Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 221. Nước bay thẳng xuống ba nghìn thước, lĩnh ngộ Tinh Không Bộc Bố Ý Cảnh! (2)



Chương 221. Nước bay thẳng xuống ba nghìn thước, lĩnh ngộ Tinh Không Bộc Bố Ý Cảnh! (2)




Đó cũng là lý do vì sao những người được đề cử cho vị trí Thiên Nữ nhất định phải đạt tới Luyện Tạng đỉnh phong, vì chỉ có thế thì khả năng đột phá cảnh giới Thần Lực khi có tài nguyên hỗ trợ sẽ lớn hơn hẳn.
Trong lịch sử phái Thiên Nữ, không có một ai là không thể tấn thăng cảnh giới Thần Lực sau khi trở thành Thiên Nữ cả.
Gần như tất cả đều sẽ lên được cảnh giới này.
Sau khi Vân Hải Đường xuất quan thì việc đầu tiên chính là hỏi về “Đao Thập Nhị”.
“Đao huynh đang làm gì?”
Vân Hải Đường hỏi.
Đệ tử phái Thiên Nữ bẩm báo: “Đao tiên sinh đang luyện công dưới thác nước, đã qua năm ngày rồi, từ đó tới nay vẫn không có động tĩnh gì.”
“Năm ngày vẫn không có động tĩnh à?”
Vân Hải Đường lập tức tới chỗ thác nước.
Từ xa nàng đã thấy Lục Trường Sinh ngồi khoanh chân dưới thác, để mặc dòng nước giội lên người, bản thân hắn không hề nhúc nhích như thể đã chìm vào giấc ngủ say.
Nhưng Vân Hải Đường giờ đã khác xưa.
Nhìn qua nàng cũng biết có thể “Đao Thập Nhị” đang rơi vào trạng thái “ngộ đạo”, hắn đang lĩnh ngộ ý cảnh.
“Đừng quấy rầy Đao huynh.”
“Vâng.”
Sau đó Vân Hải Đường cũng rời đi, thế nhưng ngày nào nàng cũng tới kiểm tra tình hình của Lục Trường Sinh, ngoài ra phần lớn thời gian nàng đều bận rộn giải quyết công việc trong phái Thiên Nữ.
Thật ra Lục Trường Sinh không phải không biết những chuyện xảy ra bên ngoài.
Trong thời gian năm ngày này đúng là Lục Trường Sinh vẫn luôn rơi vào một loại cảm ứng rất kỳ lạ.
Hắn cũng biết chuyện Vân Hải Đường ghé qua.
Thế nhưng Lục Trường Sinh cũng không thoát ra khỏi trạng thái kỳ lạ này, bởi vậy hắn mới không mở mắt.
Loại cảm ứng kỳ lạ này đã kéo dài năm ngày.
Hắn như cảm thấy mình đã không còn chỉ cảm ứng ý cảnh từ một thác nước bình thường nữa.
Mà là một thác nước “ở trong tưởng tượng”, là thác nước chỉ thuộc về “câu thơ” kia.
Nước bay thẳng xuống ba nghìn thước, tưởng dải Ngân Hà tuột khỏi mây!
Hắn như thể đã đặt mình vào một khoảng sao trời rộng lớn, ở đó có một con thác khổng lồ cao ba nghìn thước chảy xuống từ bầu trời đầy sao, vắt ngang qua không trung rộng lớn.
Ý cảnh như vậy sẽ hùng vĩ mênh mông tới nhường nào?
Thậm chí còn hùng vĩ hơn Hải Lãng Ý Cảnh nhiều!
Thế nhưng ý cảnh như vậy cũng đi liền với độ khó cực cao.
Lúc trước khi Lục Trường Sinh lĩnh ngộ Hải Lãng Ý Cảnh là nhờ học theo tự nhiên, chỉ mất chưa tới một ngày đã thành công.
Mà giờ thì sao?
Lục Trường Sinh đã lĩnh ngộ năm ngày rồi!
Thậm chí có thể sẽ mất sáu ngày, bảy ngày, hoặc lâu hơn nữa.
Hiện giờ không chỉ còn là đơn giản như “học theo tự nhiên” nữa.
Dù sao thác nước thiên nhiên và “thác nước cao ba nghìn thước” này cũng chẳng liên quan gì tới nhau.
Về mặt lý thuyết, cách tưởng tượng ý cảnh từ hư vô sẽ có rất nhiều khuyết điểm, gần như không thể lĩnh ngộ thành công được.
Thế nhưng Lục Trường Sinh lại mơ hồ cảm thấy, hắn có thể lĩnh ngộ được loại ý cảnh “nước bay thẳng xuống ba nghìn thước” này.
Sáu ngày, bảy ngày, tám ngày, chín ngày...
Khi tới ngày thứ chín, toàn thân Lục Trường Sinh chấn động.
“Ngày thứ chín” này như thể đối ứng với thời gian trong “thơ”, chính là Ngân Hà lạc cửu thiên!
Lục Trường Sinh như nắm được một tia sáng kỳ diệu trong đầu.
“Tách”.
Lục Trường Sinh đột nhiên mở to mắt.
Cùng lúc đó, đỉnh đầu Lục Trường Sinh như cũng hiện ra một thác nước, một con thác cao ba nghìn thước, bắt nguồn từ khoảng sao trời mênh mông tít trên cao!
Đương nhiên đó chỉ là cảm ứng của Lục Trường Sinh mà thôi, người bình thường không thể trông thấy thứ đó được.
Dù sao đó cũng là “ý cảnh hư ảo”, chỉ có thể cảm ứng chứ không thể nhìn bằng mắt thường.
“Thành công!”
Khóe miệng Lục Trường Sinh nhếch lên.
Ngay sau đó Lục Trường Sinh mở bảng thuộc tính ra xem.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: 1090 (Bốn phương ca tụng)
Bí pháp Đúc Kiếm Khí Huyết: Đúc kiếm 10 tháng 6 ngày
Tinh Không Bộc Bố Ý Cảnh: Tiến độ 1%
Hải Lãng Ý Cảnh: Tiến độ 20%
Bí pháp Càn Thiên Hóa Bảo: Tầng thứ hai
Ngư Dược Long Môn Cửu Trọng công: Tầng thứ tư
Trên bảng thuộc tính của Lục Trường Sinh quả nhiên đã có thêm một loại ý cảnh, tên của ý cảnh này là “Tinh Không Bộc Bố”.
Quả nhiên đây không phải là thác nước bình thường.
Mà là thác nước giữa trời sao.
Thế nhưng giữa trời sao có thác nước thật ư?
Chính Lục Trường Sinh cũng cảm thấy sửng sốt, hắn nghĩ cái gọi là “ý cảnh” này ở một mức độ nào đó e là cũng không cần phải học theo tự nhiên.
Mà cần linh cảm nào đó hoặc linh quang xuất hiện, sau đó trải qua quá trình cảm ngộ phức tạp rồi cuối cùng mới có thể lĩnh ngộ được.
Chỉ là, dù hắn đã lĩnh ngộ “Tinh Không Bộc Bố” nhưng cũng không thể coi là làm xong việc lớn được.
Bởi vì đây là ý cảnh hoàn toàn dựa vào “trí tưởng tượng” hoặc “ngộ đạo”.
Lĩnh ngộ được có lẽ chỉ cần có linh cảm.
Nhưng nếu muốn nâng cao thì sao?
Nên làm thế nào để tăng từ 1% tới 100% viên mãn đây?
Thực tế thì... Lục Trường Sinh tạm thời không có cách nào hết.
Có thể lĩnh ngộ đã tốt lắm rồi, còn muốn nâng cao nữa ư?
Quả là ý cảnh có thể học theo tự nhiên như Hải Lãng Ý Cảnh vẫn là tốt nhất.
Có điều bất kể ra sao thì Tinh Không Bộc Bố Ý Cảnh rõ ràng là có uy thế đáng gờm hơn ý cảnh cũ nhiều.
“Keng”.
Lục Trường Sinh vung đao chém xuống.
Ánh đao lóe lên.
Chỉ thấy thác nước khổng lồ kia hệt như thủy tinh, trong nháy mắt đã vỡ thành từng mảnh.
Khác hoàn toàn so với việc Lục Trường Sinh dùng Hải Lãng Ý Cảnh chặt đứt dòng chảy khi trước.
Đây là một đao khiến thác nước vỡ vụn thành từng mảnh, tựa như một con thác cao ba nghìn thước thật sự giáng xuống.
Sức mạnh lớn nhường này, khả năng tấn công khủng khiếp này thật khó lòng tưởng nổi.
“Quả nhiên lĩnh ngộ thêm ý cảnh mới là vương đạo.”
“Có thêm một loại ý cảnh thì thực lực của ta cũng sẽ tăng lên một cách toàn diện. Cần gì phải tâm thành với kiếm nữa?” Hết chương 221.



Bạn cần đăng nhập để bình luận