Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 2132: Một trăm linh tám vị đại năng đỉnh tiêm liên thủ khiêu chiến, chấn động đại vũ trụ

Thực ra có rất nhiều người biết “nội tình” trong những người đến xem trận chiến này.
Thậm chí bọn hắn còn biết chuyện về học phủ Vĩnh Hằng.
Vì danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng, chắc chắn trận chiến này mới chỉ là khởi đầu.
Lục Trường Sinh bước ra một bước.
Hắn bước tới khoảng hư không trên núi Phi Long.
Giống như hắn, cũng có một bóng người từ từ bước tới hư không, đối mặt với Lục Trường Sinh từ xa.
Đó chính là Nam Vân!
Nam Vân chẳng nói chẳng rằng, khí tức trên người ngưng tụ chứ không phát ra, quả thực là một vũ trụ đại năng đỉnh tiêm.
Thậm chí chỉ kém nửa bước Chúa Tể một chút.
Tồn tại nửa bước Chúa Tể không thể lấy được danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng.
Bởi vì nửa bước Chúa Tể đã mất đi tư cách tấn thăng tam cảnh.
Ở đại vũ trụ, về cơ bản thì vũ trụ đại năng đỉnh tiêm được công nhận là kém hơn nửa bước Chúa Tể.
Nhưng ở Thời Không Trường Hà thì khác.
Tại Thời Không Trường Hà, nửa bước Chúa Tể hay vũ trụ đại năng đỉnh tiêm đều được đánh giá chiến lực một cách thống nhất.
Nhưng vấn đề mấu chốt là tại Thời Không Trường Hà có rất nhiều vũ trụ đại năng đỉnh tiêm mạnh hơn nửa bước Chúa Tể.
Còn Nam Vân trước mắt quả là có thể tranh phong với nửa bước Chúa Tể.
Chiến lực gần như tiếp cận nửa bước Chúa Tể.
Nhìn thì có vẻ hắn là tồn tại đỉnh tiêm của đại vũ trụ đấy.
Nhưng trong mắt Lục Trường Sinh thực sự không là gì hết.
Ở vũ trụ Ma Kha và vũ trụ Minh La, không biết Lục Trường Sinh đã tiện tay giết bao nhiêu nửa bước Chúa Tể nữa.
Nam Vân thì có đáng gì?
“Lục Trường Sinh, danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng chỉ có thể là của ta, hôm nay ta…”
Nét mặt Nam Vân lạnh băng.
Nhưng hắn còn chưa nói dứt lời thì bên này Lục Trường Sinh đã lười nói nhảm.
Hắn trực tiếp dùng một phần kích thước của vị diện Chân giới, trong nháy mắt hóa thành một bàn tay to đập về phía Nam Vân.
“Ầm ầm.”
Bàn tay khổng lồ này như thể che trời lấp đất.
Ngay lập tức bao phủ Nam Vân vào trong.
Điểm mấu chốt là Nam Vân lại có cảm giác “không thể giãy giụa được”.
Giống như trước bàn tay này ngay cả giãy giụa cũng là điều xa xỉ với hắn.
“Ảo giác! Đây là ảo giác về mặt tinh thần! Không ngờ ngươi còn am hiểu công kích tinh thần, nhưng những thứ này chung quy chỉ là ảo giác, có thể phá giải bằng sức mạnh…”
Sắc mặt Nam Vân kiên định.
Sau đó hắn lập tức tung ra một cú đấm.
Cú đấm này kinh thiên động địa.
Gần như là toàn bộ sức mạnh của Nam Vân.
Thậm chí còn xen lẫn cả ý chí của Nam Vân.
Dù kém xa Bất Hủ Chân Ý nhưng dưới sự tấn công từ ý chí của hắn, hầu hết các vũ trụ đại năng đều không thể chống đỡ được.
Ngay cả những vũ trụ đại năng đỉnh tiêm cũng bị ảnh hưởng.
Theo hắn thấy, cái gọi là “ảo giác” chẳng có ý nghĩa gì trước sức mạnh tuyệt đối.
“Ầm.”
Sức mạnh của hai người nhanh chóng va chạm với nhau.
Nam Vân vốn tự tin tràn trề, dường như mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của hắn.
Nhưng khi sức mạnh của hắn va chạm với sức mạnh của Lục Trường Sinh, sắc mặt Nam Vân đột nhiên đại biến.
“Cái gì? Sức mạnh này… không phải ảo giác?”
“Sao… sao có thể chứ?”
Trong lòng Nam Vân cực kỳ kinh hãi.
Nhưng đây là một cuộc đối đầu trực diện.
Không địch nổi chính là không địch nổi.
Không thể ngăn cản thì chỉ có một kết cục.
Bàn tay to lớn của Lục Trường Sinh như vũ bão, trực tiếp phá tan mọi đòn tấn công của Nam Vân.
Hơn nữa bàn tay che trời lấp đất ấy chỉ nhẹ nhàng chộp tới.
“Xoẹt.”
Nam Vân đã bị Lục Trường Sinh nắm trong tay.
Sức mạnh khủng khiếp lập tức trói chặt toàn thân Nam Vân.
Chớp mắt Nam Vân đã trở thành tù nhân trong tay Lục Trường Sinh.
Cảnh tượng này khiến những người chứng kiến xung quanh đều kinh ngạc, gần như không ai tin vào mắt mình được nữa.
“Gì cơ, Nam Vân thua rồi à? Thậm chí còn không thể đỡ nổi một đòn?”
“Không phải Nam Vân là vũ trụ đại năng đỉnh tiêm à? Sao hắn lại không đỡ nổi một đòn cơ chứ?”
“Chuyện này… thực lực chênh lệch quá lớn, hoàn toàn là nghiền ép từ một phía!”
“Chúng ta đều đánh giá thấp Lục Trường Sinh rồi, thực lực của hắn… khó mà tưởng tượng nổi. E rằng ngay cả nửa bước Chúa Tể cũng chưa chắc đã là đối thủ của Lục Trường Sinh.”
“Trong thời gian ngắn Lục Trường Sinh đã tấn thăng thành đại năng nhị cảnh, rồi trong thời gian ngắn lại trở thành vũ trụ đại năng đỉnh tiêm, thậm chí còn đánh bại cả Nam Vân, đúng là không thể tin nổi.”
“Lục Trường Sinh là Giới Chủ, từ bao giờ Giới Chủ lại có thực lực mạnh mẽ như vậy?”
Vô số người xem vô cùng chấn động.
Ngay cả Chúa Tể cũng vậy!
Chuyện này thậm chí đã lật đổ nhận thức của bọn hắn.
Thực lực của Nam Vân thế nào là chuyện ai cũng biết.
Nhưng Lục Trường Sinh thì sao?
Chỉ một đòn đã đánh bại Nam Vân.
Hơn nữa Lục Trường Sinh ra đòn rất nhẹ nhàng.
Thậm chí còn chưa dùng hết toàn lực.
Hắn mới chỉ dùng tới một phần sức mạnh mà thôi.
Nhưng chỉ một phần sức mạnh đó thôi đã đủ để đánh bại Nam Vân.
Những người khác không hiểu nhưng các Chúa Tể lại nhìn rất rõ.
Đặc biệt là Chúa Tể Thiên Phong, con ngươi trong mắt hắn đột nhiên co rụt cả lại.
“Lục Trường Sinh… thực lực như vậy vượt xa các vũ trụ đại năng đỉnh tiêm, thậm chí còn vượt qua cả nửa bước Chúa Tể. Phi Long, đệ tử của ngươi quả là gặp được cơ duyên tốt!”
Chúa Tể Thiên Phong có thể nhìn ra trong cơ thể Lục Trường Sinh có Thần Thụ Số Mệnh.
Thậm chí còn có thể nhìn ra Lục Trường Sinh vẫn chưa dùng hết toàn lực.
Nhưng chỉ có vậy mà thôi.
Hắn chỉ có thể suy đoán thực lực của Lục Trường Sinh rất mạnh, nhưng mạnh đến mức nào thì Chúa Tể Thiên Phong cũng không rõ.
Chúa Tể Phi Long chỉ khẽ cười.
Chuyện Lục Trường Sinh chiến thắng thực ra đã nằm trong dự liệu của hắn.
Nếu không có thực lực tuyệt đối như vậy sao Lục Trường Sinh dám khiêu chiến toàn bộ vũ trụ đại năng chứ?
“Thiên Phong, đã nhường rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận