Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1234. Lục Trường Sinh tới cửa cầu hôn, ai dám không theo? (2)



Chương 1234. Lục Trường Sinh tới cửa cầu hôn, ai dám không theo? (2)




“Ta cũng lén truyền tin cho tiểu thư, tiểu thư bảo ta nhanh đến đây tìm Triệu thư sinh cầu cứu, để Triệu thư sinh nghĩ cách, tiểu thư không muốn gả cho Vương gia.”
Triệu thư sinh nghe vậy, sắc mặt lập tức đỏ lên, cả người đều có loại cảm giác mệt lả.
Toang rồi.
Tuy Triệu thư sinh chưa từng gặp Tần tiểu thư.
Nhưng thật ra hắn vẫn luôn rất khâm phục Tần tiểu thư.
Chỉ vì một tờ hôn ước mà không chê hắn, luôn không rời nửa bước.
Nhưng hiện tại Vương gia cầu hôn, thậm chí lão gia Triệu gia đã đồng ý.
Vậy hắn còn có thể làm gì?
Chẳng lẽ lại bỏ trốn?
Nhưng một khi bỏ trốn bị bắt trở về, thì hai người họ sẽ bị nhét vào lồng heo ngâm xuống nước!
Hắn làm như vậy, nhất định sẽ hại Tần tiểu thư.
“Ta... ta...”
Triệu Thư Văn ấp úng, một chữ cũng không nói ra được.
Thư sinh nghèo như hắn có thể có cách gì chứ?
Hôn nhân đại sự là lời hứa hẹn mai mốt của phụ mẫu.
Tần tiểu thư cũng hết cách.
Trình Trình nhìn thấy Triệu Thư Văn ấp úng, từ đầu đến cuối đều không nghĩ ra cách gì, ánh mắt đều đỏ lên.
“Quả thật là thư sinh vô dụng, uổng cho tiểu thư cảm mến như vậy, hôm nay nước đến chân, nhưng ngay một cách ngươi cũng không nghĩ ra được...”
Trình Trình có chút oán giận Triệu Thư Văn.
Nhưng nàng lại có cách gì chứ?
Nàng chẳng qua chỉ là một nha hoàn truyền tin mà thôi.
Cảnh tượng này đều được Lục Trường Sinh nhìn hết.
Hắn biết, nếu không giúp Triệu Thư Văn giải quyết vấn đề này.
Với trạng thái hiện tại của Triệu Thư Văn, đừng nói là giúp hắn dịch Tiên văn.
Có thể phấn chấn lại hay không cũng rất khó nói.
“Triệu Thư Văn, xem ra ngươi gặp phải phiền phức rồi.”
“Như vậy đi, ngươi theo ta đến Tần gia cầu hôn Tần tiểu thư một chuyến đi!”
Lục Trường Sinh bước ra.
“Hả?”
“Lục tiên sinh, chuyện này...”
Triệu Thư Văn có chút ngây ra.
Hiện tại đến Tần gia cầu hôn?
Nhưng hắn lấy cái gì mà cầu hôn chứ?
“Người này là...”
Thật ra Trình Trình đã sớm biết Lục Trường Sinh rồi.
Nhưng nàng luôn cảm thấy Lục Trường Sinh chỉ là đang ăn nhờ ở đậu bên cạnh Triệu Thư Văn mà thôi.
Rõ ràng Triệu Thư Văn đã nghèo như vậy rồi.
Kết quả Lục Trường Sinh lại một mực ở nhà Triệu Thư Văn, nhưng ngay cả một đồng đều không nỡ đưa cho Triệu Thư Văn.
Đây không phải là vô lại ăn nhờ ở đậu sao?
Nhưng hiện tại, Lục Trường Sinh lại nói muốn dẫn Triệu Thư Văn đi cầu hôn.
Trái lại khiến Trình Trình nhìn với cặp mắt khác xưa.
Không giống Triệu Thư Văn, không có chút chủ kiến nào cả.
“Lục tiên sinh, nhà tiểu sinh chỉ có bốn bức tường, thật sự không có tiền tài gì cả, sao cầu hôn Tần gia được?”
Triệu Thư Văn cười khổ nói.
Hiện giờ gia cảnh của hắn sa sút đến nước này.
Còn cầu hôn Tần gia không phải là tự rước lấy nhục à?
“Chưa thử thì sao biết là không được?”
“Huống hồ tiền tài thì sao? Lục mỗ có chút ít đây.”
“Đi thôi, nhanh đi đặt lễ vật.”
Lục Trường Sinh trực tiếp dẫn Triệu Thư Văn rời đi.
Mà Trình Trình cũng tranh thủ trở lại Tần gia báo cáo cho Tần tiểu thư, tránh cho Tần tiểu thư lo lắng.
Lục Trường Sinh dẫn Triệu Thư Văn đi đến mấy cửa tiệm của thành Thánh Chu mua sắm trắng trợn.
Hắn tiện tay móc vàng thỏi ra.
Không phải là bạc, mà là vàng, thậm chí còn là vàng thỏi.
Một thỏi vàng chính là hai ba mươi lạng.
Triệu Thư Văn đã bao giờ nhìn thấy nhiều tiền như vậy?
Trong lúc nhất thời, đều quên cả nói chuyện.
Rất nhanh, chọn mua lễ vật xong, Lục Trường Sinh lại bảo Triệu Thư Văn thay một bộ y phục khác, sau đó dẫn Triệu Thư Văn cùng đến Tần gia.
Tần gia nhìn thấy nhiều lễ vật như thế, còn nói là tới cửa cầu hôn, từng người từng người đều nghĩ không ra.
Chân trước Vương gia mới đến cầu hôn, hiện tại lại có người cầu hôn?
Thậm chí Vương gia vẫn chưa rời đi.
Vẫn đang ở Tần gia.
Trong lúc nhất thời, người trông coi lập tức đi báo cáo.
Lão gia Tần gia vô cùng kinh ngạc.
Còn có người cầu hôn sao?
Thậm chí người của Vương gia cũng rất kinh ngạc, ở thành Thánh Chu, còn ai muốn cản trở Vương gia bọn họ chứ?
Dù sao thì cái kiểu hai nhà cùng cầu hôn nay, không phải là song phương gây khó dễ nhau sao?
“Hì hì, Tần lão gia, chi bằng để người ta tiến vào, cũng để Vương gia ta xem xem là ai đến cầu hôn?”
Lão gia Vương gia cười lạnh nói.
Lão gia Tần gia cũng biết Vương gia đã nổi giận, vì vậy lập tức nghe theo, cho người mời đám người Lục Trường Sinh vào Tần gia.
Rất nhanh, Lục Trường Sinh và Triệu Thư Văn tiến vào đại sảnh của Tần gia.
Nhưng vừa đến đại sảnh, vô số ánh mắt lập tức nhìn về Lục Trường Sinh cùng với Triệu Thư Văn.
“Là ngươi?”
Nhất thời, một âm thanh uy nghiêm mang theo tức giận vang lên trong đại sảnh.
Tần lão gia rất phẫn nộ.
Hắn đã nhìn thấy bóng dáng quen thuộc.
Triệu Thư Văn!
Là Triệu Thư Văn từng có hôn ước với con gái của hắn.
Tuy lão gia Tần gia không xem hôn ước này là gì, nhưng chung quy vẫn là chuyện không có thể diện.
Chẳng lẽ hôm nay Triệu Thư Văn muốn lợi dụng hôn ước làm văn?
Thật sự là như vậy thì Tần gia sẽ không còn thể diện, Vương gia cũng sẽ không còn thể diện.
“Thật can đảm!”
“Vậy mà ngươi còn dám đến Tần gia?”
“Người đâu, đánh hai người này ra ngoài cho ta!”
Tần lão gia không muốn nghe Triệu Thư Văn nói gì cả.
Ngay cả nói chuyện đều không muốn
Nhất thời, một đám hộ vệ hạ nhân lập tức muốn đuổi Lục Trường Sinh, Triệu Thư Văn ra ngoài.
“Hừ!”
Lục Trường Sinh hừ lạnh một tiếng.
Lập tức, trên người hắn tản ra một tia khí tức Thần Thể.
Tuy chỉ là một tia khí tức, nhưng đối với võ giả bình thường hoặc là người thường mà nói, áp lực đó quá lớn.
Những hộ vệ, hạ nhân này, ai nấy đều như gặp phải mãnh thú khủng bố, hoàn toàn không dám tiến lên trước.
“Cái gì?”
Trong lòng Tần lão gia run lên.
Không biết Lục Trường Sinh trước mắt rốt cuộc là ai?
Hình như thoạt nhìn rất đáng sợ.
Nhưng Vương gia có cao thủ.
Một người trong số đó lập tức tiến lên bảo vệ Vương lão gia.
Đồng thời biểu cảm vô cùng nghiêm túc: “Gia chủ, người này rất mạnh, có lẽ đã đúc thành căn cơ Thần Thể, tuyệt đối không thể trở mặt được.” Hết chương 1234.



Bạn cần đăng nhập để bình luận