Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 693: Võ Đạo Thần Thông ai là đỉnh? Vô lượng vừa ra đều thành không! (2)

Chương 693: Võ Đạo Thần Thông ai là đỉnh? Vô lượng vừa ra đều thành không! (2)
"Không, không phải vòng xoáy, đó là… hố đen."
"Tại sao ta không khống chế nổi tinh thần của mình thế này?"
"A... đây là... Vô Lượng Thần Thông?"
Kỳ thật, mặc kệ là võ giả Thần Thông của Cổ Vực hay là võ giả Thần Thông của thương hội Hắc Quang đi nữa, khi bọn hắn nhìn thấy lỗ đen to lớn giữa hư không, che khuất bầu trời, bao trùm cả khoảng trời kia thì đều cảm thấy chấn kinh.
Tâm thần mọi người kịch liệt chấn động!
Lỗ đen to lớn kia bao trùm hư không, phảng phất như Thái Sơn đổ xuống, mang đến cho người ta một loại áp lực tinh thần cực mãnh liệt.
Đối với võ giả Thần Thông và Kim Đan Chân Nhân mà nói, đây chỉ vẻn vẹn là áp lực mà thôi.
Nhưng với Âu Dương Du và Đao Tôn Chu Liệt đang chiến đấu mà nói, đây chính là đả kích mang tính hủy diệt.
Là tử vong giáng lâm!
"Rầm."
Lỗ đen ập xuống.
Giờ phút này, vô số Thần Thông, vô số pháp bảo đều ảm đạm phai mờ trước mặt lỗ đen to lớn trong hư không kia.
Võ Đạo Thần Thông ai là đỉnh? Vô Lượng vừa ra đều thành không!
Giờ khắc này, tất cả mọi người đã tự mình cảm nhận được cái gì mới là Vô Lượng Thần Thông.
Nhờ thế bọn hắn mới biết hai chữ "Vô Lượng" là như thế nào.
Vì sao đằng trước hai chữ Thần Thông còn muốn có thêm Vô Lượng.
Đó là bởi vì Vô Lượng Thần Thông viễn siêu tất cả Thần Thông.
Trước mặt Vô Lượng Thần Thông, bất luận Thần Thông nào cũng đều là gà đất chó sành, không chịu nổi một kích!
"A..."
Âu Dương Du kêu thảm một tiếng.
Tinh Thần Hắc Động đã ập xuống.
Trong nháy mắt đã chôn vùi tinh thần của Âu Dương Du.
Đường đường là người nắm giữ Đại Thần Thông, nhưng khi thi thể rơi “Bịch” một tiếng xuống mặt đất, hơi thở sinh mệnh của hắn cũng hoàn toàn biến mất.
Mà Đao Tôn Chu Liệt nắm giữ Đao Đạo phô thiên cái địa kia, Đao Đạo Đại Thần Thông của hắn cũng vỡ vụn thành từng khúc, tiêu tán trong hư không.
Đao Tôn Chu Liệt chống cự lâu hơn Âu Dương Du được một tích tắc.
Nhưng cũng chỉ là một tích tắc mà thôi.
Trong mắt hắn mang theo kinh dị, không cam lòng cùng vô vàn hối hận. Nhưng tất cả đều đã vô dụng rồi.
Tinh Thần Hắc Động cuốn một cái, cho dù là tinh thần của Võ Tôn cũng sẽ bị chôn vùi chỉ trong nháy mắt.
Chết rồi!
Đao Tôn Chu Liệt chết rồi!
Âu Dương Du, người nắm giữ Đại Thần Thông cũng đã chết rồi!
Giữa hư không, thậm chí Tinh Thần Hắc Động vẫn vắt ngang ở đó.
Giờ khắc này, trong lòng đông đảo võ giả Thần Thông của thương hội Hắc Quang trào lên nỗi sợ hãi không gì sánh được.
"Vô Lượng Thần Thông... đây mới thật sự là Vô Lượng Thần Thông!"
"Không thể đối đầu được đâu, trốn đi, mau trốn đi."
"Mau trở về Thánh Thổ, trở về thành Thiên Quang, Cổ Vực này là cấm địa, không thể tới được đâu…"
Những võ giả Thần Thông của thương hội Hắc Quang này, ai nấy đều đã cảm thấy run sợ trong lòng.
Càng không còn lòng dạ nào nghĩ đến việc khác.
Bây giờ bọn hắn chỉ muốn chạy trốn thật nhanh mà thôi.
Thế nhưng Lục Trường Sinh lại lắc đầu.
Tâm niệm hắn vừa động, Tinh Thần Hắc Động trùng trùng điệp điệp nghiền ép xuống, trong nháy mắt đã bao trùm mười mấy võ giả Thần Thông và Kim Đan Chân Nhân.
"Bịch bịch."
Nương theo từng tiếng kêu thảm là thi thể lần lượt rơi xuống đất.
Mãi cho đến khi không có bất cứ người nào của thương hội Hắc Quang còn sống mới thôi.
"Thu". Lục Trường Sinh thu hồi Thần Thông Tinh Thần Hắc Động lại.
Có Thần Thông Tinh Thần Hắc Động của hắn ở đây chính là sự áp chế không hề khác biệt giữa tất cả võ giả Thần Thông cũng như Kim Đan Chân Nhân.
Phàm là người có tinh thần, có ý thức thì sẽ phải nhận áp chế.
Điểm khác nhau chỉ là áp chế lớn hay nhỏ mà thôi.
Bởi vậy, đông đảo võ giả Thần Thông và Kim Đan Chân Nhân của Cổ Vực khi nãy cũng đồng dạng cảm nhận được áp chế đáng sợ từ Thần Thông của Lục Trường Sinh.
Trong lòng bọn hắn cảm thấy rung động.
Bây giờ nhìn thi thể đầy đất, đúng là càng xem càng giật mình.
Chết rồi!
Mười mấy võ giả Thần Thông và Kim Đan Chân Nhân, hết thảy đều đã chết.
"Đây chính là Vô Lượng Thần Thông sao? Thật là đáng sợ."
"Ai có thể nghĩ tới việc Lục Trường Sinh có thể ngưng tụ ra Vô Lượng Thần Thông chứ? Dưới loại Thần Thông này, nhiều người hơn nữa hay nhiều võ giả Thần Thông hơn nữa cũng có ý nghĩa gì đâu?”
"Lục Trường Sinh thật đúng là trấn áp toàn trường. Không quan tâm cái gì Đại Thần Thông, cái gì Võ Tôn, trước mặt Vô Lượng Thần Thông của hắn tất cả đều không có bất cứ tác dụng nào. Vô Lượng Thần Thông vừa ra đã trấn áp toàn trường!"
"Nhưng Cổ Vực chúng ta rốt cuộc cũng được cứu rồi. Lần này nếu không phải Lục Trường Sinh trở lại Cổ Vực đúng lúc chỉ sợ hậu quả khó có thể tưởng tượng nổi..."
Rất nhiều người đến giờ vẫn còn sợ hãi.
Bọn họ nhìn theo bóng Lục Trường Sinh, sắc mặt có chút phức tạp.
Từ trước tới nay Cổ Vực chưa từng gặp phải loại nguy cơ này.
Không nghĩ tới giờ lại tao ngộ nguy cơ lớn như vậy.
"Còn chưa kết thúc đâu."
"Thương hội Hắc Quang nắm giữ trận pháp truyền tống khoảng cách cực xa đi thông về phía Cổ Vực, bọn hắn có thể điều động cao thủ liên tục tiến vào Cổ Vực."
"Nếu không muốn Cổ Vực luôn nằm trong tình trạng bị thương hội Hắc Quang ngấp nghé thì nhất định phải phá hủy pháp trận khoảng cách cực xa kia."
"Vậy chư vị có ai biết trận pháp truyền tống khoảng cách cực xa mà thương hội Hắc Quang nắm giữ ở đâu không?"
Lục Trường Sinh hỏi.
Đám người nao nao.
Đúng là như thế, chuyện này còn chưa kết thúc được.
Thương hội Hắc Quang nắm giữ trận pháp truyền tống cự ly cực xa, thế nên chúng có thể đi vào Cổ Vực bất cứ lúc nào.
Cổ Vực giờ vẫn đang nằm trong trạng thái nguy hiểm.
"Việc này... Chúng ta thật sự không biết trận pháp truyền tống mà thương hội Hắc Quang nắm giữ ở đâu cả."
"Nhưng chúng ta biết phạm vi đại khái lúc trước người của thương hội Hắc Quang xuất hiện. Chỉ cần tốn một chút thời gian điều tra hẳn là có thể tìm được trận pháp truyền tống cự ly cực xa kia."
"Với chuyện này, các phe phái, thế lực đều có thể phái ra một ít nhân thủ để điều tra tại toàn bộ phạm vi của Cổ Vực, chắc chắn có thể tra ra pháp trận khoảng cách cực xa kia."
Bạn cần đăng nhập để bình luận