Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 2077: Lục Trường Sinh trở về núi Phi Long, Chúa Tể Phi Long cũng phải chấn kinh! (5)

Chúa Tể Phi Long dặn dò rất nhiều.
Lục Trường Sinh cũng liên tục gật đầu.
Đệ tam cảnh chính là đệ tam cảnh.
Chắc chắn không thể đánh đồng với đệ tứ cảnh Vĩnh Hằng.
Chỉ có cảnh giới Vĩnh Hằng mới có thể thoát ly trói buộc của Thời Không Trường Hà, thậm chí tự do ra vào Thời Không Trường Hà.
Đệ tam cảnh chỉ có thể gắng gượng giữ cho mình không chìm xuống Thời Không Trường Hà.
Thế nhưng những chuyện này với Lục Trường Sinh hãy còn rất xa xôi.
Lục Trường Sinh thu hồi vật chất Bất Hủ, sau đó hành lễ với Chúa Tể Phi Long hành lễ rồi nói: “Tạ ơn sư tôn!”
“Được rồi, đi đi.”
Lục Trường Sinh lập tức rời khỏi động phủ.
Núi Phi Long có rất nhiều đệ tử ký danh và đệ tử chân truyền.
Có điều Lục Trường Sinh không quá quen thuộc với những người này.
Ngoại trừ mấy tên đệ tử chân truyền chủ động tới chào hỏi ra, Lục Trường Sinh hầu như không để ý tới những người khác.
Hắn vẫn đang đắm chìm trong miêu tả của sư tôn Chúa Tể Phi Long về đệ tam cảnh.
“Bất Hủ Chân Ý…”
Người tu hành dung luyện đại đạo dựa vào đại đạo sinh ra Bất Hủ Chân Ý.
Người tu hành nhục thân dựa vào nhục thân sinh ra Bất Hủ Chân Ý
Vậy Giới Chủ thì sao?
Giới Chủ muốn sinh ra Bất Hủ Chân Ý rất có thể cũng phải dựa vào thế giới trong cơ thể.
Thế nhưng phải làm thế nào để thế giới trong cơ thể sinh ra Bất Hủ Chân Ý đây?
Lục Trường Sinh lại nhìn hạt vật chất Bất Hủ trong tay.
Thứ này chỉ là một hạt cát nhỏ.
Lục Trường Sinh vận dụng sức mạnh của Chân giới, muốn thử nghiền nát hạt cát này.
Nhưng tiếc là dù Lục Trường Sinh có dốc toàn lực thì hạt cát cũng không có bất cứ biến hóa nào.
Thậm chí Lục Trường Sinh đã vận dụng cả sức mạnh hủy diệt
Sức mạnh hủy diệt được coi là có thể hủy diệt tất cả thế mà cũng không làm gì được một hạt cát nho nhỏ.
Không hổ với cái tên Bất Hủ của nó.
Lục Trường Sinh ở lại núi Phi Long mấy năm.
Đối với Bất Hủ Chân Ý và vật chất Bất Hủ, hắn đều không thu hoạch được gì.
Chuyện này cũng rất bình thường.
Nếu dễ thành tựu đệ tam cảnh như vậy thì số lượng Chúa Tể tam cảnh trong đại vũ trụ mênh mông sẽ không thưa thớt như bây giờ.
“Thôi, cứ nghĩ cách tăng cường vị diện Chân giới trước đi.”
“Có lẽ vị diện Chân giới tăng lên tới cực hạn thì sẽ sinh ra Bất Hủ Chân Ý.”
“Dù đã tăng tốc thời gian nhưng tới giờ vẫn chưa có vị Giới Chủ nào ra đời trong vị diện Chân giới, thậm chí chuyện đó còn rất xa vời. Mà dù có một vị Giới Chủ ra đời thì cũng có thể mở rộng vị diện Chân giới thêm bao nhiêu?”
“Chẳng lẽ ta lại phải đợi thời gian dài dằng dặc trôi qua, chậm rãi tích lũy từng chút một? E là có tích lũy đến chết cũng không thể so với Giới Hải được.”
Lục Trường Sinh lắc đầu.
Hắn nhất định phải nghĩ cách nhanh chóng mở rộng kích thước của vị diện Chân giới mới được.
“Thăng duy… rốt cuộc vì sao vị diện Chân giới lại giống Giới Hải như vậy?”
“Chuyện này nhất định phải hỏi ý kiến của sư tôn…”
Lục Trường Sinh vẫn tương đối tin tưởng sư tôn.
Dù sao đây cũng là chuyện liên quan tới tu hành.
Chân giới của Lục Trường Sinh không biết vì sao lại “thăng duy” thành tồn tại tương tự như Giới Hải, đương nhiên hắn phải tìm hiểu rõ ràng.
Nếu cứ mơ hồ tu hành rất có thể sẽ xảy ra chuyện lớn!
Chuyện tu hành không thể qua loa được.
Thế là Lục Trường Sinh lại tới cầu kiến Chúa Tể Phi Long lần nữa.
Rất nhanh Lục Trường Sinh đã gặp được sư tôn.
“Trường Sinh, việc tu hành lại gặp vấn đề gì sao?”
Chúa Tể Phi Long hỏi.
“Sư tôn, việc tu hành của đệ tử đúng là xảy ra một vấn đề nhỏ, liên quan tới Chân giới của đệ tử…”
Lục Trường Sinh không hề do dự, lập tức nói ra chuyện vị diện Chân giới của hắn đang gặp phải.
Ban đầu trên khuôn mặt Chúa Tể Phi Long vẫn còn nét cười.
Nhưng sau khi nghe Lục Trường Sinh nói xong, biểu cảm của Chúa Tể Phi Long lại ngày càng ngưng trọng.
Cuối cùng trong lòng Chúa Tể Phi Long đã dấy lên sóng gió ngập trời.
“Trường Sinh, vị diện Chân giới của ngươi ở đâu? Lập tức dẫn vi sư đi xem thử!”
“Vâng thưa sư tôn.”
Thế là Lục Trường Sinh dẫn theo Chúa Tể Phi Long nhanh chóng tới bên ngoài vị diện Chân giới.
Từ bên ngoài có thể thấy rõ vị diện Chân giới.
Cùng với Giới Hải bên cạnh vị diện Chân giới.
So hai cái với nhau, vị diện Chân giới của Lục Trường Sinh rất nhỏ bé, phải nói là không đáng để mắt tới.
Nhưng trong ánh mắt Chúa Tể Phi Long lại tràn đầy kinh hãi xen lẫn vui mừng.
“Ha ha ha, thật sự không ngờ thế giới của Trường Sinh lại có thể thăng duy thành tồn tại tương tự như Giới Hải.”
“Vị diện Chân giới của ngươi trước mắt chính là một tòa Giới Hải sơ khai.”
“Về sau khi kích thước của Chân giới bằng với Giới Hải, không, không cần bằng với Giới Hải, chỉ cần kích thước bằng một phần trăm của Giới Hải thôi là ngươi đã có thể dựa vào vị diện Chân giới để xé rách Giới Hải rồi. Dù sao Giới Hải không có ý chí chủ động, mà ngươi lại nắm vị diện Chân giới trong tay, uy lực hai bên có thể bộc phát ra khác nhau một trời một vực.”
“Tới trình độ đó, thậm chí ngươi có thể dựa vào vị diện Chân giới để có được sức mạnh không hề kém cạnh Chúa Tể tam cảnh!”
“Nếu có một ngày ngươi cũng tấn thăng đệ tam cảnh, thu được càng nhiều vật chất Bất Hủ rồi dung luyện nó vào Chân giới vậy thì sẽ không còn ai có thể địch lại vị diện Chân giới của ngươi nữa, khi ấy ngươi có thể xưng là Chúa Tể vô địch!”
“Ngay cả trong vô số vũ trụ có lẽ ngươi cũng có thể trở thành Chúa Tể hàng đầu…”
Chúa Tể Phi Long hưng phấn không gì tả nổi.
Hắn chỉ nhìn qua là thấy ngay tiềm lực của “vị diện Chân giới”.
Tiềm lực của nó lớn tới mức khó có thể tưởng tượng nổi.
Lục Trường Sinh bất đắc dĩ nói: “Sư tôn, những thứ ngươi nói đều là tiềm lực thôi. Nhưng hiện giờ vấn đề là vị diện Chân giới của ta rất khó gia tăng kích thước… Dù có thể dùng vô số nguyên tinh làm kích thước gia tăng gấp đôi, gấp ba hoặc gấp mấy lần cũng không thành vấn đề.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận