Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 287. Đã hết ba ngày! Sau một năm lại gặp Thiên Tâm!



Chương 287. Đã hết ba ngày! Sau một năm lại gặp Thiên Tâm!




Thiên Tâm cười nói.
Vừa rồi, lúc Thiên Tâm đang lặng yên tĩnh tọa đột nhiên có cảm giác như số mệnh giáng lâm.
Có lẽ chuyến đi này sẽ giúp Sát Lục Ý Cảnh của hắn hoàn toàn viên mãn!
Sát Lục Ý Cảnh của hắn muốn viên mãn thì cần phải có một đối thủ xứng tầm.
Đao Thập Nhị!
Lần trước Thiên Tâm tự mình ra tay cũng không giết được đối phương.
Hiện giờ đối phương lại công khai ước chiến với Thiên Tâm.
Đối với Thiên Tâm mà nói, Đao Thập Nhị thật sự có rất đáng chú ý!
“Được, ngươi chịu đi thì ổn rồi.”
“Đao Thập Nhị hẳn là có năng lực cảm ứng trong phạm vi lớn, hắn là rắc rối lớn trên chiến trường Bắc Vực.”
“Nếu có thể giết hắn thì đừng nương tay!”
Võ giả áo đen trầm giọng nói.
“Sẽ không có lần sau nữa. Lần trước hắn đã thoát khỏi tay ta, không có lần thứ hai đâu.”
“Ba ngày sau ta sẽ giết Đao Thập Nhị!”
Thiên Tâm lần thứ hai nhắm mắt lại.
Sắc mặt võ giả áo đen cũng thoải mái hẳn.
Không cần biết hắn bất mãn với Thiên Tâm ra sao nhưng hắn luôn rất tin tưởng thực lực của Thiên Tâm.
Thiên Tâm ra tay thì Đao Thập Nhị ắt phải chết!
...
Thành Bắc Lăng, viện tử của Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh đang lật xem Tâm Kiếm Quyết lục được trên người Thánh Nguyên Nhất.
Nếu nói đây là một môn kiếm pháp thì chẳng bằng gọi nó là bí pháp tinh thần.
Cần phải chuyển hoán tinh thần của võ giả thành một thanh “Tâm Kiếm”.
Loại chuyển hoán này rất khó khăn.
Hơn nữa tinh thần là thứ hư vô mờ ảo, thật ra rất nhiều võ giả dù đã lên tới cảnh giới Thần Lực cũng chưa chắc đã có thể cảm ứng được tinh thần chứ đừng nói là chuyển hoán tinh thần thành Tâm Kiếm.
Đây là “thiên phú” mà Tâm Kiếm Tông yêu cầu.
Nhất định phải cảm ứng được tinh thần.
Đối với Lục Trường Sinh mà nói thì chẳng có vấn đề gì.
Tinh thần và ý cảnh thật ra có mối liên quan chặt chẽ.
Ý cảnh càng mạnh thì tinh thần cũng càng mạnh.
Lục Trường Sinh lĩnh ngộ bốn loại ý cảnh, hắn đã cảm ứng rõ ràng tinh thần từ lâu rồi.
Thế nên giờ chỉ có việc “chuyển hoán” nữa là xong.
Chuyển hoán tinh thần thành “Tâm Kiếm” là một quá trình lâu dài.
Nhưng ngộ tính của Lục Trường Sinh rất cao, nhìn qua là đã lĩnh ngộ được bản chất của Tâm Kiếm rồi.
Thế nên tốc độ chuyển hoán cũng trở nên nhanh hơn rất nhiều.
Một ngày, hai ngày, ba ngày...
“Vù...”
Một trận gió nhẹ thổi qua.
Trong lòng Lục Trường Sinh hết sức bình tĩnh.
Thế nhưng lúc này tinh thần của hắn đã trở nên vô cùng sắc bén, tựa như một thanh kiếm.
“Thành!”
Lục Trường Sinh mở mắt, trong mắt lóe lên một tia lệ mang.
“Ba ngày...”
Lục Trường Sinh mở mắt.
Hôm nay là ngày ước chiến với Thiên Tâm.
Mà hắn cũng đã thuận lợi chuyển hoán tinh thần thành Tâm Kiếm.
Lục Trường Sinh mở bảng thuộc tính ra.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: 2866 (Bốn phương ca tụng)
Bí pháp Đúc Kiếm Khí Huyết: Đúc kiếm 14 năm 3 tháng
Tâm Kiếm Quyết: Tiến độ 1% (Tâm Kiếm)
Thiên Địa Chi Phong Ý Cảnh: Tiến độ 53%
Cảm Tri Chi Phong Ý Cảnh: Tiến độ 72%
Tinh Không Bộc Bố Ý Cảnh: Tiến độ 11%
Hải Lãng Ý Cảnh: Tiến độ 25%
Tâm Kiếm Quyết vừa nhập môn, tiến độ chỉ có 1%.
Hơn nữa, theo những gì ghi lại trong Tâm Kiếm Quyết thì Tâm Kiếm còn được chia làm vài loại.
Cơ bản nhất là Tâm Kiếm màu trắng.
Chỉ khi nào nuôi dưỡng Tâm Kiếm tới viên mãn thì mới có thể lột xác lên giai đoạn tiếp theo.
Mỗi lần lột xác uy lực của Tâm Kiếm đều sẽ tăng lên rất nhiều.
Tiềm lực của Tâm Kiếm Quyết không nhỏ, cảnh giới Thần Lực mới chỉ là bước đầu mà thôi.
Theo Lục Trường Sinh đoán, hắn phải đẩy tiến độ của Tâm Kiếm Quyết lên 100% thì mới bắt đầu lột xác được.
Trên bảng thuộc tính, ngoại trừ có thêm Tâm Kiếm Quyết ra thì về cơ bản không có thay đổi gì mấy.
Dù sao cũng chỉ có ba ngày, thanh kiếm khí huyết cũng chỉ gia tăng thêm một tháng.
Thay đổi lớn nhất là Thiên Địa Chi Phong Ý Cảnh, tiến độ đã lên tới 53%.
Thiên Địa Chi Phong Ý Cảnh vượt qua 50% cũng thấp thoáng như muốn lột xác rồi.
Thế nhưng Lục Trường Sinh không vội thử nghiệm.
Hắn biết, nếu gia trì Thiên Địa Chi Phong Ý Cảnh lên đao pháp thì với tiến độ 53% hiện nay chắc chắn sẽ khiến tốc độ đao pháp lên tới cường độ không thể tưởng được.
Nếu chồng thêm Hải Lãng Ý Cảnh thì khi ấy một đao Lục Trường Sinh chém ra sẽ đáng sợ tới cùng cực!
Huống chi hắn còn có cả bí pháp Đúc Kiếm Khí Huyết nữa!
Không cần biết Thiên Tâm có thủ đoạn gì, hôm nay Thiên Tâm ắt sẽ phải chết!
Lục Trường Sinh đứng dậy, trong mắt lóe vẻ bình tĩnh xen lẫn kiên định.
Hắn đẩy cửa ra.
Ngoài cửa thế mà lại có rất nhiều người đang đứng chờ sẵn.
Họ là những võ giả giang hồ đặc biệt chạy tới thành Bắc Lăng này.
Trong thời gian ba ngày, tin tức Đao Thập Nhị ước chiến với Thiên Tâm đã truyền đi khắp thành.
Vô số võ giả giang hồ tìm tới.
“Đao tiên sinh.”
Sắc mặt mọi người hết sức cung kính.
Lục Trường Sinh gật đầu, hắn không nói gì, cứ thế đi thẳng ra bên ngoài thành Bắc Lăng.
Hai bên đường lại có vô số võ giả chắp tay hành lễ với Lục Trường Sinh.
Không cần biết trước đó họ có biết Đao Thập Nhị hay không, lúc này họ đều nhận ra hắn!
“Hắn chính là Đao Thập Nhị.”
“Chiến trường Bắc Vực nổ ra lâu vậy rồi nhưng làm gì có ai dám ước chiến với Thiên Tâm? Chỉ có một mình Đao Thập Nhị thôi.”
“Trận chiến giữa Đao Thập Nhị và Thiên Tâm có thể nói là trận chiến của đinh phong Thần Lực, không thể bỏ qua được.”
Rất nhiều người nhỏ giọng bàn tán.
Không ai muốn để lỡ trận chiến này cả.
Lục Trường Sinh đi tới cửa thành.
Nơi này cũng kín đặc người, trông thấy Đao Thập Nhị tới, mọi người tự động tách ra thành một con đường.
Lục Trường Sinh không hề do dự, lập tức ra khỏi thành Bắc Lăng.
Ngoài thành là thảo nguyên rộng lớn, là chiến trường Bắc Vực khiến vô số võ giả thây vùi trong cát.
Lục Trường Sinh bước từng bước tới nơi hẹn.
Không lâu sau Lục Trường Sinh cũng tới nơi đó.
Lục Trường Sinh sẽ không bao giờ quên nơi này. Hết chương 287.



Bạn cần đăng nhập để bình luận