ở thành Nam Dương này, tất nhiên cũng rõ Triệu Kỳ Lôi là hạng người gì.
Triệu Gia Thất Tử chính là bảy võ giả Luyện Tạng của Triệu gia.
Mà Liệt Đao Triệu Kỳ Lôi, không còn gì để bàn, chính là kẻ mạnh nhất trong Triệu Gia Thất Tử.
Có thể nói rằng hắn chính là đỉnh cao chiến đầu của Triệu gia, là võ giả Luyện Tạng hàng đầu!
Dù có mơ đi nữa Lý Hồng Trang cũng không thể ngờ rằng nàng vừa mới lộ diện là Triệu gia đã lập tức phái Triệu Kỳ Lôi ra tay.
"Ta có tài cán gì đâu mà lại khiến đường đường Liệt Đao phải ra tay?"
Giọng Lý Hồng Trang vẫn lạnh băng.
Triệu Kỳ Lôi nhìn những xác chết đang nằm la liệt trên mặt đất rồi nhìn Lý Hồng Trang, hắn bình tĩnh đáp: "Lần trước, Triệu gia tổn thất một ít nhân thủ, sau đó ta đã tự mình kiểm tra thương thế."
"Đó là vết thương do chủy thủ hoặc lợi kiếm tạo thành, hơn nữa, tất cả đều là một chiêu trí mạng, thời gian sử dụng cũng rất ngắn, hẳn là khoái kiếm."
"Thế nhưng kiếm pháp của ngươi khi nãy lại không đủ nhanh."
"Nói đi, kẻ giết người của Triệu gia khi trước là ai?"
Lý Hồng Trang mở to mắt.
Có vẻ như Triệu Kỳ Lôi không tới đây để đối phó với nàng.
Ngược lại, hắn đang cảm thấy hứng thú với người đã giết chết võ giả của Triệu gia lần trước.
Hoặc nói cho đúng là hắn đang cảm thấy hứng thú với kiếm pháp mà người kia sử dụng.
Chẳng qua Lý Hồng Trang lại biết rất rõ rằng người kia không dùng kiếm lúc ra tay, hắn dùng chủy thủ.
Nhưng đúng là tốc độ ấy rất nhanh.
Dù cho Lý Hồng Trang bây giờ đã là võ giả Luyện Tạng, thế nhưng chỉ cần nhớ tới tốc độ ra tay của "hắc y nhân" khi trước, nàng sẽ lập tức cảm thấy hoảng sợ.
"Triệu Kỳ Lôi, nói nhảm vừa thôi."
"Triệu Như Kiêu là do ta giết, người của Triệu gia lần trước cũng là do ta giết. Nanh vuốt của Triệu gia đang nằm dưới đất lúc này cũng là do ta giết."
"Hôm nay, ta muốn xem xem đao của Liệt Đao đến tột cùng là nhanh thế nào."
Liệt Đao Triệu Kỳ Lôi thành danh cũng nhờ khoái đao.
Triệu Kỳ Lôi nhìn chằm chằm Lý Hồng Trang rồi lắc đầu, nói: "Đứa nhỏ Như Kiêu kia dù chỉ là công tử bột kém cỏi nhưng hắn lại là con trai trưởng của Triệu gia, ngươi không nên giết hắn. Nếu đã giết hắn thì ngươi phải đền mạng."
"Với thương thế của ngươi lúc này, ngươi không phải là đối thủ của ta."
"Dù cho ngươi đang ở thời kỳ toàn thịnh đi chăng nữa, ngươi cũng không thể ngăn được đao của ta."
"Chẳng qua nếu ngươi đã muốn được mở mang kiến thức, thấy đao của ta thì được thôi, như ngươi mong muốn!"
Triệu Kỳ Lôi vừa dứt lời.
"Keng!"
Đao ra khỏi vỏ.
Lý Hồng Trang cảm thấy như có kim đâm khắp toàn thân, thần kinh của nàng cũng điên cuồng sinh ra cảnh báo.
Nhát đao kia rất nhanh!
Nhanh đến nỗi nàng đã không thể nhìn rõ bóng đao nữa, dường như chỉ có đao phong thôi cũng đã sắp cắt đứt làn da của nàng rồi.
Lúc này đây, dù tay Lý Hồng Trang vẫn nắm kiếm nhưng chỉ mỗi việc giơ kiếm lên thôi dường như cũng đã biến thành hy vọng xa vời!
Triệu Kỳ Lôi rất ít khi rút đao.
Ở thành Nam Dương này, Triệu Kỳ Lôi chưa thể nói là đánh khắp Nam Dương không có địch thủ, thế nhưng cũng gần như vậy.
Người đáng để Triệu Kỳ Lôi rút đao gần như đã không có.
Một khi hắn đã rút đao thì nhất định sẽ phải thấy máu!
Lúc này, một đao của Triệu Kỳ Lôi đã chém xuống, cũng như trong dự liệu của hắn, Lý Hồng Trang hoàn toàn không ngăn được.
Tuy rằng đều là võ giả Luyện Tạng nhưng giữa các võ giả Luyện Tạng với nhau cũng có khác biệt.
Trong mắt Triệu Kỳ Lôi, dù Lý Hồng Trang đúng là Luyện Tạng đấy, thế nhưng nàng lại chẳng khác gì so với rất nhiều võ giả Rèn Cốt hay Tráng Huyết mà hắn đã từng chém giết trước đây, nghĩa là chỉ cần một đao đã xong việc!
Ngay khi đao của Triệu Kỳ Lôi sắp sửa chém xuống Lý Hồng Trang thì đột nhiên, hắn sinh ra cảnh giác.
Triệu Kỳ Lôi cảm nhận được một thứ gì đó rất khủng khiếp.
Với ngũ quan nhạy bén của mình, Triệu Kỳ Lôi tập trung tinh thần rồi mới cảm nhận được có kình phong lúc ẩn lúc hiện đang tạt vào mặt hắn.
"Chém!"
Đao pháp của Triệu Kỳ Lôi bỗng dưng biến đổi.
Hắn xoay ngang đao, chém về phía bên cạnh một nhát.
Sau khi chém xong nhát này, Triệu Kỳ Lôi loáng thoáng thấy một tia sáng màu đỏ lóe lên rồi thôi.
Hình như là khí huyết.
"Xì".
Ánh sáng màu đỏ bị chém đứt, thế nhưng vẫn có một nửa tia sáng ấy sượt qua mu bàn tay của Triệu Kỳ Lôi.
Chỉ trong nháy mắt, mua bàn tay của hắn bị cắt một đường thật dài.
Ngay lập tức, máu tươi trào ra.
Thế nhưng Triệu Kỳ Lôi dường như không thèm để ý tới vết thương trên mu bàn tay, hắn chỉ chăm chú nhìn sang phía bên cạnh, nhấn mạnh từng từ: "Khí huyết hóa kiếm! Được lắm, khí huyết hóa kiếm!"
"Trong chốn giang hồ này, kiếm giả có thể phóng khí huyết ra ngoài rồi hóa thành kiếm như vậy, ta chưa từng nghe qua."
"Không biết các hạ xưng hô thế nào?"
Triệu Kỳ Lôi đang vô cùng căng thẳng, tựa như đang gặp phải đại địch.
Lúc này, một bóng người chậm rãi bước ra khỏi bóng đêm.
"Lý Hồng Trang, không ngờ lần thứ hai gặp mặt, ngươi vẫn lại có phiền toái."
Người vừa tới tất nhiên chính là Lục Trường Sinh.
Lý Hồng Trang mở bừng mắt.
Một giọng nói quen thuộc truyền vào trong tai Lý Hồng Trang, đây cũng là âm thanh mà nàng tha thiết được nghe thấy.
Trong mắt Lý Hồng Trang tràn đầy vẻ kích động, dường như nàng đang không thể tin được sự thật trước mắt.
"Đúng là ngươi..."
Không biết vì sao khi nhìn thấy bóng người quen thuộc trước mắt, Lý Hồng Trang cũng cảm thấy thả lỏng hơn.
"Hừ, có phải là các hạ đang không để Triệu mỗ vào mắt không đấy?"
Triệu Kỳ Lôi hừ lạnh một tiếng.
Hắc y nhân thần bí trước mắt lại không thèm để ý tới Triệu Kỳ Lôi, thậm chí còn không thèm nhìn thẳng vào hắn. Hết chương 78.



Bạn cần đăng nhập để bình luận