Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 2140: Phất tay trấn áp một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh! Đại vũ trụ chấn động (4)

Dù sao có Giới Chủ nào không muốn giống như Lục Trường Sinh, ngạo thị quần hùng, nghiền ép các đại năng nhị cảnh khác, trở thành người đứng đầu dưới Chúa Tể?
Hành trình của các Giới Chủ rất thuận lợi.
Gần như không tốn chút sức lực nào đã tới được núi Phi Long.
Chúa Tể Phi Long cũng cười nói: “Các vị đạo hữu, nếu muốn biết Trường Sinh làm sao có được chiến lực như hiện tại, mười năm sau hãy đến núi Phi Long của ta.”
Nói xong Chúa Tể Phi Long cũng rời đi.
Lục Trường Sinh chỉ là một vị đại năng nhị cảnh vậy mà lại có thể truyền đạo khắp đại vũ trụ.
Sư tôn của hắn cũng được nở mày nở mặt.
Dù sao trước đây chỉ có Chúa Tể tam cảnh mới có tư cách “truyền đạo”.
Các Chúa Tể nhìn nhau.
“Chuyện Lục Trường Sinh truyền đạo, các vị thấy thế nào?”
“Tuy Lục Trường Sinh là đại năng nhị cảnh, nhưng một Giới Chủ lại có thực lực của cường giả Chí Tôn, thậm chí là cường giả Chí Tôn đầu tiên của đại vũ trụ chúng ta, khi hắn truyền đạo bản tọa sẽ đến.”
“Đúng vậy, tuy chúng ta là Chúa Tể tam cảnh nhưng không thể thiển cận được. Một vị cường giả Chí Tôn truyền đạo cũng không kém gì Chúa Tể chúng ta, ta cũng sẽ đến.”
“Cùng đi đi, ta muốn xem thử rốt cuộc đệ tử của Phi Long có bản lĩnh gì mà dám truyền đạo khắp đại vũ trụ?”
Nhất thời các Chúa Tể cũng động lòng.
Dù gì bọn hắn phải đến xem Lục Trường Sinh truyền đạo thế nào mới được.
Lục Trường Sinh trở về núi Phi Long.
Hắn lập tức bế quan.
Nói là bế quan thực ra là đang tiêu hóa lượng khí vận khổng lồ.
Phải nói rằng đợt khí vận này thực sự rất lớn.
Không chỉ có khí vận khi Lục Trường Sinh đánh bại một trăm linh tám vị vũ trụ đại năng nhị cảnh đỉnh tiêm mang lại, mà còn có khí vận sau khi Lục Trường Sinh tuyên bố sẽ truyền đạo tại núi Phi Long.
Hơn nữa tin tức về việc truyền đạo vẫn đang lan truyền.
Khí vận còn lâu mới đạt đến đỉnh phong.
Tuy nhiên linh hồn của Lục Trường Sinh cũng đã khác xưa.
Giờ linh hồn của Lục Trường Sinh là linh hồn Hoàng Kim.
Lục Trường Sinh suy đoán linh hồn Hoàng Kim này có liên quan đến Bất Hủ Chân Ý.
Vì vậy hắn vẫn luôn chú ý đến tình trạng của linh hồn Hoàng Kim.
Thời gian trôi qua từng ngày.
Chớp mắt mười năm đã qua.
“Tách.”
Lục Trường Sinh mở mắt.
Mười năm đối với cuộc đời của một phàm nhân đã rất dài.
Nhưng đối với Lục Trường Sinh mà nói, dường như chỉ là một ý niệm.
“Mười năm rồi, khí vận nhiều thật đấy, đến giờ vẫn đang không ngừng đổ về…”
Lục Trường Sinh lẩm bẩm.
Lần này lượng khí vận vượt ngoài sức tưởng tượng của hắn.
Nếu là linh hồn Tử Cực trước đây, không biết đã gia tăng đến mức nào.
Nhưng giờ đã chuyển sang linh hồn Hoàng Kim, mạnh mẽ hơn linh hồn Tử Cực rất nhiều, khí vận cần dùng cũng lớn hơn.
Lục Trường Sinh lập tức mở bảng thuộc tính ra xem tình trạng của mình hiện giờ.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Giới Chủ: Đệ nhị cảnh
Vị diện Chân giới: 600 lần (Có thể tăng trưởng)
Linh hồn Hoàng Kim: 2% (Hoàng kim bất hủ, có thể tồn tại cả vạn năm giữa Thời Không Trường Hà)
Nhìn bảng thuộc tính, linh hồn Hoàng Kim mới chỉ tăng lên 2%, Lục Trường Sinh không khỏi lo lắng.
2% quả thực quá ít.
Theo kinh nghiệm trước đây, nếu là linh hồn Tử Cực, lượng khí vận khổng lồ này hẳn sẽ giúp linh hồn tăng ít nhất 20%.
Vậy mà linh hồn Hoàng Kim chỉ tăng có 2%.
Điều này cho thấy việc tăng cường linh hồn Hoàng Kim khó tới mức nào.
Tuy nhiên, xét theo một góc độ khác đây lại là điều tốt.
Ít nhất Lục Trường Sinh đã có phương hướng để tạo ra Bất Hủ Chân Ý.
Lục Trường Sinh có cảm giác mãnh liệt rằng, khi linh hồn Hoàng Kim đạt đến 100% đó chính là lúc hắn sinh ra Bất Hủ Chân Ý.
Điều này chứng tỏ, hắn đã bước những bước đầu tiên trên con đường tạo ra Bất Hủ Chân Ý.
Tiếp theo chỉ cần không ngừng tăng cường linh hồn Hoàng Kim là đủ.
Đối với việc tu hành, phương hướng là điều quan trọng nhất.
Không có phương hướng thì tu hành thế nào cũng vô ích.
Chỉ khi tìm ra phương hướng đúng mới có thể từng bước tiến lên đỉnh cao tu hành.
Lục Trường Sinh rời khỏi động phủ.
Lâm Thanh Loan, Phương Xuyên, Triệu Dịch và những người khác đã chờ đợi từ lâu.
Thậm chí cả sư tôn Chúa Tể Phi Long cũng đích thân tới.
“Trường Sinh, ngươi chuẩn bị thế nào rồi?”
Chúa Tể Phi Long hỏi.
“Sư tôn, đệ tử đã chuẩn bị xong.”
Nét mặt Lục Trường Sinh rất bình tĩnh.
“Thực ra nếu ngươi không nói ra Thăng Duy Pháp cũng không ai có thể làm gì ngươi, ngươi có thể đi thẳng tới học phủ Vĩnh Hằng, vi sư vẫn chưa chết, không ai dám động đến ngươi đâu.”
“Đợi tới khi ngươi tấn thăng tam cảnh lại càng không ai có thể ép buộc ngươi.”
Chúa Tể Phi Long khẳng định chắc nịch.
Hắn là Chúa Tể.
Nếu một Chúa Tể nổi giận thì cả vũ trụ đều sẽ rung chuyển.
Đương nhiên Lục Trường Sinh hiểu ý của sư tôn.
Tuy nhiên lần truyền đạo này của hắn không phải do bị ai ép buộc.
Mà hắn chủ động làm như vậy.
“Thăng Duy Pháp” là do Lục Trường Sinh chính mình sáng tạo ra, nhưng thật ra cũng phải kết hợp với một số pháp môn Giới Chủ của đại vũ trụ mới có thể sáng tạo ra pháp môn này.
Hơn nữa không phải ai cũng có thể tu luyện Thăng Duy Pháp.
Lục Trường Sinh không dám chắc có Giới Chủ nào có thể luyện thành Thăng Duy Pháp hay không.
Ngoài ra vẫn còn một điểm quan trọng nữa.
Nếu hắn truyền đạo khắp đại vũ trụ thì sau này bất cứ ai tu luyện Thăng Duy Pháp đều sẽ mang ơn hắn.
Ngấm ngầm sẽ có khí vận đổ về chỗ hắn.
Tương đương với khí vận không ngừng tụ tập.
Nếu có thể thậm chí Lục Trường Sinh còn muốn “truyền đạo khắp Thời Không Trường Hà” nữa kìa.
Để các tu sĩ của vô số vũ trụ cũng tu luyện “Thăng Duy Pháp”.
Như vậy hắn sẽ liên tục thu được khí vận, nhờ đó tăng cường linh hồn.
Đây là chuyện trăm lợi mà không có hại.
Còn về việc có người tu luyện thành công Thăng Duy Pháp, ngược lại gây bất lợi cho Lục Trường Sinh?
Bạn cần đăng nhập để bình luận