Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1556: Tiên Quân giáng lâm! Lấy sức một mình chống lại năm vị Tiên Quân! (3)

Bởi vậy, đối với việc Lục Trường Sinh hung hăng tiến vào Côn Ngô giới, tất cả Tiên Nhân đều không tỏ vẻ gì.
Họ chỉ lẳng lặng chờ đợi.
Thế nhưng chịu áp lực lớn nhất chính là Vạn Tiên Minh.
Bởi vì Lục Trường Sinh đang bước từng bước một về phía Vạn Tiên Minh.
Chỉ một lát sau, Lục Trường Sinh đã tới hư không bên ngoài Vạn Tiên Minh.
Lục Trường Sinh từ trên cao nhìn xuống Vạn Tiên Minh.
Sắc mặt Côn Nguyên Đại Tiên cực kỳ ngưng trọng.
“Tiên Quân của Vạn Tiên Minh có ở đó không?”
Lục Trường Sinh chậm rãi mở miệng.
Côn Nguyên Đại Tiên cắn răng mở miệng: “Trường Sinh Tiên Quân, Tiên Quân của Vạn Tiên Minh chúng ta vẫn chưa giáng lâm, xin ngài cho Vạn Tiên Minh thêm chút thời gian…”
Nhưng Côn Nguyên Đại Tiên còn chưa nói xong thì Lục Trường Sinh đã ra tay.
“Tiên Quân không giáng lâm nhưng các ngươi vẫn lưu lại Giới Hải, đây là không để lời ta nói trong lòng ư?”
“Thời hạn một năm đã qua, Tiên Nhân không rời khỏi Giới Hải, chết!”
Trước đó Lục Trường Sinh chỉ nói là “trục xuất”.
Thế nhưng khi đến thời hạn đặt ra, Lục Trường Sinh cũng lười đuổi người.
Không rời đi thì sẽ phải chết!
Thế là Lục Trường Sinh đưa tay ra.
Bàn tay này không ngừng bành trướng, trong nháy mắt đã che khuất bầu trời.
Lời Lục Trường Sinh nói vừa dứt, cự chưởng từ trên trời giáng xuống, vỗ mạnh về phía tổng bộ của Vạn Tiên Minh.
“Không hay rồi!”
Sắc mặt Côn Nguyên Đại Tiên đại biến.
Không ngờ Lục Trường Sinh lại động thủ thật.
Một khi Tiên Quân động thủ, thử hỏi bọn hắn lấy cái gì để chống lại đây?
“Trốn!”
Côn Nguyên Đại Tiên gần như không cần suy nghĩ, lập tức có ý đồ đào tẩu.
Chỉ là cự chưởng đã tới gần, căn bản không kịp trốn đi đâu.
Dưới một chưởng này, tất cả Tiên Nhân của Vạn Tiên Minh đều sẽ hóa thành bột mịn.
“Dừng tay!”
Đúng lúc này, từ trong một Đăng Thiên Lộ của Côn Ngô giới thấp thoáng có mấy bóng người xuất hiện, đồng thời tản ra khí thế kinh khủng.
Giờ khắc này, đất trời như cũng biến sắc.
Vẻn vẹn chỉ là khí thế đã khiến người ta có cảm giác ngạt thở như núi Thái Sơn đổ xuống.
Thiên Tiên!
Khí tức mấy bóng người này tản ra rõ ràng đều là khí tức của Thiên Tiên.
Đây là Thiên Tiên giáng lâm!
Thế nhưng Lục Trường Sinh vẫn không có ý định dừng tay.
Hắn cứ như thể không nghe thấy gì, cự chưởng vẫn vỗ xuống phía dưới như cũ.
“Rầm.”
Cự chưởng rốt cục cũng rơi xuống, mấy chục vị Tiên Nhân của Vạn Tiên Minh bị cự chưởng đánh thành bột mịn.
Hơn nữa đây còn là một kích của Tiên Quân. Một khi hóa thành bột mịn thì huyết nhục của Chân Tiên cũng đều chôn vùi, không có khả năng khôi phục lại.
Nói cách khác, mấy chục vị Tiên Nhân đều đã vẫn lạc.
Một chưởng của Lục Trường Sinh diệt sạch mấy chục vị Tiên Nhân!
Sau khi một chưởng của Lục Trường Sinh hạ xuống, diệt sạch mấy chục vị Tiên Nhân, toàn bộ hư không tựa như cũng yên tĩnh trở lại.
Một số người vẫn đang quan sát Côn Ngô giới từ xa.
Thế nhưng khi họ thấy cảnh này cũng nhịn không được run rẩy toàn thân, trong lòng sợ hãi tới cực điểm.
Đây chính là mấy chục vị Tiên Nhân đó!
Tiên Nhân uy danh hiển hách, đủ sức quét ngang toàn bộ Giới Hải.
Thế nhưng bọn họ đều đã chết.
Bị một chưởng của Lục Trường Sinh đánh chết.
Chênh lệch này to lớn tới mức khó có thể tưởng tượng.
Dễ dàng như thể nghiền chết một đám kiến.
Đây chính là Thiên Tiên!
Đây chính là Tiên Quân!
Chênh lệch giữa Thiên Tiên và Chân Tiên giống như khác biệt giữa Tiên Nhân và Tổ cảnh vậy.
Số lượng có nhiều hơn nữa cũng không có bất cứ ý nghĩa gì.
Thế nhưng chuyện này đối với mấy bóng người vừa mới giáng lâm mà nói lại là chuyện vô cùng nhục nhã.
Mấy bóng người vừa tới đều mang lửa giận ngút trời.
“Hay lắm Trường Sinh Tiên Quân! Trước mặt bản tọa mà ngươi cũng dám giết người, xem ra ngươi thật sự không coi chúng ta ra gì.”
Một bóng người trong đó trầm giọng nói.
Sát ý ngập tràn.
Trên thân mấy bóng người này đều có sát ý.
Đồng thời, sát ý hướng thẳng về phía Lục Trường Sinh!
Lục Trường Sinh đứng khoanh tay, nhìn lướt qua mấy bóng người.
Hắn nhìn qua một lượt, tất cả có năm bóng người.
“Chỉ có năm vị Tiên Quân các ngươi thôi à?”
Lục Trường Sinh từ tốn hỏi.
Như thể năm vị Tiên Quân hãy còn quá ít vậy.
“Hừ, năm người chúng ta đủ để giết ngươi rồi!”
Rõ ràng năm vị Tiên Quân này cũng đã bàn bạc từ trước, định cùng liên thủ đối phó với Lục Trường Sinh.
Trong đó chỉ có hai vị Tiên Quân là Tiên Quân của Vạn Tiên Minh.
Trong ba người còn lại có một vị là Thiên Viêm Tiên Quân.
Còn có Tiên Quân của hai thế lực lớn khác.
Năm vị Tiên Quân đại diện cho bốn thế lực Thiên Tiên.
Đội hình như vậy quả thực đã rất khủng bố.
Đại chiến thời đại Thái Cổ cũng chỉ như vậy.
Đương nhiên, đại chiến thời đại Thái Cổ còn hỗn loạn hơn nhiều.
Nhưng năm vị Tiên Quân cùng vây công một vị Tiên Quân là chuyện rất hiếm gặp.
“Trường Sinh Tiên Quân, ngươi quá càn rỡ rồi, ai cho ngươi cái gan phá hủy hiệp nghị Thiên Tiên.”
“Nếu ngươi muốn nhúng tay tranh đoạt bảo tàng Kim Tiên tại Giới Hải, kỳ thực không phải là chuyện không thể. Nhưng nếu ngươi đã để chân thân giáng lâm, vậy thì ngươi chính là kẻ địch của tất cả thế lực Thiên Tiên ký tên trên hiệp nghị.”
“Lục Trường Sinh, ngươi vừa mới tấn thăng Thiên Tiên, cũng vừa mới được Thiên Đình chiêu mộ, thậm chí còn chưa từng tới chiến trường Thiên Ngoại. Thiên Đình cho ngươi thời gian trăm năm là để ngươi chuẩn bị kỹ càng, nhưng ngươi lại dám tới Giới Hải tranh đoạt bảo tàng Kim Tiên. Đã vậy thì Giới Hải này sẽ là nơi táng thân của ngươi!”
“Không sai, tại Thiên giới các Tiên Quân e ngại nên không dám đấu đá. Nhưng ở Giới Hải này dù Thiên Tiên có vẫn lạc thì Thiên Đình cũng không quản được.”
Năm vị Tiên Quân chia ra các phương hướng, vây Lục Trường Sinh vào giữa.
Chỉ mới phát tán khí tức đã khiến toàn bộ Côn Ngô giới rung lắc như thể không chịu nổi.
Một khi họ động thủ Côn Ngô giới nhất định sẽ vỡ vụn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận