Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 630: Cao thủ thật giả heo ăn thịt hổ, Lục Trường Sinh thắng liên tiếp ba trận khiến mọi người chấn kinh! (3)

Chương 630: Cao thủ thật giả heo ăn thịt hổ, Lục Trường Sinh thắng liên tiếp ba trận khiến mọi người chấn kinh! (3)
Về cơ bản với một số tuyển thủ không có tiếng tăm gì tại đấu trường, tỷ lệ đặt cược đều là 1:1.
Lục Trường Sinh đã biết số lượng linh thạch được đặt cược cho trận đấu thứ hai, tổng cộng là năm trăm sáu mươi viên.
Nhiều gấp đôi so với trận đầu tiên.
Dù sao thì sau trận đấu đầu tiên cũng đã có người chú ý đến Lục Trường Sinh, thế nên tiền đặt cược cũng nhiều hơn một chút.
Lục Trường Sinh rất nhanh đã bước vào lôi đài của đấu trường.
Đối thủ trong trận đấu võ thứ hai của hắn tên là Võ Nguyệt Không!
Võ Nguyệt Không này là một tên võ giả Đạo Cơ tuổi trẻ.
Ánh mắt đối phương cực kỳ âm lãnh.
Lên lôi đài không nói một lời mà chỉ nhìn chằm chằm Lục Trường Sinh.
"Bắt đầu."
Sau khi trận đấu võ bắt đầu, Võ Nguyệt Không ngay lập tức động thủ.
Hơn nữa Thần Thuật cũng đã được phóng xuất.
Căn bản không cho Lục Trường Sinh cơ hội thở dốc.
Rõ ràng đối phương đã điều tra qua về Lục Trường Sinh.
Cũng biết Thần Thuật của Lục Trường Sinh rất mạnh.
Hiện giờ trực tiếp được ăn cả ngã về không động thủ trước.
"Rầm."
Lục Trường Sinh không chút do dự, trong nháy mắt phóng xuất ra Thần Thuật Tiểu Ngũ Hành Yên Diệt.
Đây là Thần Thuật tổ hợp đỉnh tiêm rất gần với ba đại Thần Thuật, hơn nữa còn viên mãn.
Dựa vào môn Thần Thuật này, lúc Lục Trường Sinh ở Thiên La sơn mạch tại Cổ Vực vẫn luôn đánh đâu thắng đó, tung hoành vô địch, ngay cả Trúc Cơ Đạo Quân đỉnh tiêm đều bị chém giết nhiều không kể xiết.
Giờ lấy ra đối phó với Võ Nguyệt Không tất nhiên không có vấn đề gì.
"Cái gì?"
Tâm thần Võ Nguyệt Không chấn động.
Trong mắt lộ ra vẻ không thể tin được.
Lúc trước hắn điều tra qua, Lục Trường Sinh thi triển Thần Thuật "Viêm Lưu", uy lực mặc dù không tệ nhưng nếu như hắn có thể đánh đòn phủ đầu thì vẫn có cơ hội chém giết Lục Trường Sinh.
Vậy mà giờ Lục Trường Sinh lại phóng xuất ra một môn Thần Thuật còn cường đại hơn?
Thậm chí phạm vi bao trùm của môn Thần Thuật này rất lớn.
Gần như lập tức che khuất Võ Nguyệt Không.
"Ngăn trở!"
Võ Nguyệt Không đồng dạng thả ra Thần Thuật.
Hơn nữa còn là Thần Thuật phòng ngự thuần túy.
Đây là Thần Thuật vô cùng hiếm thấy, đáng tiếc dưới Thần Thuật Tiểu Ngũ Hành Yên Diệt do Lục Trường Sinh phóng thích ra căn bản vẫn không chịu nổi một kích.
"Phốc phốc."
Trong nháy mắt Thần Thuật phòng ngự của Võ Nguyệt Không bị Thần Thuật Tiểu Ngũ Hành Yên Diệt trực tiếp chôn vùi, biến thành tro tàn.
Ngay sau đó, dòng lũ màu đen cũng che kín Võ Nguyệt Không.
"Lục Trường Sinh chiến thắng!"
Lục Trường Sinh thuận lợi lấy được thắng lợi trong trận đấu võ thứ hai. Đã thế vẫn rất gọn gàng, một chiêu chế địch như lần trước.
Biểu hiện này tất nhiên đã khiến rất nhiều người chú ý.
"Cái tên Lục Trường Sinh này được đấy, hai trận đấu võ đều gọn gàng xử lý đối thủ như mây trôi nước chảy, thực lực chắc chắn rất mạnh mẽ."
"Đúng là không tệ, vậy mà lại có thể xử lý gọn gàng đối thủ của cả hai trận rồi chiến thắng nhẹ nhàng như vậy. Đợi trận đấu võ thứ ba của hắn diễn ra, ta nhất định phải cược cho hắn."
"Có lẽ tìm được một tuyển thủ cường đại thật rồi."
Rất nhiều người đều cảm thấy hai mắt tỏa sáng.
Nhất là Lý Quang, hai trận đều đặt cược vào Lục Trường Sinh, toàn bộ đều chiến thắng.
Thắng một chút linh thạch không tính là gì.
Nhưng Lý Quang không hiểu sao lại cảm thấy rất thân thiết với Lục Trường Sinh.
"Trận tiếp theo chính là trận thứ ba. Trận thứ ba này thật sự không đơn giản, đấu trường và võ giả mới có ước định ba trận, một khi thắng trận thứ ba sẽ có thể tự do lựa chọn có rời khỏi đấu trường hay không."
"Trận thứ ba này đấu trường sẽ không để Lục Trường Sinh chiến thắng một cách thoải mái..."
Lý Quang khẽ nheo mắt.
Hắn là biết một chút "nội tình" của đấu trường.
Độ khó của trận thứ ba hoàn toàn không thể so với hai trận trước.
Võ giả Đạo Cơ cực kỳ cường đại dù thắng trước hai trận nhưng cuối cùng cũng phải chết ở trận thứ ba. Lục Trường Sinh có thể xông qua trận thứ ba hay không còn rất khó nói.
Giờ phút này, Lục Trường Sinh đang kiểm kê thu hoạch của mình.
Trận đấu võ thứ hai hắn thu được năm mươi sáu viên linh thạch. Lại thêm đặt cược thắng ba mươi mốt viên linh thạch, hiện tại Lục Trường Sinh tổng cộng đã có một trăm mười tám viên linh thạch.
Mặc dù khoảng cách một vạn viên linh thạch còn rất xa, nhưng Lục Trường Sinh cũng không sốt ruột.
Hắn cũng rõ ràng, mấu chốt nằm ở trận đấu võ thứ ba. Lục Trường Sinh ở đấu trường nhiều ngày như vậy, hoặc nhiều hoặc ít cũng nhận ra một số chuyện.
"Rất nhiều người đều thắng hai trận đấu võ trước."
"Nhưng đến trận đấu võ thứ ba, phần lớn võ giả thắng liên tiếp hai trận đều sẽ chết, hơn tám phần mười võ giả đều thất bại, không cách nào liên tục chiến thắng cả ba trận đấu võ."
"Đấu trường ký kết hiệp ước ba trận với võ giả, đương nhiên sẽ không để võ giả tuỳ tiện có được trận thắng lợi thứ ba."
"hơn nữa vẫn còn một nguyên nhân khác, chính là đặt cược. Đấu trường đợi đến trận thứ ba đấu võ để thu hoạch những người đặt cược kia..."
Lục Trường Sinh đại khái có thể đoán được mục đích của đấu trường.
Đấu trường không quan tâm tới võ giả tham gia đấu võ.
Nhưng bọn hắn quan tâm số linh thạch đặt cược!
Sau một, hai trận đấu võ, một số người sẽ cảm thấy mình đã phát hiện ra một vị cường giả Đạo Cơ đỉnh tiêm.
Đến trận thứ ba, bình thường số tiền cược sẽ rất nhiều.
Lúc này kỳ thật chính là thời điểm đấu trường "thu hoạch".
Một khi thất bại, đấu trường sẽ có thu hoạch rất phong phú. Nhưng đây cũng là cơ hội của Lục Trường Sinh.
Số linh thạch đặt cược cho trận thứ ba sợ rằng sẽ rất nhiều.
Một khi chiến thắng, số lượng linh thạch của hắn sợ rằng sẽ tăng vọt!
Thời gian ba ngày trôi qua rất nhanh. Trận đấu võ thứ ba của Lục Trường Sinh chính thức tiến đến.
Đối thủ của hắn tên là Nguyệt Ẩn! ‌
Nguyệt Ẩn này có vẻ cũng không tầm thường.
Cũng là người chiến thắng hai trận liên tục, nhưng biểu hiện lại có phần chật vật.
Mỗi một lần đều là trải qua chiến đấu kịch liệt, sau đó vừa hay giành được chiến thắng một cách gian nan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận