Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 510. Quyết chiến trên đỉnh núi Nhạn! Một kích của Lục Trường Sinh, Ngọc Phi Tiêu bại trận! (7)



Chương 510. Quyết chiến trên đỉnh núi Nhạn! Một kích của Lục Trường Sinh, Ngọc Phi Tiêu bại trận! (7)




“Thế nhưng, não vực trăm dặm thì như thế nào? Không thể phi hành, chẳng lẽ lại Lục Trường Sinh muốn đúc thành Đạo Cơ? Chỉ khi nào đúc thành Đạo Cơ, thành cường giả Đạo Cơ, mới có khả năng lại đánh với Ngọc Phi Tiêu một trận.”
Rất nhiều võ giả đều hiểu rất rõ tin tức của Lục Trường Sinh.
Biết thời gian Lục Trường Sinh tu hành rất ngắn, tấn thăng Thần Tàng không đến một năm.
Não vực trăm dặm làm rất nhiều võ giả chấn động.
Thế nhưng, vẫn không có khả năng phi hành.
Có điều Lục Trường Sinh không nhất định phải phi hành.
Ai nói võ giả không thể công kích từ xa?
“Vù.”
Ngay sau đó, trong não vực trăm dặm của Lục Trường Sinh, một thanh Tâm Kiếm to lớn màu vàng trong nháy mắt chấn động.
“Oành.”
Kim Sắc Tâm Kiếm hiện ra trong nháy mắt.
Giờ khắc này, Lục Trường Sinh gần như thi triển ra 80% của Tâm Kiếm.
Kim Sắc Tâm Kiếm ở trong não vực, cũng lập tức rút nhỏ 80%.
80% sức mạnh Tâm Kiếm bộc phát toàn bộ.
“Chém!”
Lục Trường Sinh hét lớn.
Cùng lúc đó, Kim Sắc Tâm Kiếm lóe lên rồi biến mất.
Gần như trong nháy mắt đã đến trước mặt Ngọc Phi Tiêu.
“Đây là...”
Ngọc Phi Tiêu lập tức thi triển pháp bảo.
Thế nhưng, pháp bảo phòng ngự không có bất kỳ tác dụng gì, hoàn toàn không thể ngăn cản Tâm Kiếm.
Kim Sắc Tâm Kiếm trong nháy mắt chui vào bên trong cơ thể Ngọc Phi Tiêu.
“Ta...”
Ngọc Phi Tiêu trừng to hai mắt.
Trong nháy mắt, đầu hắn xuất hiện một cơn đau đớn khó nói nên lời.
Chỉ là, loại đau nhức này trong nháy mắt đã tràn ngập tất cả ý thức của hắn.
Ngay sau đó, dường như hắn không thể cảm ứng được gì cả.
Tất cả mọi thứ đều sa vào trong bóng tối.
“Bịch.”
Ngọc Phi Tiêu rơi xuống mặt đất, cơ thể tuy hoàn hảo không chút tổn hại nào nhưng lại không còn khí tức sinh mênh.
Một kích, Ngọc Phi Tiêu chết!
Yên tĩnh!
Khắp đỉnh núi Nhạn đột nhiên trở nên lặng ngắt như tờ, cứ như chìm vào yên lặng như chết.
Hình như mọi người đều rất kinh ngạc, không thể tin vào mắt mình.
Ngọc Phi Tiêu chết rồi sao?
Ngọc Phi Tiêu vừa rồi còn không ai bì nổi, đứng giữa hư không, ánh mắt liếc nhìn chúng sinh, nhìn xuống tất cả mọi người, sao ngay cả một chiêu của Lục Trường Sinh cũng không chặn được? Mà chết như vậy rồi?
Cho dù xảy ra trước mắt bao người, cho dù trước mắt chính là sự thật, thế nhưng vẫn có rất nhiều người dường như không thể tin được.
“Ngọc… Ngọc Phi Tiêu chết rồi sao?”
“Pháp bảo của Ngọc Phi Tiêu đâu? Không phải nói tông môn Ngọc Phi Tiêu sẽ ban cho hắn pháp bảo à? Vừa nãy Ngọc Phi Tiêu đang muốn thi triển pháp bảo, nhưng sao lại chết rồi? Có pháp bảo bảo vệ thì sao có thể chết?”
“Ta hoàn toàn không hiểu rõ. Lục Trường Sinh thi triển ra một tia kiếm quang kim sắc. Sau đó kiếm quang kim sắc trong nháy mắt đến trước mặt Ngọc Phi Tiêu, Ngọc Phi Tiêu lập tức thúc dục pháp bảo phòng ngự. Nhưng kiếm quang kim sắc lại giống như không để ý đến phòng ngự của pháp bảo, trực tiếp tiến vào trong cơ thể Ngọc Phi Tiêu, sau đó thì Ngọc Phi Tiêu chết đi?”
“Đó là kiếm quang gì mà có thể dùng một kiếm chém giết Ngọc Phi Tiêu có pháp bảo bảo vệ?”
“Dù là cường giả Đạo Cơ, chỉ sợ cũng không làm được một chiêu giết chết Ngọc Phi Tiêu có pháp bảo bảo vệ đúng không...”
Mọi người đều ngây ra.
Hoàn toàn không dám tin cảnh tượng trước mắt.
Quyết chiến trên đỉnh núi Nhạn, thậm chí bọn họ vẫn chưa chuẩn bị bắt đầu, kết quả đã kết thúc rồi?
Linh Diệu tiên sư cũng há to miệng.
Nàng biết thực lực của Lục Trường Sinh.
Chỉ là, kiếm quang kim sắc đó sao lại quen thuộc đến vậy?
Nàng nhớ đến đại chiến lần đó ở núi Tụ Linh.
Hình như nàng đã nhìn thấy kiếm quang tương tự như vậy.
Dường như là kiếm quang ngọc sắc.
Chỉ là, kiếm quang ngọc sắc là bí pháp tinh thần.
Lẽ nào kiếm quang kim sắc cũng là bí pháp tinh thần?
“Bí pháp tinh thần, nhất định là bí pháp tinh thần!”
“Bề ngoài không có bất kỳ thương thế nào, nhưng lại mất đi khí tức sinh mệnh, đây là đặc trưng tinh thần bị mài mòn.”
“Chỉ là lần trước ở núi Tụ Linh, bí pháp tinh thần của Lục Trường Sinh tuy cũng rất mạnh mẽ nhưng chưa đạt được tới trình độ một kiếm diệt tinh thần của tiên sư. Lẽ nào Lục Trường Sinh lại lên cấp rồi? Thậm chí không phải chỉ lên cấp một chút, mà là lột xác về chất!”
Dường như Linh Diệu tiên sư nhận ra cái gì đó, trong mắt hiện lên chút kỳ lạ.
Thần Tàng, tiên sư, không biết là có chuyện gì.
Nhưng những Đạo Cơ, Trúc Cơ đó ai nấy đều có vẻ mặt nghiêm túc.
Đương nhiên bọn họ có thể nhìn ra bản chất của Kim Sắc Tâm Kiếm là gì.
“Bí pháp tinh thần! Hơn nữa còn là bí pháp tinh thần cấp bậc Đạo Cơ, Trúc Cơ, chỉ là, một võ giả Thần Tàng như hắn sao có thể nắm giữ bí pháp tinh thần cấp bậc Đạo Cơ, Trúc Cơ chứ?”
“Ngọc Phi Tiêu chết không oan! Bí pháp tinh thần có thể phớt lờ bất kỳ sự phòng ngự của pháp bảo nào, chỉ có bí bảo tinh thần mới có thể ngăn cản. Mà một khi kích phát bí pháp tinh thần cấp bậc Đạo Cơ, Trúc Cơ, tiên sư tất nhiên sẽ không chặn được. Dưới một kiếm, tinh thần bị diệt, ngã xuống giữa lúc im hơi lặng tiếng.”
“Thì ra Lục Trường Sinh đáng sợ nhất vốn không phải là Lĩnh Vực khủng bố, mà là bí pháp tinh thần!”
Đương nhiên Ngọc Phi Tiêu cũng có cao thủ tông môn hộ tống.
Chỉ là, Trúc Cơ chân quân hộ tống Ngọc Phi Tiêu có sắc mặt vô cùng âm trầm.
Hắn có thể nói được gì?
Hắn có thể nói không kịp cứu viện sao?
Huống hồ còn có cao thủ Đạo Cơ của Phi Nhạn Lâu cũng trợn mắt há mồm, sắc mặt rất khó coi.
Có người chết rồi!
Phi Nhạn Lâu rất rõ Lục Trường Sinh và Ngọc Phi Tiêu có thể phân thắng bại, nhưng tuyệt đối không thể phân sinh tử.
Chết bất kỳ ai trong số họ thì Phi Nhạn Lâu đều phải đối mặt với áp lực và phiền phức cực lớn.
Nhưng hiện tại Ngọc Phi Tiêu lại chết.
Phi Nhạn Lâu đều trợn tròn mắt.
Phải làm sao đây?
Thật ra Phi Nhạn Lâu đã chuẩn bị rất đầy đủ.
Ba Đạo Cơ, hai Trúc Cơ chân quân bày thế trận chờ quân địch chính là vì phòng ngừa.
Nhưng ai ngờ bí pháp tinh thần mà Lục Trường Sinh thi triển lại khủng bố như thế? Hết chương 510.



Bạn cần đăng nhập để bình luận