Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 309. Xa cách hai năm, Đao Thập Nhị trở lại thành Trạm Hải, ngạo thị quần hùng!



Chương 309. Xa cách hai năm, Đao Thập Nhị trở lại thành Trạm Hải, ngạo thị quần hùng!




Tiến độ của Tinh Không Bộc Bố Ý Cảnh đã lên tới 42%.
Tiến độ của Hải Lãng Ý Cảnh chỉ có 34%.
Thế nhưng Tinh Không Bộc Bố Ý Cảnh lại chỉ có thể cảm ngộ lúc đêm tối.
Ngược lại Hải Lãng Ý Cảnh chỉ cần có sóng biển là có thể bắt chước tự nhiên, đến lúc đó Lục Trường Sinh cứ dốc hết sức cảm ngộ, tiến độ chắc chắn sẽ rất nhanh.
Lục Trường Sinh lập tức quyết định.
Toàn lực cảm ngộ Hải Lãng Ý Cảnh!
Thiên Lộc sơn mạch không có biển.
Thậm chí, gần Thiên Lộc sơn mạch cũng không nơi nào có biển.
Lục Trường Sinh muốn bắt chước tự nhiên, cảm ngộ Hải Lãng Ý Cảnh thì chỉ sợ phải trở lại thành Trạm Hải mới được.
Bất kỳ đệ tử nào của Bắc Vực Thiên Tông cũng có thể ra khỏi tông môn.
Thế nhưng thân phận đệ tử hạt giống vẫn có phần đặc biệt.
Đệ tử hạt giống mỗi tháng nhất định phải tiếp nhận khiêu chiến một lần.
Nếu như trong tháng có người khiêu chiến đệ tử hạt giống mà đệ tử hạt giống không có ở đây thì tương đương với bỏ quyền.
Hậu quả của việc bỏ quyền chính là bị tự động tước đoạt thân phận đệ tử hạt giống, ngầm thừa nhận người khiêu chiến chiến thắng.
Thân phân đệ tử hạt giống của Lục Trường Sinh còn thừa gần hai tháng "kỳ bảo hộ tân thủ" nữa.
Hắn nhất định phải trở về tông môn trong thời gian hai tháng.
Bằng không nếu sẽ có người khiêu chiến mà hắn không đáp lại thì sẽ bị tước đoạt thân phận đệ tử hạt giống ngay.
Đương nhiên, dù có bị tước đoạt thân phận đệ tử hạt giống thật ra cũng không có vấn đề gì lớn.
Lục Trường Sinh còn có thể khiêu chiến các đệ tử hạt giống khác.
Sau đó đoạt lại thân phận đệ tử hạt giống.
Chỉ cần thực lực đủ mạnh thì chẳng sợ đánh mất thân phận đệ tử hạt giống.
Nghĩ tới đây, trong lòng Lục Trường Sinh đã có quyết định.
Trở lại thành Trạm Hải!
Thế là Lục Trường Sinh thu dọn một ít hành lý.
Hắn lại đến đại điện nhận nhiệm vụ kiểm tra số điểm cống hiến của mình.
Vừa vặn có một nghìn điểm cống hiến.
Có một nghìn điểm cống hiến bởi trong một tháng qua hắn bắt được năm con Địa Trùng trong hẻm núi Thiên Uyên.
Mỗi con Địa Trùng được một trăm điểm cống hiến, nhưng vì hắn có thân phận đệ tử hạt giống nên được ban thưởng nhiệm vụ gấp đôi, bởi vậy tổng cộng thu được một nghìn điểm cống hiến.
Lục Trường Sinh đi vào đại điện nhiệm vụ, hắn muốn xem thử có nhiệm vụ nào liên quan tới thành Trạm Hải hay không.
Nếu có nhiệm vụ thì tiện tay nhận luôn.
Đến lúc đó hắn quay về còn có thể thu hoạch được một ít điểm cống hiến.
Lục Trường Sinh tìm một vòng trong đại điện nhiệm vụ, thế mà lại tìm được một nhiệm vụ thật.
"Quặng Thâm Hải Huyền Thiết, một cân đổi một trăm điểm cống hiến."
Hai mắt Lục Trường Sinh sáng bừng lên.
Nhiệm vụ này không tệ.
Phần thưởng cũng khá cao.
Quặng Thâm Hải Huyền Thiết đều là mấy chục cân tới trên trăm cân.
Một khi tìm ra thì chẳng phải sẽ có mấy nghìn tới cả vạn điểm cống hiến sao.
Chỉ là riêng hai từ "thâm hải" không biết đã ngăn cản bao nhiêu người.
Dưới biển sâu có áp lực kinh khủng.
Đừng nói tới võ giả cảnh giới Thần Lực, ngay cả võ giả cảnh giới Thần Cương xuống biển sâu cũng sẽ bị ép thành bánh thịt.
Huống hồ gì biển cả lớn như vậy, nếu muốn tìm ra quặng Thâm Hải Huyền Thiết cũng không khác gì mò kim đáy biển.
Loại nhiệm vụ này có hiệu lực lâu dài, cũng không cần nhận nhiệm vụ luôn.
Thế là Lục Trường Sinh tạm thời nhớ kỹ "quặng Thâm Hải Huyền Thiết".
Đến lúc đó lại nghe ngóng một phen trong thành Trạm Hải.
Sau đó Lục Trường Sinh trực tiếp xuống núi.
Lần này không có cưỡi ngựa, bởi vì không cần thiết.
Lục Trường Sinh đã là võ giả cảnh giới Thần Lực, thể lực vô cùng vô tận, lại có Bạo Phong Lĩnh Vực gia trì, chỉ dùng tốc độ thân pháp cũng nhanh hơn ngựa.
Lục Trường Sinh xuống núi, không làm kinh động bất luận kẻ nào.
Một phen phi nước đại, mất vẻn vẹn mười ngày, Lục Trường Sinh đã tới thành Trạm Hải.
Tính toán thời gian, lúc trước Lục Trường Sinh từ thành Trạm Hải đến chiến trường Bắc Vực cũng đã qua khoảng hai năm.
"Lại trở về thành Trạm Hải. . ."
Lục Trường Sinh dạo bước trên đường.
Thành Trạm Hải gần như không có gì thay đổi so với hai năm trước.
Nơi này vẫn phồn vinh như trước đây.
Bất tri bất giác, Lục Trường Sinh đi tới bến tàu.
Hắn muốn bắt chước tự nhiên, cảm ngộ Hải Lãng Ý Cảnh nên nhất định phải ra biển, cảm ngộ sóng biển ngoài biển rộng.
Vậy thì phải đi nhờ thuyền lớn.
Thuyền lớn của thương hội Viễn Dương là tốt nhất, dù sao, Lục Trường Sinh và thương hội Viễn Dương cũng coi có chút quan hệ.
Thế nhưng Lục Trường Sinh nhìn qua vẻ ngoài của mình.
Ở thành Trạm Hải, tên Lục Trường Sinh chỉ sợ không dùng được.
Tên tuổi Đao Thập Nhị vang dội hơn nhiều.
Nghĩ một lát, Lục Trường Sinh tìm một khách điếm, một lần nữa dịch dung hoán trang thành Đao Thập Nhị.
Sau đó Lục Trường Sinh đi thẳng tới chỗ phái Thiên Nữ.
Hắn muốn tìm quặng Thâm Hải Huyền Thiết nhưng nếu chỉ dựa vào chính mình căn bản không có khả năng tìm tới.
Chỉ có để phái Thiên Nữ phát động lực lượng tìm kiếm, có lẽ như thế sẽ tìm ra một ít manh mối.
Lục Trường Sinh đi về phía sơn môn phái Thiên Nữ.
Hắn từng bước một đi tới bên ngoài sơn môn phái Thiên Nữ.
"Ai?"
Thủ vệ phái Thiên Nữ nhìn thấy Lục Trường Sinh thì lập tức cảnh giác quát lên.
"Không biết ta à?"
Lục Trường Sinh vẫn bước từng bước một đi tới như cũ.
Mấy tên thủ vệ nhìn thật kỹ, sau đó ánh mắt sáng bừng.
Thậm chí trong mắt còn lóe lên một tia kinh hỉ.
"Đao tiên sinh, là Đao tiên sinh trở về!"
"Nhanh đi báo với Thiên Nữ, Đao tiên sinh trở về rồi."
Thủ vệ lập tức tiến lên đón, nhiệt tình không gì sánh được.
Còn có một số nữ đệ tử không nhận ra người tới là ai.
"Đao tiên sinh là ai?"
Một nữ đệ tử nhỏ giọng hỏi.
Nàng có vẻ vừa mới nhập môn không lâu, thế nên không biết "Đao tiên sinh".
Trong phái Thiên Nữ không có nam tử.
Giờ lại đột nhiên có thêm một vị nam tử là "Đao tiên sinh", hơn nữa có vẻ địa vị còn khá cao.
Điều này khiến nữ đệ tử mới nhập môn cảm thấy rất lạ. Hết chương 309.



Bạn cần đăng nhập để bình luận