Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1660: Tiến vào Hỗn Độn, trải qua mười năm mới tới Thâm Uyên!

Đến lúc đó, sợ rằng nhục thân của Lục Trường Sinh sẽ cực kỳ khủng bố, thậm chí siêu việt U tộc!
Mà lại hạt nhục thân này là sức mạnh thân thể thuần túy.
Cũng là con đường Lục Trường Sinh tự mình “khai sáng”.
Khác với phương pháp dung hợp phân thân.
Đây là sức mạnh của riêng Lục Trường Sinh chứ không phải ngoại lực.
Lục Trường Sinh mừng lắm.
Trong lúc hắn tại ma luyện tâm linh cũng có thể tăng cường tiến độ hạt nhục thân và gia tăng phân thân, từ đó tăng cường thực lực.
Nếu có thể thu hoạch được bản nguyên thế giới thì còn có thể tăng cường cho Hư giới.
Tóm lại nếu Lục Trường Sinh vào Hỗn Độn thì không cần lo lắng gì hết, hắn có rất nhiều thủ đoạn để tăng thực lực lên.
Dù là cảnh giới của hắn trong hệ thống Tiên Đạo vẫn luôn là Thái Ất Kim Tiên.
Thì cũng không ảnh hưởng việc thực lực của hắn tăng lên.
Có thể đi tới Hỗn Độn được rồi!
“Phân thân có vẻ hơi ít…”
Lục Trường Sinh nhìn qua số lượng phân thân, vẫn chỉ có 300.000 bộ phân thân như cũ.
Lúc trước ý thức của hắn đã đạt đến cực hạn.
Chỉ có thể khống chế 300.000 bộ phân thân Huyết Nhục, hơn nữa còn phải dựa vào Hư giới mới làm được.
Hiện tại Hư giới dung nhập bản nguyên Thiên giới, xảy ra biến hóa, bắt đầu từ hư hóa thực, không biết lại khiến ý thức của hắn tăng cường bao nhiêu đây?
Huống chi hắn còn tấn thăng Thái Ất Kim Tiên, chắc chắn ý thức có thể tăng lên rất nhiều. trải qua mười năm mới tới Thâm Uyên!
Chỉ là hiện giờ không có cách nào để thử cả.
Bởi hắn không có tiên công.
Dù có phân hoá ra phân thân thì cũng không có tài nguyên để tiến hành tu luyện.
“Gần năm trăm năm, cuối cùng đã thành Thái Ất Kim Tiên!”
“Nhưng còn rất lâu mới có thể kê cao gối ngủ yên, hòa bình giữa U tộc và Tiên tộc chỉ là tạm thời…”
Lục Trường Sinh cảm khái.
Bất tri bất giác, hắn đi vào thế giới này cũng khoảng 500 năm rồi.
Đối với hắn mà nói đây là quãng thời gian cực kỳ dài lâu.
Lúc này rốt cục hắn cũng tu thành Thái Ất Kim Tiên.
Rốt cục cũng thoát khỏi nguy hiểm “vẫn lạc”.
Dù có vẫn lạc trong Hỗn Độn hắn cũng có thể “phục sinh” tại Thiên giới một lần nữa.
Đây là sự bảo hộ cực kỳ to lớn.
Vậy hắn còn gì để mà lo nữa?
Lục Trường Sinh ở trong động phủ điều chỉnh trạng thái ba tháng, sau đó hắn đứng dậy rời khỏi động phủ, bay về phía điện Đạo Tổ.
Điện Đạo Tổ, Bàn Tổ đã đợi sẵn từ lâu.
Có đôi khi Lục Trường Sinh cũng hoài nghi, không biết có phải Bàn Tổ ở lại điện Đạo Tổ luôn không?
Nếu không sao hắn gì có thể tới nhanh như vậy?
Đương nhiên đây chỉ là suy đoán của Lục Trường Sinh.
Bàn Tổ không thể ở điện Đạo Tổ mãi được.
Quả nửa là vì tốc độ của đối phương rất nhanh, hơn nữa còn có thể cảm giác được hắn hành động để tới trước.
“Trường Sinh Tiên Tôn, lần này ngươi đến có chuyện gì?”
Bàn Tổ hỏi.
Kỳ thực hắn đã đoán được nguyên nhân rồi.
“Thưa Bàn Tổ, đệ tử muốn tới Hỗn Độn một phen.”
Lục Trường Sinh cung kính đưa ra thỉnh cầu.
Tới Hỗn Độn!
Đây là chuyện rất nhiều Thái Ất Kim Tiên sẽ làm.
Vả lại cũng là do các vị Đạo Tổ cổ vũ.
“Được.”
“Nếu ngươi tới Hỗn Độn thì lão phu cũng không giúp được gì.”
“Đây là vài chỗ lão phu đã từng đi qua, ngươi có thể xem và tham khảo.”
“Hỗn Độn hung hiểm, nhưng thường cũng có đại cơ duyên, về phần nắm chắc ‘mức độ’ thế nào thì phải dựa vào chính ngươi.”
Bàn Tổ thản nhiên nói.
Hắn cũng không hề nhắc nhở Lục Trường Sinh đừng đi mạo hiểm.
Ngược lại hắn còn cổ vũ Lục Trường Sinh mạo hiểm.
Dù sao có chết cũng có thể phục sinh tại Thiên giới.
Nếu không mạo hiểm sao có thể thu hoạch được đại cơ duyên đây?
Không có đại cơ duyên thì sao có thể thành tựu sinh mệnh Hỗn Độn?
Điểm này Bàn Tổ nhìn rất thấu triệt.
“Tạ ơn Bàn Tổ!”
Lục Trường Sinh cung kính lui xuống.
Lục Trường Sinh vừa trở lại động phủ đã nhận được một tin nhắn.
“Khổ Hải Tiên Tôn?”
Lục Trường Sinh nhận được tin nhắn của Khổ Hải Tiên Tôn.
Hắn nghĩ một lát, từ khi hắn vừa tới đây Khổ Hải Tiên Tôn đã chiếu cố hắn rất nhiều.
Nếu đối phương đã gửi tin thì tất nhiên Lục Trường Sinh sẽ đi gặp một lần.
Thế là Lục Trường Sinh tới động phủ của Khổ Hải Tiên Tôn.
Không lâu sau Lục Trường Sinh gặp được Khổ Hải Tiên Tôn.
Sau khi Khổ Hải Tiên Tôn nhìn thấy Lục Trường Sinh, hắn không khỏi giật mình.
“Quả nhiên ngươi đã tấn thăng thành Thái Ất Tiên Tôn.”
Khổ Hải Tiên Tôn cảm thán.
Lúc Lục Trường Sinh vừa đến chiến trường Thiên Ngoại mới chỉ là Thiên Tiên mà thôi.
Mà lúc đó hắn cũng đã là Thái Ất Tiên Tôn.
Nhưng giờ thì sao?
Lục Trường Sinh đã tấn thăng Thái Ất còn Khổ Hải Tiên Tôn vẫn là Thái Ất Tiên Tôn như cũ.
Thậm chí Khổ Hải Tiên Tôn còn cảm thấy Lục Trường Sinh thành tựu Đại La thì có lẽ hắn vẫn chỉ là Thái Ất như cũ.
Nghĩ tới đây ý định trong lòng Khổ Hải Tiên Tôn lại càng thêm kiên định.
“Trường Sinh Tiên Tôn, lần này ta tìm ngươi tới là muốn thương lượng một chuyện với ngươi.”
“Nếu ngươi muốn tiến vào Hỗn Độn xông xáo, liệu có thể dẫn theo ta không?”
Khổ Hải Tiên Tôn cắn răng, trầm giọng nói.
Đây coi như là một thỉnh cầu.
“Ừm?”
“Khổ Hải Tiên Tôn cũng muốn vào Hỗn Độn à?”
Lục Trường Sinh kinh ngạc nhìn thoáng qua Khổ Hải Tiên Tôn.
Kỳ thực rất nhiều Thái Ất Tiên Tôn đều đã vào Hỗn Độn.
Nhưng từ đầu tới cuối Khổ Hải Tiên Tôn vẫn không đi Hỗn Độn.
Lục Trường Sinh còn tưởng là do Khổ Hải Tiên Tôn không muốn đi.
“Trường Sinh Tiên Tôn, tất nhiên ta cũng muốn tiến vào Hỗn Độn xông xáo. Nhưng Hỗn Độn quá lớn, nhiều Thái Ất Tiên Tôn vào đó như vậy nhưng có bao người thu hoạch được cơ duyên?”
“Chỉ có ngươi là khác. Trường Sinh Tiên Tôn đã nhiều lần sáng tạo kỳ tích, là người có đại cơ duyên, nếu có thể đi theo Trường Sinh Tiên Tôn tới Hỗn Độn, có lẽ ta cũng sẽ đạt được một chút cơ duyên, dù sao cũng tốt hơn tự mình đi xông xáo nhiều.”
“Vả lại Trường Sinh Tiên Tôn cứ yên tâm, trên đường ta sẽ nghe theo sự sắp xếp của Trường Sinh Tiên Tôn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận