Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1449: Chân Tiên chi uy, trình độ như vậy!! (3)

Cha con Kỳ Quảng Mậu, Kỳ Ngọc Đường sớm đã chờ đợi.
“Lão tổ.”
Lục Trường Sinh gật đầu, sau đó thản nhiên hỏi: “Vị trí cụ thể của tinh thạch khoáng mạch đó ở đâu? Lục mỗ chuẩn bị đích thân đi một chuyến, lấy lại tinh thạch khoáng mạch!”
Trong ánh mắt của cha con Kỳ Quảng Mậu hiện lên vui mừng.
Lão tổ chuẩn bị đích thân lộ diện, vậy thì dễ làm rồi.
Lúc này Kỳ Ngọc Đường bày tỏ nói: “Lão tổ, chuyện này luôn do ta xử lý, ta sẽ dẫn lão tổ đến tinh thạch khoáng mạch.”
Lục Trường Sinh nghe vậy cũng gật đầu.
“Đi thôi.”
Vì vậy, Lục Trường Sinh vung tay lên, trực tiếp cuốn Kỳ Ngọc Đường lên, trong nháy mắt hóa thành một tia sáng biến mất ở phía chân trời.
Dãy núi Già Nham.
Vốn nơi này rất vắng vẻ hoang vu.
Cũng không có thiên tài địa bảo gì cả.
Càng không có tiên mạch.
Bởi vậy nơi này luôn ít ai lui tới.
Chỉ là, sau khi phát hiện một tinh thạch khoáng mạch ở nơi này thì đã khác.
Đầu tiên là rất nhiều tiểu gia tộc vung tay, tranh đoạt tinh thạch khoáng mạch này.
Sau đó Kỳ gia tham gia, danh tiếng của gia tộc Chân Tiên khiến những tiểu gia tộc đó chỉ có thể dừng tay, không dám tranh phong với Kỳ gia.
Nhưng Kỳ gia cũng không cười đến cùng được.
Bởi vì Nguyệt gia đã vào sân.
Nguyệt gia là gia tộc biết tin sau cùng, cũng là gia tộc vào sân cuối cùng, nhưng lại cười đến cuối cùng, cuối cùng chiếm cứ tinh thạch khoáng mạch này.
Nói chiếm cứ cũng không hoàn toàn đúng, chỉ có thể nói là cơ bản chiếm cứ.
Nguyệt gia cũng là gia tộc Chân Tiên, tất nhiên không sợ Kỳ gia.
Thậm chí Nguyệt gia có thực lực hùng hậu, trực tiếp phái người đuổi Kỳ gia đi, mạnh mẽ chiếm đoạt tinh thạch khoáng mạch này.
Nhưng người của Kỳ gia cũng không hoàn toàn rời đi.
Mà ở lại gần đó, giám sát nhất cử nhất động của Nguyệt gia.
Có lẽ Nguyệt gia cũng đang lo lắng lão tổ Chân Tiên của Kỳ gia nên không ra tay tàn nhẫn.
Chỉ là, người sáng suốt đều có thể nhìn ra Nguyệt gia đang chiếm thế thượng phong.
Nếu như Kỳ gia không có thủ đoạn khác, vậy có lẽ tinh thạch khoáng mạch này sẽ rơi vào trong tay Nguyệt gia.
Thậm chí Nguyệt gia đã chuẩn bị khai thác tinh thạch rồi.
“Vút!”
Lúc này, trên bầu trời của dãy núi Già Nham có hai bóng người.
“Lão tổ, phía dưới chính là tinh thạch khoáng mạch mà bọn ta phát hiện.”
“Những cao thủ phía dưới chính là người của Nguyệt gia.”
Kỳ Ngọc Đường cung kính nói.
Lục Trường Sinh khẽ híp mắt.
Quả thật hắn đã nhìn thấy lượng lớn cao thủ ở phía dưới.
Trong đó không thiếu Tổ Cảnh, thậm chí không chỉ có một.
Đối với Kỳ gia, Nguyệt gia mới được xem là gia tộc Chân Tiên có nội tình thâm hậu.
Chân Tiên, Tổ Cảnh… cần gì có nấy.
Không giống Kỳ gia, ngay cả Tổ Cảnh đều không có, thuộc gia tộc Chân Tiên “quần què”.
Hoàn toàn dựa vào một mình “lão tổ Chân Tiên” hắn.
“Xuống phía dưới.”
Lục Trường Sinh lập tức dẫn theo Kỳ Ngọc Đường bay về phía tinh thạch khoáng mạch.
“Hả?”
“Là ai dám xông vào tinh thạch khoáng mạch của Nguyệt gia ta?”
Lúc này, mấy bóng người chợt nhìn về phía hư không.
Bên trong hư không thoáng cái có hai bóng người đáp xuống.
“Là Kỳ Ngọc Đường, hắn lại đến rồi.”
“Trước đó người của Kỳ gia luôn dây dưa, không ngờ yên tĩnh một lúc lại đến nữa.”
“Người của Kỳ gia đều mặt dày như vậy à? Tranh thì không lại, còn mặt dày dây dưa, lẽ nào thật sự coi Nguyệt gia chúng ta không dám giết người ư?”
Trong lúc nhất thời, tu sĩ của Nguyệt gia, trong mắt ai nấy đều hiện lên sát ý.
“Hửm?”
Ánh mắt của Lục Trường Sinh lạnh lẽo.
Hắn không nói gì, mà trực tiếp phóng ra khí thế.
“Ầm!”
Khí thế Chân Tiên bộc phát ầm ầm.
Áp lực kinh khủng như đỉnh Thái Sơn, trong nháy mắt bao phủ tất cả mọi người của Nguyệt gia lại.
Tất cả tu sĩ của Nguyệt gia lập tức cảm giác cả người căng thẳng, trên đỉnh đầu cứ như bị một ngọn núi lớn đè lại, ngay cả động đậy cũng rất khó khăn.
Đương nhiên những tu sĩ Nguyệt gia này cũng có tu sĩ có kiến thức.
Bởi vậy, vừa liếc mắt đã nhìn ra khí thế này rốt cuộc có ý nghĩa gì.
“A…”
“Là Chân Tiên, là Chân Tiên giáng lâm!”
“Lục Chân Tiên, Lục đạo tổ của Kỳ gia?”
“Chân Tiên chi uy, khó có thể chống lại…”
Trong lúc nhất thời, khắp dãy núi đều yên tĩnh lại.
Chân Tiên!
Đây chính là cao cao tại thượng.
Một khi thành Tiên, đó chính là hai bậc tiên phàm, dường như khác nhau một trời một vực.
Chênh lệch quá xa rồi.
Lục Trường Sinh phóng ra khí tức Chân Tiên khiến tất cả sinh linh của dãy núi Già Nham đều câm như hến, không dám thở mạnh.
Đây chính là Chân Tiên!
Chỉ là, Nguyệt gia chung quy cũng là gia tộc Chân Tiên, một Tổ Cảnh chí cường bên trong cắn răng, miễn cưỡng đỡ lấy khí thế khủng bố của Lục Trường Sinh, trầm giọng nói từng chữ: “Bái kiến Thượng Tiên!”
“Một tinh thạch khoáng mạch lại có thể làm phiền Thượng Tiên giáng lâm.”
“Nhưng tinh thạch khoáng mạch này đã bị Nguyệt gia ta chiếm cứ…”
Lục Trường Sinh nhìn chằm chằm đối phương.
Cho dù đối phương là Tổ Cảnh chí cường, có thể hô mưa gọi gió bên trong Tổ Cảnh.
Nhưng đối mặt với ánh mắt của Lục Trường Sinh, Tổ Cảnh chí cường này đều mơ hồ có chút không gánh nổi.
“Được rồi, hiện tại tinh thạch khoáng mạch này là của Kỳ gia.”
Lục Trường Sinh cũng lười nói nhiều lời.
Một câu là được.
Tinh thạch khoáng mạch này là của Kỳ gia.
Ai dám nói chữ “không” chứ?
Yên lặng!
Đám người Nguyệt gia phía dưới đều yên tĩnh lại.
Giờ phút này, bọn họ đã cảm nhận được sự “bá đạo” của Chân Tiên.
Quả thực là không nói đạo lý.
Nhưng vậy thì sao?
Đây là Chân Tiên!
Huống hồ, tranh đoạt tinh thạch khoáng mạch này, Nguyệt gia bọn họ cũng là thế lực chen chân cuối cùng, có nói đạo lý sao?
Thiên giới chưa bao giờ là nơi nói đạo lý cả.
Cường giả xưng tôn, có thực lực vậy thì có lý!
“Thế nào, có vấn đề gì à?”
Lục Trường Sinh vẫn ung dung như vậy.
“Rút lui!”
Tổ Cảnh chí cường vung tay lên.
Người của Nguyệt gia cấp tốc rút khỏi nơi này.
Đùa gì vậy.
Đây là Chân Tiên đó?
Nói đạo lý với Chân Tiên ư?
Hay là uy hiếp Chân Tiên, Nguyệt gia cũng có Chân Tiên?
Chỉ sợ Chân Tiên sẽ diệt người nói chuyện ngay lập tức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận