Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1954: Hư giới lột xác, Chân giới ra đời! Lục Trường Sinh cuối cùng cũng trở thành Giới Chủ! (2)

Trong Giới Hải không thể tùy tiện xuyên qua không gian thế giới của người khác.
Nếu không chẳng khác nào cố tình nhìn trộm bí mật của đối phương.
Trừ khi đó là một số thế giới đã rách nát.
Những thế giới rách nát kia nếu vẫn chưa biến mất thì có thể biến thành một số di tích, người hữu duyên có thể thu hoạch được đủ loại bảo vật và lợi ích từ bên trong.
Rất nhiều Giới Chủ cũng sẽ dò xét các di tích khắp Giới Hải.
Toàn bộ Giới Hải hệt như bọt khí, kỳ thực theo Lục Trường Sinh thấy, Giới Hải hẳn là thuộc về một vĩ độ khác.
Bởi vì Giới Hải bao trùm phía trên đại vũ trụ.
Nhưng lại phụ thuộc vào đại vũ trụ.
Có thể là một nửa nằm ở vĩ độ khác?
Dù sao nơi này cũng rất đặc biệt.
Di động một khoảng cách nhỏ trong Giới Hải nếu tính theo tiêu chuẩn của đại vũ trụ thì cũng là khoảng cách rất nhiều kẻ siêu thoát dùng mấy nghìn năm, mấy vạn năm cũng không xuyên tới được.
Kẻ siêu thoát cũng có thể xuyên qua không gian.
Nhưng bàn về di chuyển thì không ai bằng được Giới Chủ.
Đây cũng là nguyên nhân các Giới Chủ thường rất giỏi trong việc “vận chuyển”.
Người chuyên phụ trách vận chuyển hàng hóa của các thương hội lớn nhất định phải là Giới Chủ. Giới Chủ còn có một cái đặc điểm, đó chính là bất tử.
Nhưng sẽ cần lưu lại ấn ký tại trung tâm Giới Hải.
Chỉ cần có ấn ký tại Giới Hải thì dẫu thế giới có sụp đổ hay vẫn lạc trong đại vũ trụ Giới Chủ vẫn có thể từ từ khôi phục, chỉ là sẽ mất chút thời gian.
Đây chính là điểm đặc biệt của Giới Hải.
Chỉ có Giới Chủ mới có thể giết chết Giới Chủ.
Hoặc là kẻ siêu thoát cấp cao trong truyền thuyết mới có thể giết chết Giới Chủ.
Ngoài ra không ai có thể giết chết Giới Chủ được.
Nhưng nếu Giới Chủ đại chiến trong Giới Hải thì bọn hắn có thể dùng thế giới của mình trực tiếp “nhổ” bỏ ấn ký của đối thủ, từ đó khiến Giới Chủ hoàn toàn chết đi.
Bởi vậy ở trong Giới Hải không thể tuỳ tiện kết thù.
Nếu đã kết thù thì phải không tiếc bất cứ giá nào nhổ cỏ tận gốc, loại bỏ ấn ký của đối phương.
Để tránh về sau đưa tới họa sát thân.
Giới Hải rất rộng lớn.
Lục Trường Sinh tìm tới một nơi “trống trải” rồi phóng thế giới ra.
“Chọn chỗ này đi.”
Lục Trường Sinh tâm niệm vừa động, loáng thoáng cảm nhận được trung tâm Giới Hải.
Giới Hải thực ra là nơi do vô số Giới Chủ chung tay sáng tạo.
Khi số lượng Giới Chủ càng ngày càng nhiều thì Giới Hải mới càng cường đại.
Lúc Giới Hải vừa sinh ra nó hãy còn rất nhỏ yếu.
Nghe nói lúc đó vẻn vẹn chỉ có mấy vị Giới Chủ cùng nhau dung hợp thế giới thành Giới Hải.
Nghe nói lúc ấy Giới Hải cũng không có năng lực thần dị như hiện giờ.
Thậm chí có thể sụp đổ bất cứ lúc nào nữa kìa.
Tới tận khi số lượng Giới Chủ gia tăng, càng ngày càng có nhiều Giới Chủ lựa chọn dung nhập thế giới nên cuối cùng Giới Hải mới trưởng thành tới cấp độ như hiện nay.
Lục Trường Sinh triển khai thế giới của mình, từ từ ăn khớp với bọt khí Giới Hải to lớn.
Chuyện này với Giới Chủ mà nói thật sự rất đơn giản.
Chẳng mấy chốc thế giới của Lục Trường Sinh đã hoàn toàn ăn khớp với Giới Hải.
“Xong rồi!”
Trên mặt Lục Trường Sinh nở một nụ cười.
Trước tiên hắn mở ra bảng thuộc tính.
Xem xét tình hình của mình hiện giờ.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Giới Chủ: Đệ nhất cảnh
Chân giới: 0 (Chưa bành trướng)
Bảng thuộc tính đã có chút thay đổi.
Thay đổi lớn nhất chính là biểu hiện Lục Trường Sinh trở thành Giới Chủ đệ nhất cảnh.
Hơn nữa còn có “Chân giới”.
Lục Trường Sinh lập tức hiểu ra, kỳ thực đó chính là thế giới của hắn.
Thế giới của hắn từ Hư giới lột xác thành một thế giới chân chính.
Từ Hư giới biến thành “Chân giới”, cái tên này thật sự rất thích hợp.
Mà “bành trướng” ở đây kỳ thực có liên quan tới phương thức tu hành của Giới Chủ.
Phương thức tu hành của Giới Chủ đều tập trung tại thế giới.
Hơn nữa còn rất chậm.
Thậm chí trọng tâm thế giới khác biệt thì phương thức tu hành cũng sẽ không giống nhau.
Nhưng bất kể là loại thế giới nào, loại phương thức nào tu hành thì thế giới đều phải bành trướng.
“Chân giới vẫn cần xác định phương hướng, nhưng trước mắt cũng không vội, chuyện này cần từ từ cân nhắc và tìm hiểu, tốt nhất là xông xáo một phen trong Giới Hải để xem có thể thu hoạch một ít di tích hay không.”
“Nhưng xông xáo Giới Hải cũng cần có thời gian, giờ cứ quay về Hỗn Độn trước đã.”
Lục Trường Sinh biết Lâm Thanh Loan đang lo lắng cho mình.
Bởi vậy Lục Trường Sinh cũng không trì hoãn thêm nữa.
Hắn bắt đầu di động “Chân giới”, hướng về phía Hỗn Độn.
Trong Giới Hải, thế giới của Giới Chủ di động có vẻ vô cùng chậm chạp.
Nhưng thực ra theo tiêu chuẩn tại đại vũ trụ thì tốc độ này cực kỳ nhanh.
Chẳng mấy chốc Lục Trường Sinh đã cảm ứng được vị diện Hỗn Độn và Ám Vực.
“Đến rồi.”
Lục Trường Sinh tâm niệm hơi động, Chân giới tựa như bong bóng “chui” ra khỏi bọt khí Giới Hải khổng lồ.
“Vù vù.”
Hư không đại vũ trụ bên ngoài Hỗn Độn nổi lên gợn sóng.
Ngay sau đó một tia sáng trắng đột nhiên xuất hiện.
Ngay sau đó bạch quang dần dần ngưng tụ thành hình, biến thành một bóng người.
Rõ ràng là Lục Trường Sinh!
“Cuối cùng cũng quay về…”
Lục Trường Sinh không khỏi cảm khái sau thời gian rời khỏi Hỗn Độn tới đại vũ trụ rồi giờ lại nhìn thấy thông đạo Hỗn Độn.
Cứ như thể đã qua mấy đời.
Nhưng thực ra chỉ có nghìn năm, vậy mà Lục Trường Sinh đã có thay đổi nghiêng trời lệch đất.
“Vèo.”
Sau đó Lục Trường Sinh bước ra một bước, trực tiếp chui vào trong thông đạo Hỗn Độn.
Khi Lục Trường Sinh trở lại Hỗn Độn lần nữa, rõ ràng hắn cảm thấy có điều khác biệt.
Bài xích.
Trong Hỗn Độn như thể có một nguồn sức mạnh vô hình đang không ngừng bài xích hắn.
Hoặc phải nói là bài xích “Chân giới” của hắn.
Lục Trường Sinh biết đây là chuyện bình thường.
Mỗi một vị Giới Chủ đều sẽ bị vị diện bài xích.
Dù sao về bản chất thế giới của Giới Chủ cũng giống với vị diện.
Đều có sinh mệnh.
Đều có năng lượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận