Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1827: Hư giới ba lần diễn hóa! Sau nghìn năm cuối cùng liên minh Hỗn Độn cũng gửi tin! (2)

Nếu lại ban cho Lục Trường Sinh một viên thì chỉ còn lại bốn viên.
Dùng hết sẽ không có thêm nữa.
Theo Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông thấy, phần thưởng hơi quý trọng quá.
“Tông chủ, chúng ta phải đối đãi chân thành với hắn!”
Cao giai Đại Thánh lên tiếng.
Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông trầm tư một lát, sau đó cũng hạ quyết tâm.
“Được, vậy thì ban cho Lục trưởng lão một viên ngọc đại đạo!”
Đông đảo Đại Thánh đều gật đầu tán thành.
Sau đó bọn hắn chia nhau rời đi.
Đối với cao giai Đại Thánh mà nói, quan trọng nhất chính là tu luyện để tu vi tiến thêm một bước, nhờ đó có thể trùng kích cảnh giới Đại Đế.
Những chuyện khác đều là việc nhỏ.
Nếu không phải chuyện lần này liên quan tới sinh tử tồn vong của Ngộ Đạo Thánh Tông thì những cao giai Đại Thánh này cũng sẽ không hiện thân.

Trong động phủ của Lục Trường Sinh.
Hắn vẫn đang luyện hóa sức mạnh bản nguyên Ám Vực.
Mỗi khi luyện hóa một tia sức mạnh bản nguyên Ám Vực đều mất tới một tháng.
Lục Trường Sinh hiện giờ còn phải luyện hóa thêm 99 tia sức mạnh bản nguyên Ám Vực.
Cũng có nghĩa là phải mất tới 99 tháng!
Tính ra là hơn tám năm.
Thời gian này không phải quá lâu.
Lục Trường Sinh đắm chìm trong việc luyện hóa sức mạnh bản nguyên Ám Vực, thời gian hơn tám năm thoáng cái đã qua.
“Tách.”
Lục Trường Sinh mở mắt.
“Cuối cùng cũng viên mãn…”
Lục Trường Sinh thấp giọng lầm bầm.
Hơn tám năm trôi qua, Hư giới của hắn cũng đã viên mãn.
Muốn tiến thêm một bước thì phải mở lại thế giới.
trước đó Lục Trường Sinh đã giải quyết việc củng cố Hư giới càng thêm vững chắc để chuẩn bị cho lần thứ ba mở lại thế giới.
Lần trước hắn dựng lại 42 loại đại đạo, Hư giới tạm thời đã đạt đến cực hạn, vững chắc không gì sánh được.
Hoàn toàn có thể chống đỡ khi mở lại thế giới lần thứ ba.
Lục Trường Sinh mất thêm một thời gian ngắn để điều chỉnh trạng thái.
Khoảng ba tháng sau Lục Trường Sinh đã điều chỉnh trạng thái đến mức tốt nhất.
“Bắt đầu thôi.”
Tâm niệm Lục Trường Sinh vừa động, Hư giới khổng lồ lập tức sụp đổ.
Tốc độ Hư giới sụp đổ rất nhanh.
Lần thứ nhất và lần thứ hai mở lại thế giới, Hư giới của Lục Trường Sinh chỉ mất một năm là hoàn tất sụp đổ.
Như vậy đã rất nhanh rồi.
Lần này vẫn nhanh như cũ.
Nhưng Hư giới của Lục Trường Sinh đã khác xưa nhiều.
Bởi vậy lần này tốc độ Hư giới sụp lại chậm hơn một chút.
Một năm, ba năm, năm năm, tám năm, mười năm…
Lần này đợi Hư giới sụp đổ thành một “điểm đen” cũng mất tới mười năm.
Sụp đổ không có gì nguy hiểm.
Có thể mang tới nguy hiểm chính là nổ tung.
Một khi Hư giới không gánh được trùng kích từ vụ nổ thì Hư giới sẽ phá toái, Lục Trường Sinh cũng đột phá thất bại.
Nhưng Lục Trường Sinh dựng lại tất cả 42 loại đại đạo, Hư giới trở nên vững chắc không gì sánh được, hắn rất tự tin mình có thể ngăn được lực trùng kích khi Hư giới nổ tung.
“Rầm.”
Ngay sau đó Hư giới đã sụp đổ thành “điểm đen” triệt để nổ tung.
Sức mạnh kinh khủng nháy mắt quét về bốn phương tám hướng. Mà “điểm đen” của Lục Trường Sinh lại bành trướng với tốc độ rất nhanh.
Hơn nữa còn một mực bành trướng.
Quá trình nổ tung thật ra chính là quá trình diễn hóa thế giới.
Chỉ là quá trình này vô cùng chậm chạp.
Dù sao đây cũng là cả một thế giới.
Mười năm, năm mươi năm, một trăm năm, một trăm năm mươi năm…
Jai lần trước Lục Trường Sinh mở lại thế giới, nổ tung chỉ diễn ra trong vòng 100 năm.
Nhưng lần này thì khác.
Hư giới của Lục Trường Sinh không ngừng bành trướng.
Không ngừng diễn hóa thế giới.
Hao phí rất nhiều thời gian.
Ví dụ như những thế giới Hỗn Độn mới sinh trong Hỗn Độn.
Muốn diễn hóa ra thế giới Hỗn Độn sợ rằng sẽ mất thời gian hàng nghìn hàng vạn năm.
Thậm chí còn lâu hơn.
Mà thế giới của Giới Chủ cũng là thế giới.
Muốn diễn hóa ra một thế giới chân chính thì tất nhiên sẽ mất rất nhiều thời gian.
Hai trăm năm, ba trăm năm, bốn trăm năm, năm trăm năm…
Lần này Lục Trường Sinh mất tới năm trăm năm, rốt cục Hư giới cũng thành công diễn hóa.
“Tách.”
Lục Trường Sinh mở mắt.
“Cuối cùng cũng thành công…”
Lục Trường Sinh thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Quãng thời gian năm trăm năm này với Lục Trường Sinh mà nói cũng chỉ là một cái chớp mắt mà thôi.
“Năm trăm năm…”
“Giờ mở lại thế giới lần thứ ba cũng mất tới năm trăm năm mới có thể diễn hóa ra Hư giới, như vậy lần thứ tư mở lại thế giới thì sao đây? Chẳng phải có thể mất tới hơn nghìn năm ư?”
“Về sau thậm chí sẽ có lần thứ năm, lần thứ sáu, lần thứ bảy thậm chí còn rất nhiều lần, càng về sau Hư giới càng mạnh, diễn hóa thế giới sẽ hao phí càng nhiều thời gian…”
Trong lòng Lục Trường Sinh chợt có một loại minh ngộ.
Chẳng trách ai cũng nói tu hành không kể năm tháng.
Giờ mới thấy quả là như thế.
Một cái chớp mắt đã qua mấy trăm năm.
Về sau thậm chí chớp mắt một cái là qua mấy nghìn năm cũng rất bình thường.
Nghĩ kỹ lại thì chuyện này cũng rất bình thường.
Dù sao đây cũng là diễn hóa ra một thế giới.
Liệu có thể chỉ mất mấy năm đã diễn hóa được cả một thế giới không?
Thời gian càng dài, thế giới diễn hóa ra lại càng hoàn thiện.
Lục Trường Sinh mở bảng thuộc tính ra xem.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Chủ nhân Thế Giới: 0 (Ba lần)
Sinh mệnh Hỗn Độn: 76% (Sơ thành)
Trên bảng thuộc tính, đúng là Lục Trường Sinh đã mở lại thế giới lần thứ ba.
Hiện giờ Lục Trường Sinh cảm thấy sức mạnh Hư giới đã tăng vọt.
Hắn điều khiển cả một thế giới.
Nếu dùng sức mạnh thế giới toàn lực ứng phó, liệu uy lực sẽ khủng bố nhường nào đây?
Ngay cả tứ đạo Đại Thánh đoán chừng cũng sẽ bị “miểu sát”.
Lúc này Lục Trường Sinh tin là thế!
“Ừm?”
“Có người gửi tin?”
Lục Trường Sinh lấy đá truyền tin ra.
Thế mà lại là tin của Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông.
Hơn nữa tin đã được gửi từ hơn năm trăm năm trước.
“Ngộ Đạo Thánh Tông ban thưởng à?”
“Ngọc đại đạo?”
Mắt Lục Trường Sinh sáng rực lên.
Vốn hắn còn muốn tiếp tục tu hành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận