Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1721: Quan sát Thiên giới sinh ra! Lục Trường Sinh ngưng tụ chân linh, chiếu rọi vạn vật!

Chỉ là Thiên giới vẫn có một ít Thái Ất Kim Tiên từng tiến vào Hỗn Độn lịch lãm.
Sau khi các vị Đạo Tổ hỏi thăm, một vị Thái Ất Kim Tiên không nhịn được mở miệng nói: “Bẩm Đạo Tổ, trong nội bộ Thiên Quang Thánh Tông có bình xét cấp bậc, chia các đệ tử thành bốn cấp độ bình xét, theo thứ tự là phổ thông, đỉnh tiêm, tuyệt thế và thiên kiêu.”
“Về phần vô thượng thiên kiêu thì ta chưa nghe nói qua. Vô thượng thiên kiêu này hẳn chính là thiên kiêu của Thiên Quang Thánh Tông? Nếu Trường Sinh Tiên Tôn là thiên kiêu vậy thì Thiên Hạc Lưu tỏ ra khiêm nhường như vậy cũng rất bình thường.”
Nghe được lời giải thích của vị Thái Ất Kim Tiên này các vị Đạo Tổ mới hiểu ra.
Thiên kiêu!
Đây chính là nhân vật thiên tư tuyệt đỉnh của Bách Hoa Vực.
Có năm phần mười khả năng trở thành sinh mệnh Hỗn Độn.
Thiên Hạc Lưu tỏ thái độ khiêm nhường cũng dễ hiểu.
Thiên gia rõ ràng không muốn đắc tội với một vị thiên kiêu.
Thế nhưng bọn hắn lại không biết vô thượng thiên kiêu còn trên cả thiên kiêu.
Nhưng Lục Trường Sinh cũng không giải thích.
Thiên kiêu cũng tốt, mà vô thượng thiên kiêu cũng được.
Đều là nhân vật đỉnh tiêm tại Bách Hoa Vực.
Để bảo vệ Thiên giới thì vậy là đủ rồi.
Về phần người tên Thiên Hạc Lưu này.
Lục Trường Sinh hơi nheo mắt.
Hắn đang cân nhắc nên xử lý Thiên Hạc Lưu thế nào, hoặc phải nói là nên xử lý Thiên gia thế nào.
Không đến mức phải giết Thiên Hạc Lưu.
Nếu bản thân hắn có thể sử dụng Thiên gia, hoặc là để Thiên giới sử dụng thì mới là cách tốt nhất.
Nghĩ tới đây trong lòng Lục Trường Sinh cũng đã bình tĩnh lại.
Hắn là vô thượng thiên kiêu.
Người của Thiên giới không biết vô thượng thiên kiêu đại biểu cho cái gì, thế nhưng chắc chắn Thiên Hạc Lưu biết, mà Thiên gia nhất định cũng biết.
Để Thiên gia bảo vệ Thiên giới, giúp Thiên giới có thể dung nhập vào Hỗn Độn hẳn là không vấn đề gì.
Thậm chí chuyện này tương đương với việc để Thiên gia “nương nhờ” Lục Trường Sinh.
Đoán chừng Thiên gia còn mừng rỡ như điên ấy chứ.
Nương nhờ một vị vô thượng thiên kiêu là vinh hạnh cỡ nào?
“Thiên Hạc Lưu, bất kể thế nào thì Thiên gia các ngươi thật sự đã có ý đồ mưu đoạt Thiên giới, nhưng nể tình các ngươi còn chưa thật sự hành động, vậy Thiên gia hãy điều động cao thủ Đăng Thần cửu giai tới Thiên giới, tọa trấn Thiên giới trong thời gian một kỷ, Thiên gia có bằng lòng không?”
Lục Trường Sinh bình tĩnh cất lời.
Thiên Hạc Lưu ngẩn ra.
Một kỷ thời gian là 120.000 năm.
Thời gian đúng là rất dài.
Nhưng lại không có quy định nhất định phải là một người tọa trấn.
Chỉ cần cao thủ Đăng Thần cửu giai là được.
Vậy thì người của Thiên gia có thể thay phiên nhau tọa trấn.
Vả lại làm vậy chẳng phải còn có thể rút ngắn quan hệ với Thiên giới hay sao?
Rút ngắn quan hệ với Thiên giới không phải chính là rút ngắn quan hệ với Lục Trường Sinh đấy ư?
Đây là cơ duyên to lớn đấy!
“Đồng ý, Thiên gia chúng ta đồng ý!”
“Tạ ơn Lục vô thượng!”
Thiên Hạc Lưu lập tức đồng ý ngay.
Sao hắn có thể bỏ lỡ cơ duyên tự đưa tới cửa như thế được? Thiên Hạc Lưu thật sự không ngờ lần này nhân họa đắc phúc, đã vậy còn có thể lôi kéo quan hệ cùng Lục Trường Sinh.
Bảy vị Đạo Tổ đứng bên nghe cũng trợn mắt há hốc mồm.
Sao trong nháy mắt Lục Trường Sinh đã kéo được viện trợ cường đại cỡ này cho Thiên giới rồi?
Nếu quả thật có một vị cường giả Đăng Thần cửu giai tọa trấn tại Thiên giới.
Vậy thì Thiên giới sẽ an toàn hơn nhiều.
Dù gặp đối thủ như U tộc lần nữa thì tự Thiên giới cũng có thể giải quyết.
Lục Trường Sinh bàn giao vài câu với Thiên Hạc Lưu, để hắn tới Thiên giới chờ đợi.
Sau đó Lục Trường Sinh mới cùng bảy vị Đạo Tổ quay về tới điện Đạo Tổ tại Thiên giới.
Trong điện Đạo Tổ, Bàn Tổ không chịu ngồi ở vị trí chính giữa nữa.
Vị trí kia hiện giờ để Lục Trường Sinh ngồi.
Lục Trường Sinh biết tại Hỗn Độn thực lực vi tôn, Thiên giới tất nhiên cũng là như thế.
Bởi vậy hắn không từ chối mà ngồi xuống vị trí đầu tiên ấy.
Từng tầm mắt đảo qua Lục Trường Sinh, trong ánh mắt có kinh hỉ, cũng có kính sợ.
Lục Trường Sinh chậm rãi mở miệng, nói: “Chuyện của U tộc đã được giải quyết, tạm thời Thiên giới sẽ không có nguy hiểm gì nữa.”
“Thế nhưng Thiên giới không nên giậm chân tại chỗ mãi mà hẳn là nên chủ động dung nhập vào Hỗn Độn, để các tu sĩ đều có thể tự do ra vào Thiên giới.”
“Để bảo đảm Thiên giới không còn gặp phải rắc rối như chuyện với U tộc ta sẽ để cường giả Đăng Thần cửu giai của Thiên gia thường trú tại Thiên giới, thời gian một kỷ nguyên tin rằng đã đủ để Thiên giới sinh ra một vị Đăng Thần cửu giai.”
“Chỉ có tu sĩ Đăng Thần cửu giai mới có thể giúp Thiên giới có sức tự vệ.”
“Đương nhiên nếu kê cao gối ngủ ngon thì tốt nhất vẫn phải sinh ra một vị sinh mệnh Hỗn Độn, nhưng có thể sinh ra sinh mệnh Hỗn Độn hay không thì không thể cưỡng cầu mà chỉ có thể thuận theo tự nhiên.”
Lời Lục Trường Sinh nói khiến mọi người như bừng tỉnh đại ngộ.
Thì ra Lục Trường Sinh để Thiên gia bồi tội bằng cách cho Thiên gia điều động một vị cường giả Đăng Thần cửu giai đến tọa trấn Thiên giới.
Thực ra chính vì để Thiên giới không gặp phải rắc rối như U tộc trong thời gian một kỷ nguyên.
Như vậy Thiên giới cũng có sức tự vệ nhất định.
“Trường Sinh Tiên Tôn, Thiên Hạc Lưu gọi ngươi là vô thượng thiên kiêu, hơn nữa thái độ của hắn lại rất khiêm nhường, vậy vô thượng thiên kiêu này…”
Có một vị Đạo Tổ hỏi.
Đây cũng là điều cả bảy vị Đạo Tổ đều thấy rất nghi hoặc.
Rốt cuộc vô thượng thiên kiêu là gì?
Là gì mà lại có thể khiến cường giả Đăng Thần cửu giai của Thiên gia khiêm nhường như vậy.
Dù sao thực lực của Thiên gia cũng không phải thứ U tộc có thể so sánh.
Dù thực lực của Lục Trường Sinh rất mạnh, thậm chí hắn còn là đệ tử của Thiên Quang Thánh Tông nhưng đối phương cũng không nên khiêm nhường như vậy mới phải.
Bạn cần đăng nhập để bình luận