Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 786: Lục Trường Sinh đã đến, mọi việc sẽ ổn thôi! (2)

Chương 786: Lục Trường Sinh đã đến, mọi việc sẽ ổn thôi! (2)
Chỗ ngồi càng cao chứng tỏ địa vị càng cao.
Lục Trường Sinh ngồi xuống mà không hề do dự.
Chẳng bao lâu sau, hai vị trí phía trước Lục Trường Sinh cũng đã có người ngồi xuống.
Lúc này trong đại điện Thiên Hà có mấy chục Võ Thánh đang ngồi, tất cả bọn hắn đều là Võ Thánh hàng đầu, các Võ Thánh bên ngoài không thể so sánh với bọn hắn được.
Chưởng môn nhìn thoáng qua một lượt rồi lên tiếng: "Các vị, đại hội giao lưu Thánh địa mười năm tổ chức một lần sắp bắt đầu rồi."
"Lần này sẽ tổ chức ở Thánh địa Thanh Sơn."
"Trong các lần giao lưu Thánh địa mười năm một lần trước đây, các đệ tử của Thánh địa đều phải luận võ. Lần trước, xếp hạng của đệ tử Thánh địa ta có hơi kém, khiến Thánh địa mất mặt. Cũng vì thế mà lần này phải phái đệ tử mạnh nhất tới, nhất định phải lấy được thứ tự cao ở đại hội giao lưu lần này."
"Lần này có vị trưởng lão nào nguyện ý dẫn đội tới Thánh địa Thanh Sơn đây?"
Lời của Chưởng môn khiến sắc mặt các trưởng lão ngồi trong đại điện đều thay đổi.
Đại hội giao lưu Thánh địa!
Lại còn là ở Thánh địa Thanh Sơn nữa, chuyện này chẳng tốt lành gì đâu.
Quan hệ giữa Thánh địa Thanh Sơn và Thánh địa Thiên Hà không hòa thuận gì cho cam, thậm chí giữa hai bên còn có thù xưa nữa.
Nếu dẫn đội tới Thánh địa Thanh Sơn, tất nhiên là đối phương không thể thấy người của Thánh địa Thiên Hà là xuống tay, nhưng chuyện gây khó dễ một phen sẽ không thiếu.
Đến lúc ấy, rất có thể sẽ lại phải mất mặt.
Hơn nữa kết quả thi thố của đệ tử ở Thánh địa Thiên Hà lần nào cũng không tốt lắm. Thành ra mỗi lần tới đại hội giao lưu đều là việc khá xấu hổ.
Không ai muốn như thế hết.
Bởi thế, ngay sau khi Chưởng môn vừa dứt lời thì bầu không khí trong đại điện như đông cứng lại.
Gần như không có ai lên tiếng đáp lại.
Không ai đứng ra cả.
Một người cũng không.
Trong phút chốc, mọi người đều lúng túng ra mặt.
Chưởng môn cũng sa sầm mặt lại, hắn lạnh lùng nói: "Thế nào, không có ai đứng ra à?"
"Không một ai muốn dẫn đội tới Thánh địa Thiên Sơn sao?"
Nhưng các trưởng lão vẫn không nói lời nào.
Lục Trường Sinh liếc nhìn Chưởng môn rồi lại nhìn các trưởng lão, hắn bỗng dưng hiểu ra vì sao Chưởng môn lại gọi cả hắn tới đây.
Hóa ra hắn được gọi tới là để làm việc này.
Tuy nhiên đây cũng là chuyện bình thường thôi. Một Võ Thánh đến từ bên ngoài như hắn, dù cho có là trưởng lão có phong hào đi nữa, chẳng phải cũng chỉ để làm những việc mà võ giả trong Thánh địa không muốn làm hay sao?
Lục Trường Sinh nhớ ra rằng mình đã trở thành trưởng lão có phong hào, đồng nghĩa với việc sẽ có nghĩa vụ đi kèm.
Ví dụ như trong vòng một năm Thánh địa có thể yêu cầu trưởng lão có phong hào làm một việc. Dù sao thì cũng không thể chia sẻ chúng sinh chi thế trong Thánh địa mà không đổi lại gì được.
"Để Lục mỗ đi vậy."
Lục Trường Sinh bỗng lên tiếng.
Sau khi đã làm thỏa đáng chuyện lần này, tin rằng Thánh địa Thiên Hà sẽ không tùy tiện quấy rầy hắn nữa.
Theo lý mà nói, mỗi năm bọn hắn chỉ có thể để Lục Trường Sinh ra tay một lần thôi, nhưng trên thực tế, nếu như hoàn thành xong việc này, có khi trong mấy năm sắp tới, hắn đều có thể yên ổn.
"Ồ, Vô Lượng trưởng lão muốn dẫn đội tới Thánh địa Thanh Sơn à?"
Chưởng môn nhìn về phía Lục Trường Sinh.
Mắt các trưởng lão và Điện chủ đang ngồi trong đại điện cũng sáng hẳn lên.
Thực lực của Lục Trường Sinh hẳn là không thành vấn đề.
Trong số các Nhân Thánh có thể trở thành trưởng lão có phong hào ở Thánh địa Thiên Hà, có lẽ chẳng có vị Võ Thánh nào là đối thủ của Lục Trường Sinh cả.
Nếu hắn dẫn đội tới Thánh địa Thanh Sơn thì bất kể có gặp phải phiền toái gì đi chăng nữa cũng sẽ không xảy ra chuyện quá lớn.
An toàn của các đệ tử cũng sẽ được bảo đảm.
"Đúng vậy, Lục mỗ nhàn rỗi không có việc gì, lại vừa hay có thể tới xem đại hội giao lưu Thánh địa, xem phong thái của đệ tử các Thánh địa lớn ra sao."
Lục Trường Sinh bình tĩnh nói.
Chưởng môn gật đầu.
Hắn gọi Lục Trường Sinh tới chính là có ý để cho Lục Trường Sinh dẫn đội, xem ra người này đã hiểu được ý của hắn rồi.
Bây giờ, Lục Trường Sinh còn chủ động xin đi, như vậy cũng giúp Chưởng môn đỡ phải ra mặt sai khiến.
"Được, lần này sẽ để Vô Lượng trưởng lão dẫn đầu."
"Ừm, để ba vị Võ Thánh nữa cùng đi với Vô Lượng trưởng lão đi, cho bọn hắn cùng dẫn dắt các đệ tử tới Thánh địa Thanh Sơn."
Lần này, Chưởng môn điểm danh luôn.
Ba vị Võ Thánh được gọi tên cũng không để tâm lắm, dù sao thì cũng có người dẫn đầu rồi.
Người dẫn đầu là Lục Trường Sinh, bọn hắn chỉ phụ giúp thôi, bởi vậy có mất mặt thật thì cũng là Lục Trường Sinh mất mặt.
"Chưởng môn, bao giờ sẽ xuất phát?"
Lục Trường Sinh hỏi.
"Một tháng sau."
"Trong một tháng này còn phải lựa chọn được đệ tử ưu tú nhất của Thánh địa Thiên Hà."
Chưởng môn sắp xếp như vậy.
Lục Trường Sinh gật đầu.
Sau đó, mọi người rời khỏi đại điện. Lần nghị sự này coi như đã kết thúc.
Lục Trường Sinh trở lại động phủ. Trong một tháng hắn không thể tăng cường Thánh Thể được, vì thế Lục Trường Sinh quyết định đi quan sát quá trình chọn lọc đệ tử của Thánh địa Thiên Hà.
Cái gọi là chọn lọc đệ tử thật ra vẫn là giao đấu thôi.
Toàn bộ Thánh địa Thiên Hà sẽ tổ chức một cuộc thi đấu giữa các đệ tử, ngoại trừ các đệ tử đang bế quan thì tất cả đều phải tham gia giao đấu.
Lục Trường Sinh là trưởng lão có phong hào nên cũng có địa vị cao ở Thánh địa Thiên Hà, do đó hắn không cần làm gì mà chỉ quan sát thôi là đủ.
Thậm chí có đôi khi Võ Thánh chủ trì các trận giao đấu giữa đệ tử sẽ mời Lục Trường Sinh bình luận vài câu.
Ban đầu vẫn có đệ tử không biết Lục Trường Sinh là ai, thế nhưng sau đó, khi đã biết thân phận của hắn rồi, các đệ tử đều không dám xem thường nữa mà lại cực kỳ coi trọng lời bình của Lục Trường Sinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận