Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 819: Lục Trường Sinh miểu sát Chân Thần! Cẩn thận mấy cũng có lúc sơ sót, Thần Vương giáng lâm!

Chương 819: Lục Trường Sinh miểu sát Chân Thần! Cẩn thận mấy cũng có lúc sơ sót, Thần Vương giáng lâm!
Thế nhưng khi hai người Lục Trường Sinh trực tiếp đứng trên lôi đài lại nhanh chóng khiến rất nhiều Võ Thánh chú ý.
"Có người lên lôi đài rồi?"
"Là ai thế?"
"Một Võ Thánh lạ mặt, chưa từng gặp qua. Một người khác tựa hồ là Thánh giả Dương Mậu."
"Thì ra là Dương Mậu Võ Thánh, nhưng không phải hắn vẫn luôn rao bán Thần Linh tình báo sao? Hắn có rời khỏi phân bộ Thánh Minh bao giờ đâu, sao lại kết thù kết oán với người khác, thậm chí nháo đến mức phải lên lôi đài?"
"Chưa chắc là kết thù kết oán với người ta. Có lẽ bọn hắn chỉ luận bàn thì sao?"
Rất nhiều người đều nghị luận ầm ĩ.
Ngoài giải quyết mâu thuẫn, công dụng của lôi đài còn là để các Võ Thánh giữa luận bàn.
Nhưng mặc kệ là luận bàn hay là sinh tử đấu, hai vị Võ Thánh quyết đấu cũng vẫn khiến rất nhiều người chú ý.
Dưới lôi đài nhanh chóng hội tụ rất nhiều Võ Thánh.
Lục Trường Sinh nhìn thoáng qua, nhưng cũng không để ý lắm.
"Dương đạo hữu, đã là luận bàn thì dùng một kích phân thắng thua luôn được chứ?"
Lục Trường Sinh nói.
"Được."
"Hy vọng Lục đạo hữu toàn lực ứng phó, để cho ta xem người dám đơn độc săn giết Chân Thần rốt cuộc có thực lực thế nào? Nếu không được ta tán thành thì giao dịch giữa chúng ta chỉ sợ cũng không cần bàn thêm."
Lục Trường Sinh gật đầu.
"Lục mỗ nhất định khiến Dương đạo hữu hài lòng."
Về phần toàn lực ứng phó?
Lục Trường Sinh đương nhiên sẽ không toàn lực ứng phó. ‌
Toàn lực ứng phó thật chỉ sợ Dương Mậu cũng đỡ không nổi một kích của hắn.
Một chiêu là chết rồi.
"Rầm."
Vừa dứt lời, Dương Mậu đã không hề khách khí.
Hắn trực tiếp phóng xuất ra Thánh Thể.
"Lại là Thánh Thể thuộc tính Lôi, vừa ra tay đã như Thiên Lôi xuất hiện, bá đạo không gì sánh được."
"Dương Mậu ở phân bộ Thánh Minh vô cùng khiêm nhường, vẫn luôn không chịu cùng người khác tổ đội săn giết Thần Linh, còn tưởng do thực lực quá kém cỏi, không ngờ thực lực của hắn lại khủng bố như vậy."
"Dương Mậu đúng là quá cẩn thận, có thực lực và Thánh Thể như thế, vây giết Thần Linh cũng không có gì khó."
Rất nhiều người nhìn thấy Dương Mậu động thủ, lập tức cảm giác hai mắt tỏa sáng.
Thánh Thể và thực lực của Dương Mậu tựa hồ nằm ngoài dự đoán của bọn họ.
Loại thực lực này kỳ thật trong phân bộ Thánh Minh đã là trên trung đẳng.
Nhưng Dương Mậu vẫn còn giấu dốt, cẩn thận như vậy.
Lục Trường Sinh cũng cảm thấy hai mắt tỏa sáng.
Thực lực của Dương Mậu đúng là không tệ.
Lôi đình cuồng bạo không gì sánh được.
Dù không có đánh vào thân thể Lục Trường Sinh nhưng vẫn khiến hắn có m cảm giác toàn thân đều nhói nhói.
Thậm chí trong mơ hồ có một loại uy hiếp.
Thiên lôi uy hiếp!
Nhưng giếng cổ trong lòng Lục Trường Sinh không hề gợn sóng.
"Vù."
Sau một khắc, Lục Trường Sinh nháy mắt phóng xuất ra Thánh Thể.
Thánh Thể Hỗn Độn khủng bố đột nhiên từ hư không nhảy ra, Thánh Thể cao trăm trượng vắt ngang qua hư không, tràn đầy uy áp.
Dù cách khá xa nhưng các Võ Thánh dưới lôi đài đều có thể cảm nhận được uy thế kinh khủng kia.
"Đây... đây là Thánh Thể gì?"
"Thánh Thể này khủng khiếp thật đấy, ta cũng có cảm giác nặng nề không gì sánh được, phảng phất muốn tắc thở ấy. Mà ta còn ở dưới lôi đài đấy."
"Uy thế của Thánh Thể sao có thể mạnh tới mức này?"
Rất nhiều người đều không khỏi khiếp sợ.
Chỉ mỗi khí thế đã khiến bọn hắn minh bạch, Thánh Thể Hỗn Độn của Lục Trường Sinh tuyệt đối không phải Thánh Thể bình thường.
Nhưng ở đây không có người nào biết Lục Trường Sinh.
Tất nhiên cũng không biết uy danh của Lục Trường Sinh.
Thánh Thể cao trăm trượng của Lục Trường Sinh vắt ngang qua hư không, sau đó đưa tay, trực tiếp đấm ra một quyền.
"Rầm."
Một quyền này khiến hư không chấn động.
Ba loại Vô Lượng Thần Thông tăng phúc gấp mấy trăm lần, nương theo một quyền này tung ra.
Ngay cả lôi đình đầy trời bị một quyền này đánh tới chôn vùi, biến mất.
Dương Mậu có cảm giác như đại nạn lâm đầu, như thể mình đang mấp mé giữa bờ vực sinh tử.
Dù một quyền từ Thánh Thể của Lục Trường Sinh còn chưa đập xuống người hắn, nhưng Dương Mậu đã rất thanh tỉnh.
Một quyền này hắn không ngăn được.
Nếu như cưỡng ép ngăn cản thì hắn sẽ chết!
"Ngừng!"
"Lục đạo hữu, dừng tay đi, ta nhận thua."
Dương Mậu quyết định rất nhanh, lập tức mở miệng hô lên.
"Ừm?"
"Nhận thua?"
Lục Trường Sinh ngừng lại.
Một quyền này còn chưa hạ xuống thế mà Dương Mậu nhận thua.
Dương Mậu lắc đầu nói: "Lục đạo hữu thực lực kinh người, không cần so nữa, ta tin tưởng Lục đạo hữu có khả năng một mình săn giết Chân Thần."
Loại uy thế đáng sợ này.
Thậm chí một quyền có thể đánh nổ chính mình.
Dương Mậu sao lại không rõ Lục Trường Sinh khủng bố ra thế nào nữa?
Thậm chí sự khủng bố của Lục Trường Sinh đã vượt xa dự đoán của hắn.
Khi Dương Mậu nhận thua, một đám Võ Thánh phía dưới lập tức xôn xao.
Nhất là khi bọn hắn nghe được lời Dương Mậu nói, Lục Trường Sinh có thể một mình săn giết Chân Thần lại càng lộ vẻ khiếp sợ không gì sánh nổi.
"Cái gì? Dương Mậu nhận thua?"
"Dương Mậu nhận thua cũng không lạ, bản thân hắn không muốn mạo hiểm, làm gì có chuyện lên lôi đài đánh tới ngươi chết ta sống?"
"Xem một quyền vừa rồi, Lục Võ Thánh này đoán chừng có thể đánh chết Dương Mậu đấy nhỉ?"
"Từ đâu tới Võ Thánh đáng sợ thế này? Mà xem ý Dương Mậu thì Lục Võ Thánh này còn có thể một thân một mình săn giết Chân Thần ư?"
"Lấy sức một mình săn giết Chân Thần, thực sự là... khó có thể tin."
Dù rất nhiều Võ Thánh vô cùng chấn kinh, nhưng bọn hắn tin tưởng Dương Mậu.
Lấy sức một mình săn giết Chân Thần.
Trong Thánh Minh cũng từng có Võ Thánh như vậy.
Nhưng số lượng có thể đếm được trên đầu ngón tay. ‌
Mà bây giờ tựa hồ lại xuất hiện một vị Võ Thánh có thể lấy sức một mình săn giết Chân Thần.
Chỉ là bọn hắn không biết rốt cuộc người này có thể thành công hay không?
Muốn săn giết Chân Thần và chân chính săn giết Chân Thần là hai việc hoàn toàn khác nhau.
Rất nhiều Võ Thánh thực lực rất cường đại, tràn đầy tự tin đi tìm Chân Thần, kết quả thế nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận