Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 917. Lục Trường Sinh càn quét dãy núi Bách Hoa, ba đầu sáu tay bóp chết ba Thánh! (4)



Chương 917. Lục Trường Sinh càn quét dãy núi Bách Hoa, ba đầu sáu tay bóp chết ba Thánh! (4)




“Nhưng Long Uyên thánh giả là Địa Thánh đứng đầu, chiến tích xuất sắc. Hơn nữa còn tìm một đám Địa Thánh cùng nhau vây công Thánh Linh Cung.”
“Bây giờ song phương giằng co không dứt, có đại trận sơn môn, Thánh Linh Cung tạm thời an toàn, mà Linh Thánh cũng không làm gì được Long Uyên thánh giả.”
Ánh mắt Lục Trường Sinh sáng ngời.
Rốt cục cũng chờ được tin tức về Bí giới.
“Tin tức này có đáng tin cậy không?”
Lục Trường Sinh hỏi.
Hắn vẫn rất thận trọng.
“Tin tức tuyệt đối đáng tin cậy!”
Lục Trường Sinh lâm vào trầm tư.
Thực ra hắn có hai sự lựa chọn.
Hoặc là đánh vỡ Thánh Linh Cung, nhưng đại trận sơn môn của đối phương có thể ngăn cản nhiều Địa Thánh như vậy, chỉ sợ cho dù Lục Trường Sinh ra tay, cũng rất khó phá vỡ đại trận sơn môn của Thánh Linh Cung.
Hoặc là làm theo lời Linh Thánh, giết Long Uyên thánh giả.
Cứ như vậy, có thể đạt được Bí giới trong tay Linh Thánh.
Về phần Linh Thánh có thể giữ lời hứa hay không?
Đây không phải điều đáng lo lắng.
Linh Thánh lấy Võ đạo bản thân ra thề, một khi vi phạm hắn sẽ không bao giờ được thăng cấp lên Thiên Thánh.
Đương nhiên, có thể để lại Bí giới cho hậu nhân đệ tử.
Nhưng như thế sẽ đắc tội tới Địa Thánh đứng đầu có thể chém giết Long Uyên thánh giả.
Điều đó không khôn ngoan.
“Đưa bản đồ của Song Thánh Cung cho ta.”
“Vâng, trưởng lão.”
Trương Linh đưa bản đồ cho Lục Trường Sinh.
Thật ra cách Bách Hoa Tông cũng không xa.
Dù sao cũng đều là môn phái gần thành Thánh Tinh, khoảng cách lẫn nhau sẽ không quá xa.
“Thực lực của Long Uyên thánh giả thế nào?
Lục Trường Sinh lại hỏi.
Tuy rằng cảm thấy giai đoạn Địa Thánh của mình rất khó gặp được đối thủ, nhưng hắn sẽ không khinh thường bất kỳ một đối thủ nào.
Huống chi, Long Uyên thánh giả còn là Địa Thánh có uy danh đứng đầu thành Thánh Tinh.
Trương Linh trịnh trọng nói: “Thái thượng trưởng lão, Long Uyên thánh giả cũng không đơn giản. Hắn ngưng tụ ra nguyên mẫu Võ đạo vô cùng đáng sợ, hơn nữa một đường quật khởi, không biết đã chém giết bao nhiêu Địa Thánh.”
“Uy danh hiển hách của Long Uyên thánh giả hoàn toàn được hình thành từ thi hài chồng chất của các Địa Thánh. Cho dù là Địa Thánh đứng đầu cũng chết ở trong tay Long Uyên thánh giả.”
“Ví dụ như song thánh của Thánh Linh Cung, hai vị này cũng không tầm thường, đều là cường giả ngưng tụ ra nguyên mẫu Võ đạo, sở hữu ý chí Võ đạo. Thế nhưng, hai người liên thủ, Hoa Thánh lại chết, mà Linh Thánh cũng chỉ có thể chạy về Thánh Linh Cung, tuyệt đối không dám ra ngoài tìm Long Uyên thánh giả báo thù, đủ thấy thực lực của Long Uyên thánh giả có bao nhiêu khủng bố.”
“Nếu Thái thượng trưởng lão xuất thủ, nhất định phải cẩn thận.”
Trương Linh cảnh cáo.
Tuy rằng nàng biết thực lực của Lục Trường Sinh rất mạnh.
Lục Trường Sinh rất có thể muốn đối phó với Long Uyên thánh giả.
Nhưng Long Uyên thánh giả có uy danh như bây giờ là nhờ chém giết trong thi sơn huyết hải, trong lòng nàng cũng không yên tâm.
“Lần này ta muốn đi theo trưởng lão tới Linh Thánh Cung.”
Trương Linh chủ động mở miệng nói.
Thật ra nàng lo lắng cho sự an nguy của Lục Trường Sinh.
Bách Hoa Tông thật vất vả mới có được một Địa Thánh đứng đầu toạ trấn.
Nàng không muốn Lục Trường Sinh cứ chết như vậy.
Lục Trường Sinh đương nhiên hiểu suy nghĩ của Trương Linh.
Hắn mỉm cười nói: “Tuy rằng đại chiến giữa các Địa Thánh thường sẽ không liên lụy đến đám tiểu bối như ngươi.”
“Nhưng ta bây giờ chính là Thái thượng trưởng lão của Bách Hoa Tông. Ngươi không sợ ta chết, Long Uyên thánh giả trong cơn giận dữ vây công Bách Hoa Tông sao?”
Trương Linh hơi ngẩn ra, nhưng vẫn cắn răng, trầm giọng nói: “Lục trưởng lão đã là Thái thượng trưởng lão của Bách Hoa Tông, điểm này không thể thay đổi. Bởi vậy, giữa Bách Hoa Tông chúng ta và Thái thượng trưởng lão đã là nhất vinh câu vinh nhất tổn câu tổn.”
“Nếu Thái thượng trưởng lão gặp phải bất trắc, Long Uyên thánh giả muốn giận chó đánh mèo với Bách Hoa Tông, vậy trên dưới Bách Hoa Tông ta cũng có thể dựa vào sơn môn pháp trận để chông scuwj, Thái thượng trưởng lão không cần lo lắng.”
Lục Trường Sinh mỉm cười.
Tuy rằng Bách Hoa Tông ở trong lòng hắn chỉ là một công cụ.
Trương Linh tông chủ này cũng tương đương với người công cụ tìm kiếm Bí giới.
Nhưng Trương Linh rất thông minh, có thể đặt mình vào đúng vị trí.
Điều này làm cho Lục Trường Sinh rất hài lòng.
“Nếu đã vậy thì ngươi cứ đi theo.”
“Một khi giải quyết xong Long Uyên thánh giả, ngươi còn phải tới Thánh Linh Cung xử lý một ít việc vặt.”
Dù sao Trương Linh cũng quen người của Thánh Linh Cung.
So với một người xa lạ như Lục Trường Sinh vẫn dễ ra mặt hơn.
“Vâng, trưởng lão.”
Vì thế, Lục Trường Sinh ra khỏi động phủ, mang theo Trương Linh đi thẳng tới Thánh Linh Cung.
...
Lúc này, bên ngoài Thánh Linh Cung.
Bên trong ba tầng ngoài ba tầng đều là người.
Ngoài cùng có một ít võ giả xem náo nhiệt.
Xa hơn một chút bên trong là một ít Địa Thánh đang như hổ rình mồi.
Xem có món hời nào để nhặt không.
Gần sơn môn Thánh Linh Cung nhất là vài Địa Thánh, dưới sự dẫn dắt của Long Uyên thánh giả, không ngừng công kích sơn môn Thánh Linh Cung.
Chỉ tiếc lại không làm gì được đại trận sơn môn của Thánh Linh Cung.
“Linh Thánh, Long mỗ có thể hứa với ngươi, chỉ cần ngươi giao ra Bí giới, trên dưới Thánh Linh Cung, Long mỗ sẽ không đụng vào!”
“Nếu ngươi chấp mê bất ngộ, Long mỗ có thể bao vây Thánh Linh Cung của ngươi mười năm, trăm năm, sau đó mời trận pháp tông sư chậm rãi phá giải đại trận sơn môn của Thánh Linh Cung.”
“Một khi trận pháp bị phá vỡ, trên dưới Thánh Linh Cung không ai có thể sống!
Lời nói của Long Uyên thánh giả vang vọng ở trong hư không.
“Long Uyên, ngươi đừng có càn rỡ.”
“Một Bí giới có năng lượng phản ứng rất có khả năng đạt tới cấp độ Võ Thánh, quan trọng đến mức nào?
“Ta đã lấy ra Võ đạo bản thân thề, tin rằng rất nhanh sẽ có người đến giết ngươi.”
Trong Thánh Linh Cung, giọng nói của Linh Thánh vang lên.
“Ha ha ha, giết ta?”
“Long mỗ tu hành mấy ngàn năm, người muốn giết ta nhiều lắm, nhưng Long mỗ bây giờ vẫn sống rất tốt.” Hết chương 917.



Bạn cần đăng nhập để bình luận