Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 239. Thần Lực Đại Đan, tăng một lúc trăm đỉnh sức mạnh!



Chương 239. Thần Lực Đại Đan, tăng một lúc trăm đỉnh sức mạnh!




Lục Trường Sinh thấp giọng thì thào.
Nếu đối phương đã để lại tên và môn phái thì chắc chắn cũng không phải đùa vui.
Coi như là dám làm dám chịu.
Nếu đã lấy được Băng Quả thì Lục Trường Sinh cũng không ở lại lâu, hắn nhanh chóng quay về thành Đào Nguyên.
Trở lại Đào gia, Lục Trường Sinh tìm Vân Hải Đường rồi hỏi: “Thiên Nữ, ngươi có biết Triệu Côn của Côn Hư Môn không?”
“Triệu Côn của Côn Hư Môn? Đương nhiên đã từng nghe qua. Nghe nói đó là thiên tài hàng đầu của Côn Hư Môn, mới ba mươi lăm tuổi đã tấn thăng cảnh giới Thần Cương, sao ngươi lại hỏi hắn?”
Quả nhiên Vân Hải Đường cũng biết tới Trần Côn.
“Không có gì, ta vừa gặp người này ở đầm Xích Thủy thôi.”
Lục Trường Sinh cũng kể chuyện về “linh quy” cho nàng nghe.
Chuyện đó dường như cũng không có gì bí mật.
Ít nhất là có Triệu Côn biết.
“Linh quy...”
Mặt mũi Vân Hải Đường trắng bệch cả ra.
Rõ ràng chỉ nghe Lục Trường Sinh miêu tả thôi mà nàng đã cảm nhận được linh quy khủng bố tới mức nào.
Dù sao thì tới cả Triệu Côn cũng phải vắt chân lên cổ mà chạy.
“Đao huynh, đừng nghĩ nhiều về linh quy ở đầm Xích Thủy. Linh quy đó không phải thứ chúng ta có thể chọc vào, ngay cả cảnh giới Thần Cương cũng phải né tránh nó, Triệu Côn đúng là không sợ trời không sợ đất như lời đồn...”
Lục Trường Sinh gật đầu: “Ta đã lấy được Băng Quả nên cũng không định quay lại đầm Xích Thủy lần nữa.”
Sau đó Lục Trường Sinh luyện hóa Băng Quả, bí pháp Càn Thiên Hóa Bảo cũng đạt tới tầng thứ năm, mà thân thể hắn giờ đã đạt tới một trăm ba mươi đỉnh sức mạnh.
Mấy hôm sau Vân Hải Đường lại tới tìm Lục Trường Sinh.
“Đao huynh, phái Thiên Nữ gửi tin cho biết đã tìm đủ nguyên liệu để luyện chế Thần Lực Đại Đan cho ngươi rồi!”
“Tốt quá, vậy chúng ta lập tức quay về thành Trạm Hải thôi!”
Lục Trường Sinh cũng không hề chần chừ.
Sau đó đoàn người rời khỏi Đào gia, nhanh chóng quay về thành Trạm Hải.
Dọc đường không gặp bất cứ nguy hiểm nào, mấy người Lục Trường Sinh thuận lợi trở lại phái Thiên Nữ.
Lục Trường Sinh nhìn nguyên liệu luyện chế Thần Lực Đại Đan, vừa lòng gật đầu.
Hắn nghỉ ngơi một ngày, hôm sau mới mang nguyên liệu tới Thượng Nguyên đạo tràng, gặp Thượng Nguyên tiên sư.
“Tiên sư, ta đã tìm đủ nguyên liệu của Thần Lực Đại Đan rồi.”
Lục Trường Sinh nói.
“Tốt, vậy lập tức luyện đan thôi.”
Thượng Nguyên đạo tràng có một phòng luyện đan riêng.
Thượng Nguyên tiên sư thi triển linh hỏa, sau đó dùng linh hỏa đốt cháy từng loại nguyên liệu một, cuối cùng mới ném vào trong lò luyện đan.
Bên dưới lò luyện đan cũng dùng linh hỏa thiêu đốt.
Chỉ là có vẻ như đây là cách mượn dùng trận pháp để linh hỏa bùng cháy.
Nhưng vẫn cần Thượng Nguyên tiên sư rót linh lực vào để duy trì.
Trong lúc đó hắn còn liên tục tung pháp ấn về phía lò luyện đan.
Có thể thấy muốn luyện chế đan dược cũng không phải việc dễ dàng, hơn nữa toàn bộ quá trình đều không thể tách rời khỏi linh lực.
Ngoại trừ tiên sư ra thì những người khác có đứng bên cạnh quan sát từ đầu tới cuối cũng không học được cách luyện đan.
Thời gian dần trôi.
Khoảng ba canh giờ sau, Thượng Nguyên tiên sư dừng linh hỏa, dùng tay đẩy mạnh nắp lò luyện đan.
Một mùi thơm lạ lùng từ trong lò luyện đan bay ra.
Lục Trường Sinh nhìn thẳng vào đó, bên trong lò luyện đan đã xuất hiện một viên đan dược màu trắng, chính nó là nơi tỏa ra mùi thơm lạ lùng kia.
“Thần Lực Đại Đan đã thành hình!”
Thượng Nguyên tiên sư vung tay lấy Thần Lực Đại Đan ra, sau đó cất vào bình sứ rồi đưa cho Lục Trường Sinh.
“Cư sĩ, ngươi có thể dùng Thần Lực Đại Đan ngay tại đạo tràng.”
“Không ai có thể ra tay ở chỗ lão đạo cả.”
Thượng Nguyên tiên sư ngầm ám chỉ như vậy.
Trong lòng Lục Trường Sinh khẽ động, lập tức cũng hiểu được ý của Thượng Nguyên tiên sư.
Đây chính là Thần Lực Đại Đan, có thể gia tăng trăm đỉnh sức mạnh ngay lập tức!
Đan dược cỡ này đối với bất cứ võ giả Bách Đỉnh nào mà nói đều là bảo dược vô giá.
Nếu Lục Trường Sinh cầm Thần Lực Đại Đan ra khỏi Thượng Nguyên đạo tràng chưa biết chừng sẽ gặp chuyện bất trắc.
Nhưng bên trong Thượng Nguyên đạo tràng lại rất an toàn.
“Đa tạ tiên sư.”
Lục Trường Sinh cũng không từ chối ý tốt của Thượng Nguyên tiên sư.
Hắn được dẫn tới một phòng khách trong Thượng Nguyên đạo tràng.
Trong phòng, Lục Trường Sinh lấy Thần Lực Đại Đan ra.
Hắn không hề do dự, lập tức nuốt Thần Lực Đại Đan xuống bụng.
Đan dược vừa vào miệng đã tan ra ngay lập tức.
Một dòng nước ấm nhanh chóng chảy khắp toàn thân, hơn nữa thân thể hắn càng lúc càng nóng lên.
Từ máu tới cơ bắp rồi xương cốt dường như đều bị một dòng nước ấm bao phủ.
Lúc này Lục Trường Sinh có thể cảm nhận một cách rõ ràng, nhục thể của mình đang nhanh chóng tăng lên với tốc độ mắt thường có thể thấy.
Hơn nữa là tăng lên một cách toàn diện.
Dịch tủy hoán huyết!
Đúng, chính là dịch tủy hoán huyết như trước đây.
Dù có dùng Thần Lực Đại Đan thì thực ra vẫn là dịch tủy hoán huyết như cũ, hơn nữa còn là liên tục dịch tủy hoán huyết mười lần!
Bên trong Thần Lực Đại Đan cũng ẩn chứa rất nhiều năng lượng.
Hoàn toàn đủ để chống đỡ mười lần dịch tủy hoán huyết.
Mười lần dịch tủy hoán huyết chính là trăm đỉnh sức mạnh.
Sau khi Lục Trường Sinh ngây người trong phòng khách một ngày một đêm thì mới mở choàng mắt.
Thân thể hắn đã hoàn toàn tiêu hóa Thần Lực Đại Đan.
Giờ phút này thân thể Lục Trường Sinh cũng đạt tới sức mạnh hai trăm ba mươi đỉnh khủng bố!
“Hai trăm ba mươi đỉnh...”
“Thân thể và tinh thần ta đều đạt tới đỉnh cao trước nay chưa từng có. Thần Lực Đại Đan quả là danh bất hư truyền, có tác dụng rất mạnh với thân thể.”
“Hiện giờ trạng thái đều đang ở đỉnh cao, nếu vượt Long Môn lần thứ năm hẳn là cũng không thành vấn đề.”
Lục Trường Sinh không để lỡ bất cứ cơ hội tu hành nào.
Hiện giờ trạng thái của hắn rất thích hợp để “vượt Long Môn”.
Nghĩ đến đây Lục Trường Sinh cũng không do dự gì nữa.
“Bắt đầu thôi...” Hết chương 239.



Bạn cần đăng nhập để bình luận