Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 286. Hạng hai trên bảng Thần Lực! Đao Thập Nhị ước chiến Thiên Tâm, chấn động khắp chốn! (3)



Chương 286. Hạng hai trên bảng Thần Lực! Đao Thập Nhị ước chiến Thiên Tâm, chấn động khắp chốn! (3)




Tống Vô Tình đã hứa sẽ truyền lời giúp Đao Thập Nhị, thế nên hắn tới để làm việc đó.
Lúc này, rất nhiều ánh mắt tập trung về phía Tống Vô Tình.
Dù uy vọng của Tống Vô Tình đã không bằng trước kia nhưng hắn vẫn là tam cường trên bảng Thần Lực, không có ai thật sự coi thường hắn cả.
“Các vị, Đao Thập Nhị nhờ ta chuyển cho Thiên Tâm một câu!”
“Ba ngày sau Đao Thập Nhị muốn ước chiến với Thiên Tâm!”
“Địa điểm là nơi một năm trước Thiên Tâm đuổi giết đội Trảm Lỗ.”
“Mọi người có thể truyền tin khắp nơi, để người Bắc Lỗ và Thiên Tâm biết.”
Nói xong Tống Vô Tình lập tức rời đi.
Dù sao thì hắn cũng chỉ chuyển lời giúp Đao Thập Nhị mà thôi, giờ nhiệm vụ của hắn đã hoàn thành.
Nhưng lời Tống Vô Tình nói lại gây ra sóng gió ngập trời, nháy mắt khiến tất cả mọi người vô cùng khiếp hãi.
“Gì cơ, Đao Thập Nhị muốn ước chiến với Thiên Tâm ư?”
“Thật đấy à?”
“Tống Vô Tình tự mình truyền lời, quá nửa là thật rồi.”
“Chỉ có ba ngày thôi! Vốn ta còn nghĩ Đao Thập Nhị sẽ im lặng một thời gian rồi mới ra tay với Thiên Tâm, không ngờ chỉ có ba ngày, Đao Thập Nhị chỉ cho Thiên Tâm đúng ba ngày.”
“Đây là lần đầu tiên Thiên Tâm bị khiêu chiến phải không? Trước đây ngay cả Tống Vô Tình và Thánh Nguyên Nhất cũng không dám khiêu chiến với Thiên Tâm, thậm chí còn chấp nhận địa vị số một của Thiên Tâm trên bảng Thần Lực.”
“Đội Trảm Lỗ... quả nhiên Đao Thập Nhị vẫn còn nhớ đội Trảm Lỗ, nhớ rõ món nợ máu kia. Vưu Thế Phi, Dương Chân, Đồng Huyền, Thiết Uyên, trước đây họ đều là cường giả cấp độ Thiên Đỉnh xếp hạng trước năm mươi trên bảng.”
Đây đúng là sóng to gió lớn.
Không ai có thể ngờ Đao Thập Nhị sẽ “vội vàng” khiêu chiến Thiên Tâm như thế.
Đao Thập Nhị vừa chém giết Thánh Nguyên Nhất xong, uy thế đang rất mạnh.
Thế nhưng Đao Thập Nhị thật sự địch nổi Thiên Tâm ư?
Nhất thời đủ lời đồn đoán xôn xao.
Chỉ là dù mọi người bàn tán thế nào thì tin tức này cũng rất nhanh được truyền tới tai người Bắc Lỗ.
Trong thành Bắc Lăng có rất nhiều thám tử của người Bắc Lỗ.
Chuyện này cả Bắc Lỗ quốc và vương triều Đại Ngư đều biết rõ.
Ngược lại ở Bắc Lỗ quốc cũng có rất nhiều thám tử của vương triều Đại Ngư.
Thế nên chuyện Đao Thập Nhị ước chiến Thiên Tâm không thể giữ kín được, chẳng mấy chốc tin này đã truyền tới tai người Bắc Lỗ.
“Bùm.”
Lúc này, một võ giả áo đen người Bắc Lỗ vung tay đập vỡ chiếc bàn trước mặt.
“Tên phế vật Thánh Nguyên Nhất, truyền nhân Tâm Kiếm Tông gì chứ, thế mà lại bị Đao Thập Nhị một đao chém chết?”
“Giờ Đao Thập Nhị đã dẫm lên xác Thánh Nguyên Nhất để tiến vào vị trí thứ hai trên bảng Thần Lực!”
“Phế vật, đúng là phế vật!”
Võ giả áo đen cực kỳ tức giận.
Lúc trước hắn tự mình tới tìm Thánh Nguyên Nhất, để Thánh Nguyên Nhất ra tay giết Đao Thập Nhị.
Kết quả thì sao?
Thánh Nguyên Nhất lại bị đối phương giết ngược!
Điều này khiến võ giả áo đen cảm thấy không thể tưởng nổi.
Dạo gần đây thực lực của Thánh Nguyên Nhất đã tăng lên, còn có thể khiến Tống Vô Tình bị thương nặng, sao có thể bị Đao Thập Nhị một đao chém chết như thế chứ?
Thế nhưng chuyện này đúng là sự thật!
Đao Thập Nhị rõ ràng còn khó giải quyết hơn cả Tống Vô Tình.
Giờ Thánh Nguyên Nhất cũng đã bị giết, trên chiến trường Bắc Vực này Đao Thập Nhị có thể tung hoành ngang dọc rồi.
“Nhưng Đao Thập Nhị lại muốn ước chiến với Thiên Tâm.”
“Cái tên kiêu ngạo kia không phải vẫn luôn lấy cớ không có đối thủ nên không muốn ra tay đấy ư?”
“Giờ đối thủ tới cửa rồi, Thiên Tâm cũng không còn lý do gì để không ra tay nữa!”
Trong mắt võ giả áo đen lóe lên ánh sáng lạnh băng.
Tuy hắn rất “ghét” Thiên Tâm.
Ghét cái vẻ kiêu căng ngạo mạn như người bề trên của đối phương.
Thế nhưng hắn cũng rất tin tưởng vào thực lực của Thiên Tâm.
Chỉ cần Thiên Tâm chịu ra tay thì mọi chuyện chẳng đáng lo nữa.
Nghĩ tới đây võ giả áo đen không do dự nhiều, hắn lập tức đứng dậy đi về phía nơi ở của Thiên Tâm.
Trong viện tử của Thiên Tâm.
Hắn vẫn khoanh chân nhắm mắt, lẳng lặng cảm ngộ như trước.
Sát Lục Ý Cảnh của hắn chỉ còn thiếu một chút nữa là có thể hoàn toàn viên mãn.
Hắn đã đợi ngày này rất lâu rồi.
Sát Lục Ý Cảnh càng gần tới lúc viên mãn thì hắn lại càng không cần giết chóc, ngược lại cần phải để cõi lòng tĩnh lại.
Bởi thế nên mấy năm qua thật ra Thiên Tâm rất ít khi ra tay, cũng rất ít khi giết người.
Ai mà ngờ được Thiên Tâm tu luyện Sát Lục Ý Cảnh đã sắp viên mãn lại không phải tên cuồng sát, thậm chí còn không tôn thờ việc giết chóc cơ chứ.
Cái hắn tu chính là tâm!
“Đã tới lúc này rồi mà Thiên Tâm ngươi vẫn còn ngồi yên được à.”
Võ giả áo đen đi tới.
Thế nhưng Thiên Tâm vẫn chẳng nói lời nào.
Võ giả áo đen hít sâu một hơi, kiềm chế xao động trong lòng, trầm giọng nói: “Thiên Tâm, ngươi biết chuyện Thánh Nguyên Nhất chết chưa?”
“Hử? Thánh Nguyên Nhất chết rồi?”
Thiên Tâm mở mắt.
“Đúng vậy, Thánh Nguyên Nhất bị Đao Thập Nhị chém chết. Giờ Đao Thập Nhị đã leo lên vị trí thứ hai trên bảng Thần Lực, hơn nữa hắn còn truyền tin ba ngày sau muốn ước chiến với ngươi, địa điểm là nơi một năm trước ngươi đuổi giết đội Trảm Lỗ.”
“Thiên Tâm, không phải ngươi luôn muốn tìm một đối thủ sao? Giờ đối thủ tới rồi đấy! Có thể giết Thánh Nguyên Nhất chứng tỏ thực lực của Đao Thập Nhị không tệ đâu.”
“Lần này ngươi có định đi không?”
Võ giả áo đen nhìn chằm chằm Thiên Tâm.
Hắn biết Thiên Tâm rất ít khi ra tay, thậm chí còn không cần nghe theo mệnh lệnh của Bắc Lỗ quốc.
Lần trước ra tay cũng vì có Ngộ Đạo Đan làm phần thưởng.
Lần này lại chẳng có thưởng gì cả.
Thiên Tâm có muốn ra tay hay không đều phải xem ý của hắn thế nào.
“Thánh Nguyên Nhất...”
Thiên Tâm thấp giọng thì thầm.
“Đi, sao lại không đi chứ?”
“Đao Thập Nhị là đối thủ rất thú vị. Có thể giết Thánh Nguyên Nhất thì hẳn thực lực của hắn cũng không tầm thường.”
“Nếu hắn đã ước chiến thì ta ngại gì không đi gặp hắn một chút?” Hết chương 286.



Bạn cần đăng nhập để bình luận