Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1487: Tiên thú thần phục, dời núi mà đi! (4)

Không biết có bao nhiêu tiên thú đã thần phục Tiên Nhân kìa.
Một con tiên thú như nó có thể có mặt mũi bao lớn?
Đối với tiên thú, có thể giữ được tính mạng mới là chuyện quan trọng nhất.
“Hửm?”
“Thần phục…”
Lục Trường Sinh nghe vậy hơi ngơ ra.
Hình như tiên thú Thái Cổ thần phục có phần quá nhanh…
Hắn vốn cho rằng còn phải tốn thêm tí trắc trở nữa.
Có thể lại sẽ dây dưa một hồi, không nghĩ tới tiên thú Thái Cổ lại thần phục nhanh như vậy.
Song lấy tình huống hiện tại, cho dù tiên thú Thái Cổ không thần phục cũng không tính là gì.
Lục Trường Sinh có thể tiêu diệt ý thức tiên thú Thái Cổ.
Nhưng một con tiên thú Thái Cổ thần phục, trở thành tiên thú trấn thủ đạo tràng.
Đây là chuyện rất quan trọng.
“Thu!”
Lục Trường Sinh không có bất kỳ do dự nào, trực tiếp thu Thần thông Hư giới.
Hư giới biến mất, tiên thú Thái Cổ lại khôi phục tự do.
Nhưng mà, tiên thú Thái Cổ cùng lúc thở dốc từng hơi cũng không dám có bất cứ hành động thiếu suy nghĩ nào.
Tiên thú không giống người.
Người sẽ đổi ý.
Có thể sẽ phản bội.
Nhưng tiên thú sẽ không.
Một khi tiên thú lựa chọn thần phục, về cơ bản sẽ không phản bội.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Tiên Nhân đều muốn một con tiên thú thần phục.
Dĩ nhiên, Tiên Nhân muốn làm tiên thú thần phục cũng rất khó.
Rất nhiều tiên thú cho dù chết cũng không nguyện ý thần phục.
Chẳng qua, con tiên thú Thái Cổ này dường như không được kiên cường lắm.
Hoặc là nói, tiên thú Thái Cổ cảm thấy sợ việc ý thức bị tiêu diệt.
Không còn dám đấu với Lục Trường Sinh nữa.
Do đó quyết đoán lựa chọn thần phục.
“Tiểu thú bái kiến chủ nhân.”
Tiên thú Thái Cổ thành thật hành lễ với Lục Trường Sinh.
Hiện tại nó đã hoàn toàn thần phục Lục Trường Sinh, tự nhiên là phải thể hiện đúng vị trí của mình.
Trong mắt Lục Trường Sinh lóe lên một tia tinh quang.
Hắn gật đầu nói: “Ngươi có tên không?”
Lục Trường Sinh hỏi.
Tiên thú Thái Cổ nghĩ, trả lời: “Tiểu thú là hậu nhân của Thái Cổ Lôi Thú, trong cơ thể có huyết mạch của Thái Cổ Lôi Thú. Bởi vậy, tiểu thú tự xưng Lôi Cực.”
“Ừm, tên này không tệ, Lôi Cực…”
Lục Trường Sinh khẽ gật đầu.
Hắn lại lần lượt dò hỏi Lôi Cực một số việc.
Nhất là chuyện liên quan tới tiên mạch này, lại càng dò hỏi tỉ mỉ hơn.
Biết được tiên mạch này tuy chỉ là tiên mạch cỡ lớn, nhưng nó có thể trưởng thành.
Phàm là một tiên mạch có thể trưởng thành, cuối cùng đều có thể trở thành tiên mạch loại cực lớn.
Điều này khiến Lục Trường Sinh vui mừng khôn xiết.
Tiên mạch loại cực lớn.
Có thể trưởng thành.
Một khi na di đến đạo tràng, đợi đến sau này Lục Trường Sinh thành lập đạo tràng, vậy thì đúng là tiềm lực vô tận.
Đây mới thật là niềm vui ngoài ý muốn.
Thế là, Lục Trường Sinh sắp xếp Lôi Cực chờ ở đây.
Sau đó Lục Trường Sinh lại về Lộc thành một chuyến, mang trận pháp na di đến.
Lại lần nữa đi vào dãy núi Huyết Trạch.
Vừa đi vừa về là nửa năm.
Nhưng Lục Trường Sinh lại không ngại phiền.
Dẫu sao chuyện này cũng liên quan đến thành lập đạo tràng.
Hơn nữa, người Kỳ gia đã chuẩn bị sẵn khu vực thành lập đạo tràng.
Cũng đã vận chuyển đại lượng lớn vật tư đến khu vực xác định.
Khu vực này nằm ngay giữa dãy núi Huyết Trạch và Lộc thành.
Lục Trường Sinh lại chuẩn bị thêm mấy tháng, cuối cùng quyết định bắt đầu na di tiên mạch.
Dãy núi Huyết Trạch, Lục Trường Sinh đã bố trí xong trận pháp na di.
Tiên thú Thái Cổ Lôi Cực thì nằm sấp một bên.
Thành thật hộ pháp cho Lục Trường Sinh.
Dọn dẹp một vài phiền phức xung quanh.
Có khí tức của Lôi Cực tiên thú, xung quanh không có bất cứ một con Linh Thú hoặc là tiên thú nào dám đến quấy rối.
Do đó, quá trình Lục Trường Sinh bố trí trận pháp na di cực kỳ thuận lợi.
Nhưng cũng tốn mấy tháng mới chuẩn bị thỏa đáng.
“Tạm ổn rồi đó.”
Lục Trường Sinh nhìn tiên trận bố trí trước mắt.
Đây là bao gồm cả tiên mạch vào bên trong.
May mà tiên mạch hiện nay chỉ là một tiên mạch cỡ lớn.
Vẫn chưa trưởng thành đến tiên mạch loại cực lớn.
Bởi vì, trận pháp này chỉ vừa đủ dùng.
Nếu là tiên mạch loại cực lớn.
Tiên trận này cũng không được.
Còn phải mở rộng tiên trận thêm mới có thể.
Đến lúc đó lại phải trì hoãn không biết bao lâu nữa.
Nhưng cho dù như vậy, Lục Trường Sinh cũng cực kỳ cẩn thận từng li từng tí.
Sợ thương tổn tới tiên mạch này.
Dẫu sao tiên mạch này là tiên mạch có thể trưởng thành.
Nhất định phải cực kỳ cẩn thận.
Không thể có mảy may lỗ mãng.
Nếu thương tổn tới căn cơ của tiên mạch, dẫn đến tiên mạch không thể trưởng thành.
Đó mới thật sự là được không bù mất.
Chờ sau khi tất cả đều được chuẩn bị thỏa đáng, Lục Trường Sinh cũng không do dự nữa.
“Lên!”
Ngay lập tức, tiên trận bắt đầu phát ra hào quang chói mắt.
Tiên Linh chi khí kinh khủng như trải khắp đất trời kéo đến, dung nhập vào trong tiên trận, bạo phát ra lực lượng khủng khiếp.
“Ầm ầm.”
Quả thật là kinh thiên động địa, đất rung núi chuyển.
Theo tiên trận phát động, mặt đất bắt đầu rạn nứt.
Một tiên mạch cỡ lớn gần như bị “nhổ tận gốc”.
Nhưng là nhổ tận gốc hoàn hảo không chút tổn hại, từ từ rời khỏi mặt đất, vắt ngang trong hư không.
Tất cả đều bao phủ trong tiên trận.
“Xong rồi!”
Trên mặt Lục Trường Sinh mang một tia nguy hiểm.
Tiên trận quả thực đã thành công, ít nhất đã “nhổ tận gốc” tiên mạch.
Bây giờ thì đến khâu hộ tống tiên mạch về khu vực thành lập đạo tràng chỉ định.
Chuyện này cũng cần thời gian.
“Lôi Cực, đi.”
“Vâng, chủ nhân.”
Lôi Cực ngửa mặt lên trời gào lên một tiếng, trực tiếp hiển hóa ra thân thể cao lớn của mình.
Khí tức tiên thú Thái Cổ trên người cũng không hề giữ lại, mênh mông cuồn cuộn phát ra, chấn nhiếp rất nhiều tiên thú trong dãy núi Huyết Trạch.
Sau đó, Lôi Cực tiên thú đi trước mở đường, Lục Trường Sinh thì khống chế tiên trận, đi theo phía sau Lôi Cực tiên thú gào thét đi tới.

Tại nơi cách dãy núi Huyết Trạch hơn nghìn dặm.
Nơi này có một khu vực, nơi nơi đều là người đang bận rộn.
Những người này đều là người Kỳ gia.
Từng người đều đang bận vận chuyển vật tư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận