Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 284. Hạng hai trên bảng Thần Lực! Đao Thập Nhị ước chiến Thiên Tâm, chấn động khắp chốn!



Chương 284. Hạng hai trên bảng Thần Lực! Đao Thập Nhị ước chiến Thiên Tâm, chấn động khắp chốn!




Từ khi chiến trường Bắc Vực mở ra tới nay, bất kể bảng Thần Lực biến động thế nào thì ba cái tên này vẫn luôn đứng hàng đầu trên bảng.
Cùng lắm chỉ là xếp hạng của Thánh Nguyên Nhất và Tống Vô Tình thay đổi cho nhau mà thôi.
Toàn bộ chiến trường Bắc Vực đều công nhận, trong cảnh giới Thần Lực thì Thiên Tâm, Thánh Nguyên Nhất và Tống Vô Tình là tồn tại duy nhất có thể trấn áp toàn bộ võ giả cùng cảnh giới.
Thế nhưng giờ hiện thực ấy đã bị Đao Thập Nhị đánh vỡ.
Đầu Thánh Nguyên Nhất còn đang nhỏ máu.
Đao Thập Nhị giết chết Thánh Nguyên Nhất rồi!
Sự thật đẫm máu ngay trước mắt, mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn theo, trong lòng không khỏi dậy sóng.
Sắc mặt Lục Trường Sinh vẫn bình thản như cũ.
Hắn chậm rãi đi tới Diễn Võ Lâu, sau đó bước vào trong, ném đầu Thánh Nguyên Nhất xuống đất.
“Bùm” một tiếng.
Đầu Thánh Nguyên Nhất lăn lông lốc trên sàn.
“Tách.”
Rất nhiều ánh mắt chuyển hướng về phía Lục Trường Sinh.
Võ giả của Diễn Võ Lâu rất nhạy tin tức.
Thấy cái đầu dưới đất sao có thể không nhận ra đây là đầu của Thánh Nguyên Nhất được?
“Đao... Đao tiên sinh, đây là đầu của Thánh Nguyên Nhất phải không?”
Dù võ giả của Diễn Võ Lâu có thể nhận ra Thánh Nguyên Nhất đấy nhưng vẫn không kìm được mà hỏi một câu với chất giọng run rẩy.
“Không sai, Thánh Nguyên Nhất bị ta giết rồi, đầu của hắn trị giá bao nhiêu công trạng?”
Thấy Lục Trường Sinh chính miệng thừa nhận như thế, toàn bộ Diễn Võ Lâu lập tức náo động.
Vô số võ giả đi theo sau Lục Trường Sinh lúc này cũng trở nên vô cùng kích động.
Thánh Nguyên Nhất đấy!
Người đứng thứ hai trên bảng Thần Lực đấy!
Thậm chí còn đè ép cả Tống Vô Tình.
Cuối cùng thì sao?
Chết!
Hiện giờ trên bảng Thần Lực trong Diễn Võ Lâu vẫn còn khắc tên Thánh Nguyên Nhất ở vị trí thứ hai.
Nhưng đầu của Thánh Nguyên Nhất lúc này lại nằm dưới nền đất của Diễn Võ Lâu.
Đúng là sự châm biếm lớn lao!
Phải đợi đến tháng sau thì tên của Thánh Nguyên Nhất biến mất khỏi bảng Thần Lực.
“Thánh Nguyên Nhất xếp hạng thứ hai trên bảng Thần Lực, giết hắn có thể lấy được ba vạn tiểu công!”
Võ giả của Diễn Võ Lâu lớn tiếng đọc lên.
Ba vạn tiểu công!
Đây chẳng khác nào có thể trực tiếp đổi lấy ba viên đan dược cảnh giới Thần Lực.
Nhưng hiện giờ Lục Trường Sinh đã là võ giả Thiên Đỉnh, hắn không cần đan dược cảnh giới Thần Lực làm gì nữa.
“Ba vạn tiểu công... Diễn Võ Lâu có cho đổi võ công cảnh giới Thần Cương không?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Có!”
“Nhưng võ công cảnh giới Thần Cương yếu nhất cũng cần mười đại công. Tương đương với mười vạn tiểu công.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Mười vạn tiểu công với phần lớn võ giả cảnh giới Thần Lực mà nói gần như là con số trên trời.
Dựa theo việc một võ giả cảnh giới Thần Lực thấp nhất đổi được một trăm tiểu công.
Vậy thì phải chém chết một nghìn võ giả cảnh giới Thần Lực mới đổi được một môn võ công cảnh giới Thần Cương.
Đã thế còn là loại võ công cảnh giới Thần Cương yếu nhất.
Nếu là võ công cảnh giới Thần Cương thượng thừa có thể sẽ cần một trăm đại công, cũng chính là một trăm vạn tiểu công!
Vậy thì phải giết được một vạn võ giả cảnh giới Thần Lực.
Điều này căn bản là không thể.
Ngược lại Lục Trường Sinh có thể kiếm được mười vạn tiểu công.
Nhưng một trăm vạn tiểu công đối với Lục Trường Sinh mà nói thực ra cũng rất khó.
Trừ khi hắn không ngừng giết chóc khắp chiến trường Bắc Vực.
Hơn nữa Bắc Lỗ quốc phải toàn kẻ đầu đất, để mặc Lục Trường Sinh tha hồ giết chóc như thế mới được.
Chỉ là điều đó có thể xảy ra sao?
Tới lúc ấy sợ rằng tới cả võ giả cảnh giới Thần Cương cũng sẽ ra mặt.
Cùng lắm thì đương đầu với nguy cơ bùng nổ đại chiến Thần Cương chứ Bắc Lỗ quốc không thể để Lục Trường Sinh lộng hành như vậy được.
Lục Trường Sinh tạm giữ lại ba vạn tiểu công đã.
Sau đó hắn ra khỏi Diễn Võ Lâu.
Bên ngoài Diễn Võ Lâu đã kín đặc người từ bao giờ.
Trông thấy “Đao Thập Nhị” ra ngoài, mọi người lập tức nhốn nháo hết cả lên.
“Đao tiên sinh đi ra kìa.”
“Diễn Võ Lâu đã xác nhận đúng là Thánh Nguyên Nhất rồi, không sai được.”
“Không ngờ việc lớn mà Tống Vô Tình không thể hoàn thành thì Đao tiên sinh lại làm được.”
“Lần trước đám người Vưu Thế Phi liều mạng cũng phải ngăn cản Thiên Tâm, bảo vệ Đao Thập Nhị, xem ra họ đã biết Đao Thập Nhị bất phàm, may mà lúc đó họ liều mạng bảo vệ Đao tiên sinh đấy, nếu không giờ có ai giết được Thánh Nguyên Nhất nữa đây?”
“Không biết giờ Đao tiên sinh với Thiên Tâm rốt cuộc ai mạnh hơn ai nhỉ?”
Nhất thời mọi người đều không khỏi so sánh xem Đao Thập Nhị và Thiên Tâm ai mạnh ai yếu.
Trong tam cường trên bảng Thần Lực thì Thiên Tâm luôn độc chiếm vị trí đầu tiên, thực lực của hắn hơn xa Thánh Nguyên Nhất và Tống Vô Tình.
Nhưng giờ Đao Thập Nhị có thể giết được Thánh Nguyên Nhất, chứng tỏ thực lực của hắn mạnh hơn Thánh Nguyên Nhất và Tống Vô Tình không chỉ một bậc.
Vậy để biết Thiên Tâm và Đao Thập Nhị ai mạnh hơn e rằng phải đánh một trận mới rõ.
Lục Trường Sinh quay về tiểu viện của mình.
Bên ngoài tiểu viện hắn lại trông thấy một bóng người quen thuộc, chính là Tống Vô Tình.
Tống Vô Tình lặng nhìn Lục Trường Sinh, lạnh giọng hỏi: “Ngươi giết Thánh Nguyên Nhất rồi?”
“Phải.”
Lục Trường Sinh đáp.
Tống Vô Tình lặng im.
Hắn và Thánh Nguyên Nhất đã giao thủ rất nhiều lần, hắn biết rõ thực lực của Thánh Nguyên Nhất hơn ai hết.
Thậm chí lần trước Thánh Nguyên Nhất còn đả thương hắn nữa.
Vậy mà Đao Thập Nhị lại chém được đầu Thánh Nguyên Nhất xuống.
“Ngươi hẳn là cũng đạt đến mức độ vạn đỉnh!”
Lục Trường Sinh không nói gì, coi như ngầm thừa nhận điều hắn nói.
Tống Vô Tình hiểu rõ, nếu không có sức mạnh vạn đỉnh thì không thể giết Thánh Nguyên Nhất được.
Sức mạnh vạn đỉnh là cảnh giới trong truyền thuyết, có thể nói là cực hạn của cảnh giới Thần Lực.
Chỉ có thiên tài hàng đầu mới có thể bộc phát ra sức mạnh vạn đỉnh.
Thiên Tâm là một, giờ lại có thêm Đao Thập Nhị.
Dù chuyện này dường như không thể tin nổi.
Thế nhưng đây lại là sự thật.
“Thiên Tâm... rất mạnh!” Hết chương 284.



Bạn cần đăng nhập để bình luận