Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 445. Hắn đã đến! Long Vân, đệ tử chân truyền của Hoàng Thiên Tông! (3)



Chương 445. Hắn đã đến! Long Vân, đệ tử chân truyền của Hoàng Thiên Tông! (3)




Ký chủ: Lục Trường Sinh.
Não vực: Chín dặm.
Ngộ tính: 4870 (bốn phương ca tụng).
Tâm Kiếm Chân Ngôn Quyết: tiến độ 7% (Ngọc Sắc Tâm Kiếm).
Sát Lục Lĩnh Vực: (đang ôn dưỡng).
Lục Trường Sinh phát hiện ra tốc độ ôn dưỡng của Tâm Kiếm Chân Ngôn Quyết trong não vực rất chậm.
Ôn dưỡng Tâm Kiếm một tháng mới tăng lên 3% tiến độ.
Hắn đã ôn dưỡng Tâm Kiếm trong não vực hai tháng, cộng thêm 1% lúc trước nên tiến độ của Tâm Kiếm Chân Ngôn Quyết mới đạt tới 7%.
Thật ra tốc độ này cũng bình thường.
Chỉ cần mất khoảng ba năm là Tâm Kiếm Chân Ngôn Quyết của Lục Trường Sinh có thể viên mãn thêm lần nữa.
Đến lúc đó, Tâm Kiếm còn có thể tiếp tục lột xác.
Dường như bí pháp này còn kết hợp thêm cả công pháp, có được tiềm lực vô hạn.
Hiện giờ, Lục Trường Sinh đang ôn dưỡng Sát Lục Lĩnh Vực.
Lục Trường Sinh lĩnh ngộ Sát Lục Ý Cảnh ở núi Giới Bi, sau đó tốn hai viên Ngộ Đạo Đan để diễn hóa Sát Lục Ý Cảnh thành Sát Lục Lĩnh Vực.
Chỉ cần chờ một tháng nữa là hắn có thể ôn dưỡng Sát Lục Lĩnh Vực đến viên mãn rồi.
Một khi Sát Lục Lĩnh Vực viên mãn, não vực của Lục Trường Sinh sẽ mở rộng đến mười dặm.
Đến lúc đó, hắn có thể thử luyện hoá một viên đá Trấn Giới làm não vực ổn định hơn, đồng thời cũng có thể tăng tốc độ và hiệu suất ôn dưỡng lĩnh vực.
Nhưng ngược lại, linh thú ngũ hành càng ngày càng khó bắt.
Cả một tháng, Lục Trường Sinh chỉ bắt được hai mươi mấy con.
Bây giờ trong nhẫn không gian của hắn cũng chỉ có năm mươi mấy con linh thú ngũ hành.
Đương nhiên con số này rất khủng bố.
Nếu trên núi Giới Bi chỉ có hơn một trăm con linh thú thì hắn đã bắt được khoảng một nửa số linh thú ngũ hành ở đây rồi.
“Lại ngây người một tháng để ôn dưỡng Sát Lục Lĩnh Vực đến viên mãn.”
Trong lòng Lục Trường Sinh đã có kế hoạch.
Trong khoảng thời gian này, hắn phải cảm ngộ lĩnh vực.
Không chừng học theo tự nhiên trên núi Giới Bi là có thể cảm ngộ được rất nhiều ý cảnh và diễn hoá nó.
Ví dụ gần đây Lục Trường Sinh đang thử cảm ngộ Hỏa Diễm Ý Cảnh.
Hắn có được linh cảm này từ trên người hỏa thú ngũ hành.
Một khi nắm giữ Hỏa Diễm Ý Cảnh, lúc đó lại dùng Ngộ Đạo Đan diễn hoá thành Hỏa Diễm Lĩnh Vực.
“Có điều, gần đây bắt đầu có nhiều tiên sư và võ giả tới núi Ngũ Hành.”
Lục Trường Sinh không biết nguyên nhân vì sao.
Nhưng hắn không muốn chạm mặt với những người khác.
Hắn chỉ muốn bắt linh thú ngũ hành mà thôi.
Mà càng có nhiều người tới thì linh thú ngũ hành sẽ càng hoảng sợ, càng có thể trốn đi hơn.
Đến lúc đó, Lục Trường Sinh sẽ khó có thể tìm ra chúng nó hơn.
“Tiếp tục đi tìm linh thú ngũ hành thôi.”
Lục Trường Sinh đứng dậy đi ra ngoài hang động rồi tiếp tục phóng thích Cảm Tri Lĩnh Vực, di chuyển trên núi Giới Bi, tìm kiếm linh thú ngũ hành.
Lúc này, đúng là toàn bộ núi Giới Bi đều trở nên rộn ràng.
Nhưng không phải vì linh thú ngũ hành mà là vì một con thụy thú.
Thật ra thụy thú cũng là một loại linh thú, nhưng lại là một sự tồn tại cực kỳ thần kỳ trong linh thú.
Ví dụ như con thụy thú xuất hiện trên núi Giới Bi là Vân thú.
Loại linh thú này vô cùng thần kỳ, chúng thường có thể tìm thấy một vài thiên tài địa bảo.
Vậy nên, một khi Vân thú xuất hiện sẽ lập tức đưa tới rất nhiều Thần Tàng và tiên sư.
Thậm chí một vài tiên sư, Thần Tàng yếu kém một chút còn không dám đi vào núi Giới Bi tìm kiếm thụy thú.
Dù sao núi Giới Bi cũng có rất nhiều yêu ma, cực kỳ nguy hiểm.
Mấy ngày gần đây đã có không ít võ giả ngã xuống trên núi Giới Bi rồi.
Đương nhiên cũng có không ít yêu ma chết.
Toàn bộ núi Giới Bi vừa náo nhiệt vừa nguy hiểm.
Đây cũng là lý do vì sao Lục Trường Sinh lại cảm giác được núi Giới Bi càng ngày càng có nhiều người.
Nhưng tạm thời chuyện này không ảnh hưởng đến hắn.
Bởi vì núi Giới Bi rất rộng lớn!
Lúc này, một nhóm võ giả và tiên sư đã tìm thấy tung tích của Vân thú.
Một tiên sư trẻ tuổi phong độ nhẹ nhàng nhảy xuống từ trên tàu bay.
Hắn nhìn lướt qua, trong ánh mắt mang theo một tia lạnh lẽo.
Nhưng người này vừa xuất hiện đã lập tức làm mọi người bàn tán.
“Đây là Thu Nhất tiên sư đúng không?”
“Đúng là hắn rồi. Gần đây Thu Nhất tiên sư vô cùng sôi nổi trong khu vực tầng thứ hai của Cổ Vực, nghe nói hắn đã chém giết một con yêu ma cường đại đó!”
“Vậy à? Thu Nhất tiên sư mới trở thành tiên sư không bao lâu đúng không? Chưa đầy mười năm đã trâu bò tới nỗi có thể một mình giết chết yêu ma rồi, mạnh thật!”
“Xem ra lần này Thu Nhất tiên sư bắt buộc phải có được con Vân thú này rồi!”
“Vậy thì chưa chắc, còn có một vài võ giả Thần Tàng cường đại cũng muốn có được Vân thú mà!”
“Nghe nói Vân thú đang trốn ở gần đây, không biết nó đang ở đâu?”
Trong lúc nhất thời, mọi người đều bàn tán sôi nổi.
Hiển nhiên, Thu Nhất tiên sư được vạn chúng chú mục, hắn cưỡi phi thuyền nhìn xuống từ trên cao như đang quan sát mọi người.
“Chư vị, bần đạo Thu Nhất, lần này bắt buộc phải có được con Vân thú này!”
“Nếu mọi người không muốn làm tổn thương hoà khí thì mong mọi người không nên ra tay với Vân thú. Nếu không, bần đạo sẽ không khách sáo đâu!”
Ánh mắt lạnh lùng của Thu Nhất nhìn lướt qua.
Nét mặt của mọi người lập tức trở nên rất tệ.
Đặc biệt là một vài Thần Tàng.
Võ giả bọn họ chiến thiên chiến địa, sao có thể bị người khác uy hiếp được?
Nhưng Thu Nhất không phải người bình thường mà là một vị tiên sư cường đại uy danh truyền xa.
Một khi đối địch với Thu Nhất thì chỉ sợ sẽ rất phiền phức.
Thu Nhất tiên sư cảm thấy rất hài lòng.
Thậm chí hắn đã chuẩn bị sẵn pháp khí và đại trận, một khi Vân thú xuất hiện nhất định sẽ bắt được nó.
Nếu những người khác dám nhúng tay thì hắn không ngại chém chết đối phương đâu. Hết chương 445.



Bạn cần đăng nhập để bình luận