Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1024. Tiết lộ thông tin về linh bảo, Lục Trường Sinh nổi giận! Một chưởng đánh nát Địa Thánh đạo thể! (3)



Chương 1024. Tiết lộ thông tin về linh bảo, Lục Trường Sinh nổi giận! Một chưởng đánh nát Địa Thánh đạo thể! (3)




“Trần gia ta cũng không cần nhiều, ba linh bảo là được.”
“Hơn nữa, nếu Trần gia ta có ai mua ba linh bảo, thì xin mời Lục Trường Sinh ra giá.”
Trần Quang bày ra dáng vẻ giàu có hào sảng.
Nhưng, vừa mở miệng đã đòi ba linh bảo.
Nhìn thế nào cũng chẳng giống như muốn “Mua”
Lục Trường Sinh cười lạnh nói: “Vậy sao?”
“Ba món linh bảo thì không có, một thì được.”
“Một linh bảo, chỉ cần năm mươi phần trăm mảnh võ đạo của Bí giới hoàn chỉnh cấp Võ Thánh là được.”
“Với lai lịch của Trần gia, lấy ra những mảnh võ đạo này, chắc không thành vấn đề đâu nhỉ?”
Lời nói của Lục Trường Sinh, khiến nụ cười trên mặt Trần Quang lập tức cứng đờ.
Thực ra, Lục Trường Sinh không thích bị người khác uy hiếp.
Nhất là dưới tình huống này.
Nếu Trần gia thực sự có thể lấy mảnh võ đạo ra, thì Lục Trường Sinh cũng không bận tâm bán cho Trần gia một món linh bảo.
Chỉ là, nhìn biểu cảm của Trần Quang, chỉ e là rất khó.
Trần Quang hít sâu một hơi, trầm giọng nói: “Mảnh võ đạo quý giá biết bao? Chưa nói tới mảnh võ đạo cấp Võ Thánh, cho dù là mảnh võ đạo cấp Thần Thông, Trần gia cũng không lấy ra được.”
“Lục đạo hữu cũng chớ đòi hỏi nhiều. Bọn ta dùng mảnh vỡ thần chỉ giao dịch thế nào? Trần gia ta tình nguyện đưa ra một trăm mảnh vỡ thần chỉ mua một linh bảo trong tay Lục đạo hữu. Ba linh bảo là ba trăm mảnh vỡ thần chỉ!”
“Nếu Lục đạo hữu đồng ý, thì có thể giao dịch ngay.”
Một trăm mảnh vỡ thần chỉ, đúng là không ít.
Nhưng, một trăm mảnh vỡ thần chỉ mà muốn mua một linh bảo, thì chẳng khác nào người ngốc nói mê.
Đừng nói là một trăm mảnh vỡ thần chỉ, cho dù một nghìn mảnh vỡ thần chỉ cũng còn lâu mới đủ.
“Ha.”
Lục Trường Sinh bật cười.
Quả nhiên, cái gọi là “Giao dịch công bằng”, chính là chuyện nằm mơ giữa ban ngày.
Trần Quang đưa người của Thần Kiếm Sơn Trang tới, thì “Giao dịch công bằng” ở đâu ra?
“Tiễn khách!”
Lục Trường Sinh lười nói nhiều, hắn chẳng muốn nói chuyện với Trần Quang một tý nào.
Trực tiếp đứng dậy, bảo Trương Linh tiễn khách.
“Các vị, mời.”
Trương Linh cũng chẳng sợ hãi chút nào.
Thiên Thánh Đạo Lưu thì sao chứ?
Bách Hoa Tông đã ràng buộc rất chặt với Lục Trường Sinh từ lâu.
Có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu.
Nàng chỉ nghe theo lời của Lục Trường Sinh.
Vẻ mặt Trần Quang đột nhiên biến đổi, nụ cười trên mặt hắn cũng dần mất đi, lạnh lùng nói: “Lục Trường Sinh, ngươi phải nghĩ cho kỹ. Lần này ta tới mua, giao dịch công bằng. Nếu lần sau tới, thì lại khác đấy...”
“Xoạt.”
Ánh mắt Lục Trường Sinh lập tức nhìn chằm chằm vào Trần Quang.
“Ngươi đang uy hiếp Lục mỗ?”
Trần Quang im lặng.
Nhưng biểu cảm đó, dù là ai thì cũng biết là có ý gì.
Trong chốc lát, hai bên giương cung bạt kiếm, bầu không khí rất căng thẳng.
“Tệ hơn!”
Nghe Trần Quang nói vậy, vẻ mặt Hạ Hầu Phác Ngọc biến đổi.
Hắn biết ở Nguyên giới Lục Trường Sinh uy phong tới mức nào?
Cũng biết Lục Trường Sinh có tiền đồ rộng mở, tương lai có hy vọng trở thành Thiên Thánh.
Thiên kiêu đỉnh cao như vậy, tâm cao hơn trời, sao lại sợ kẻ khác uy hiếp được.
Thậm chí, nếu là ở Nguyên giới, Trần Quang dám nói chuyện như vậy, thì Lục Trường Sinh đã vỗ chết Trần Quang từ lâu rồi.
Nhưng, đây là Tiên Võ giới, là thành Thánh Tinh!
Mắt Lục Trường Sinh lạnh lùng, nhìn chằm chằm Trần Quang, gằn từng câu từng chữ: “Đây là ý của Thiên Thánh lão tổ của Trần gia các ngươi, hay là ý của mình ngươi?”
Trần Quang cười nói: “Thiên Thánh lão tổ nhà ta là nhân vật thế nào chứ? Chuyện cỏn con này, đương nhiên không cần báo cáo.”
“Nhưng, một khi lão tổ biết là có linh bảo, thì chắc chắn cũng sẽ rất vui mừng.”
“Lục Trường Sinh, chuyện này có phải là ý của lão tổ ta hay không, thực ra cũng chẳng ảnh hưởng gì mấy.”
Lục Trường Sinh nghe vậy, mắt hơi híp lại, trong mắt lóe lên một tia sắc bén.
“Nói như vậy, là lão tổ nhà ngươi cũng không biết chuyện này?”
“Thiên Thánh lão tổ không biết chuyện này, không có chỉ thị, ngươi đã dám tới Bách Hoa Tông, đứng ở trước mặt Lục mỗ uy hiếp Lục mỗ?”
“Là ai cho ngươi cái dũng khí đó?”
Lục Trường Sinh gằn từng câu từng chữ.
Mỗi một câu nói ra, khí thế của hắn đều được kéo lên cao.
Một lát sau, đã trực tiếp ngưng tụ ra một bàn tay lớn.
Địa Thánh đạo thể đáng sợ hiển hóa, túm thẳng về phía Trần Quang.
“Cút quay về.”
“Muốn linh bảo, thì bảo lão tổ nhà ngươi đích thân tới!”
Lời nói của Lục Trường Sinh vang vọng trong đại điện, đinh tai nhức óc.
Trần Quang cũng lập tức hiển hóa Địa Thánh đạo thể.
Dù sao, hắn cũng là Địa Thánh.
Nhưng, vô dụng.
Bàn tay to lớn đó của Lục Trường Sinh vẫn mạnh mẽ hạ xuống.
Dưới bàn tay khổng lồ này, Trần Quang lại cảm thấy mình như một con chim trong lồng, dù có vùng vẫy thế nào cũng không ăn thua.
“Không, không thể nào...”
Trần Quang cũng là Địa Thánh đỉnh cao.
Thậm chí, dù Địa Thánh nào của Thần Kiếm Sơn Trang, Trần Quang cũng không sợ.
Nhưng, đối mặt với Lục Trường Sinh, hắn lại cảm thấy mình như một đứa con nít, có thể bị Lục Trường Sinh giết chết bất cứ lúc nào.
“Bùm.”
Cuối cùng, bàn tay này hạ xuống.
Địa Thánh đạo thể của Trần Quang trong nháy măt tan vỡ.
Nhưng, Lục Trường Sinh không giết Trần Quang.
Mà nắm chặt lấy hắn, sau đó dùng sức bóp.
Trong chớp mắt đã bóp nát Địa Thánh đạo thể của Trần Quang.
Khiến Trần Quang chỉ còn lại thể xác.
Sau đó trực tiếp ném Trần Quang ra khỏi Bách Hoa Tông.
“Lần này không giết ngươi.”
“Lần sau còn tới nữa, giết không tha!”
Giọng nói của Lục Trường Sinh vang bên tai Trần Quang.
Tâm của Trần Quang quả thực đã như tro tàn.
“Đạo thể của ta...”
Trần Quang kêu rên.
Trái tim đang nhỏ máu.
Một khi đạo thể tan vỡ, thực ra vẫn có thể ngưng tụ lại, tu luyện lại.
Nhưng, phải tốn rất nhiều thời gian mới hồi phục được.
Có thể là mấy trăm năm.
Hoặc là mấy nghìn năm.
Tóm lại, một khi đạo thể hoàn toàn tan vỡ, đối với Địa Thánh mà nói đây chính là tổn thương nguyên khí cực lớn.
Dù thế nào Trần Quang cũng không ngờ được là Lục Trường Sinh lại to gan như vậy, lại dám ra tay với hắn?
Hơn nữa, Trần Quang càng không ngờ rằng, thực lực của Lục Trường Sinh lại đáng sợ tới vậy. Hết chương 1024.



Bạn cần đăng nhập để bình luận