Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1893: Động phủ của Đại Diễn Thần Đế, Thần Thụ Số Mệnh cùng phương pháp thoát li! (4)

Chỉ là trên chiến lực, kỳ thật Đại Đế mạnh hơn sinh mệnh khởi nguyên.
Hơn nữa, tu sĩ Ám Vực chỉ cần thời gian tiêu chuẩn rất ngắn là có thể đạt thành Đại Đế.
Mà sinh mệnh khởi nguyên thì sao?
Nếu muốn trở thành sinh mệnh khởi nguyên, cũng cần thời gian rất dài.
Có lợi có hại, vậy thì phải nhìn vào sự lựa chọn của tu sĩ rồi.
Nhưng đến cảnh giới của Đại Diễn Thần Đế, hắn đương nhiên muốn thọ mệnh vô tận.
“Nói một chút đi, rốt cuộc Thần Thụ Số Mệnh là chuyện gì?”
Lục Trường Sinh biết, mấu chốt là ở Thần Thụ Số Mệnh.
Đại Diễn Thần Đế hao phí khí lực lớn như vậy, cuối cùng đoạt được một cây Thần Thụ Số Mệnh.
Như vậy cây Thần Thụ Số Mệnh này chắc chắn vô cùng trân quý.
Thậm chí có thể là mấu chốt phá vỡ đại nạn thọ mệnh của Đại Diễn Thần Đế.
“Thần Thụ Số Mệnh… Ta biết cũng không nhiều. Chỉ viết là Thần Thụ Số Mệnh ở bên ngoài Ám Vực, chủ nhân cướp đoạt từ trong vô số Đại Đế, ở bên ngoài Ám Vực vô cùng trân quý.”
“Thần Thụ Số Mệnh có thể thu hút số mệnh hư vô mờ mịt. Mà thứ gọi là số mệnh, trên thực tế chính là sức mạnh bản nguyên, một thế giới có ý chí, sức mạnh bản nguyên càng nhiều thì số mệnh lại càng đậm đặc. Thần Thụ Số Mệnh ở trong Ám Vực, hấp thu chính là sức mạnh bản nguyên Ám Vực, nếu là ở Hỗn Độn, hấp thu chính là lực lượng Hỗn Độn bản nguyên. Nếu là ở ngoài Ám Vực, Hỗn Độn, như vậy thì sẽ hấp thu những sức mạnh bản nguyên khác, vô cùng thần kỳ.”
“Sau khi Thần Thụ Số Mệnh hấp thu sức mạnh bản nguyên tới số lượng nhất định, thì sẽ kết ra Số Mệnh Thần Quả. Ở trong Ám Vực, đại khái là mỗi mười vạn năm thì sẽ kết ra một trái Số Mệnh Thần Quả. Ba trái Số Mệnh Thần Quả này, đã bao phí thời gian ba mươi vạn năm!”
Nghe được Hỏa Quỳ Thú giới thiệu cặn kẽ, Lục Trường Sinh mừng rỡ trong lòng.
Quả nhiên, Số Mệnh Thần Quả ẩn chứa lượng lớn sức mạnh bản nguyên.
Hơn nữa, khiến cho Lục Trường Sinh không nghĩ tới chính là, Thần Thụ Số Mệnh lại có thể sinh trưởng trong hỗn độn, thậm chí còn có thể hấp thu lực lượng Hỗn Độn bản nguyên.
Đây là nghịch thiên cỡ nào?
Sức mạnh bản nguyên chính là cội nguồn của một thế giới.
Thần Thụ Số Mệnh lại có thể không tiếng động, hấp thu sức mạnh bản nguyên của một thế giới.
Điều này đương nhiên là thoát li khỏi cấp bậc của một thế giới.
Đặt ở Hỗn Độn, Ám Vực, đó chính là thoái li khỏi Hỗn Độn, Ám Vực.
Loại bảo vật này, khó trách ngay cả Đại Diễn Thần Đế cũng muốn liều mạng chém giết đoạt lấy.
“Nói một chút phương pháp phá vỡ đại nạn thọ mệnh của Đại Diễn Thần Đế đi.”
Lục Trường Sinh lại hỏi.
“Ghi chép bí pháp của chủ nhân, để ở trong mật thất, mời đại nhân đi theo ta.”
Cho nên, Hỏa Quỳ Thú ‘rầm’ một tiếng, đi ra từ nham thạch nóng chảy.
Đây là một quái vật không lồ.
Thoạt nhìn thì giống như một con Hỏa Kỳ Lân.
Hỏa Quỳ Thú biến hóa nhanh chóng, cơ thể thu nhỏ thành bộ dáng một con chó nhỏ.
Sau đó dẫn Lục Trường Sinh trở lại trong cung điện lần nữa.
Ở chỗ sâu trong cung điện có một gian mật thất.
Lục Trường Sinh đi vào mật thất, quả nhiên thấy một khối ngọc giản.
Hắn trực tiếp quét qua nội dung bên trong ngọc giản.
Qua nhiên bên trong là một môn “Phá Hạn Pháp” của Đại Diễn Thần Đế Đại Diễn Thần Đế lưu lại.
Thứ gọi là “Phá Hạn Pháp”, trên thực tế chính là hiểu biết của Đại Diễn Thần Đế về bản chất hạn chế thọ mệnh.
Đó chính là hạn chế Đại Đế phải chịu từ ý chí Ám Vực.
Ám Vực có ý chí của nó.
Toàn bộ hệ thống tu hành của Ám Vực đều chậm rãi hoàn thiện từ ý chí Ám Vực.
Một khi bước vào hệ thống tu hành của Ám Vực, vậy thì vĩnh viễn cũng không thể nào thoát khỏi hạn chế của ý chí Ám Vực.
Thọ mệnh chính là hạn chế lớn nhất của ý chí Ám Vực.
Trừ khi, Đại Đế có thể thoát li khỏi Ám Vực.
Độc lập ở bên ngoài Ám Vực.
Hơn nữa từ trong ra ngoài, đều phải “thoát li khỏi” Ám Vực.
Chuyện này rất khó khăn.
Ít nhất ở trong Ám Vực căn bản là không làm được.
Cho đến khi Đại Diễn Thần Đế tìm được Thần Thụ Số Mệnh.
Chỉ cần có thể luyện hóa Thần Thụ Số Mệnh.
Hoặc là nói hòa làm một thể với Thần Thụ Số Mệnh, đến lúc đó Đại Đế có thể biến thành một phần của Thần Thụ Số Mệnh.
Mà Thần Thụ Số Mệnh chính là sinh mệnh vĩ đại thoát li khỏi Ám Vực.
Đại nạn thọ mệnh đương nhiên dễ dàng giải quyết.
Đại Diễn Thần Đế cũng làm như vậy.
Đáng tiếc, Đại Diễn Thần Đế nhận phải cắn trả của ý chí Ám Vực.
Cái loại cắn trả này, ngay cả Đại Diễn Thần Đế cũng không thể kháng trụ, cuối cùng thất bại trong gang tấc, thân tử đạo tiêu.
Trong lúc ở bên bờ vực hấp hối, Đại Diễn Thần Đế cũng nghĩ tới biện pháp.
Dung hợp Thần Thụ Số Mệnh là cách làm chính xác.
Nhưng phải có một sự tồn tại vĩ đại có thể chống lại cắn trả của cả Ám Vực, ngăn cản Ám Vực cắn trả.
Hoặc là có bảo vật gì có thể ngăn cản Ám Vực cắn trả.
Như vậy là có thể thành công dung hợp Thần Thụ Số Mệnh, từ đó thành công “phá vỡ giới hạn” rồi.
Nhìn đến đây, Lục Trường Sinh nhíu mày.
Yêu cầu một sự tồn tại vĩ đại thoát li khỏi ngoài Ám Vực, thậm chí bao trùm trong Ám Vực, sao còn muốn Thần Thụ Số Mệnh làm gì?
Tồn tại vĩ đại như vậy đi đâu để tìm?
“Phá Hạn Pháp” này, có hay không hình như đều giống nhau…
Chẳng qua, đây là một biện pháp cuối cùng.
Thu vào trước, biết đâu sau này hữu dụng.
Chẳng qua, đối với Lục Trường Sinh, quan trọng nhất dù sao cũng không phải Thần Thụ Số Mệnh.
Mà là ba trái Số Mệnh Thần Quả kia!
Dù sao, Thần Thụ Số Mệnh mười vạn năm mới có thể kết ra được một trái Số Mệnh Thần Quả.
Thời gian này cũng quá dài rồi.
Nhưng hiện tại thì có sẵn ba trái Số Mệnh Thần Quả, ẩn chứa lượng lớn sức mạnh bản nguyên Ám Vực, Lục Trường Sinh trực tiếp cầm lấy là có thể dùng.
Rất nhanh, Lục Trường Sinh một lần nữa trở lại trước Thần Thụ Số Mệnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận