Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1714: Trở về Thiên giới, bảy vị Đạo Tổ chấn kinh! (4)

Chuyện này cũng rất bình thường.
Dù sao tại Thiên Quang Thánh Tông, một ít sư huynh, sư tỷ của Lục Trường Sinh đều là thiên tài, rất nhiều người có bối cảnh thâm hậu hoặc thế lực khổng lồ chống lưng, chắc chắn mạnh hơn so với Thiên gia hay U tộc rất nhiều.
Nếu chịu giúp đỡ thì chuyện này rất dễ giải quyết.
Nhưng chỉ có mình Lục Trường Sinh mới có thể tiếp xúc với các nhân vật có địa vị cao cao tại thượng kia.
Bởi vậy hiện giờ Lục Trường Sinh chính là hy vọng duy nhất của Thiên giới.
Lục Trường Sinh ngẩn ra, sau đó hắn cũng lập tức lấy lại tinh thần.
Thì ra các vị Đạo Tổ cảm thấy hắn không tự giải quyết được chuyện này ư?
Nghĩ tới đây Lục Trường Sinh lắc đầu, nói: “Người quen của ta tại Thiên Quang Thánh Tông có thể đếm được trên đầu ngón tay, nói ra thì đúng là có kẻ có bối cảnh và thế lực khổng lồ chống lưng đấy.”
“Ta có hai vị bằng hữu, một người đang dốc sức thành tựu sinh mệnh Hỗn Độn, một người mặc dù chỉ là tu sĩ Đăng Thần tam giai nhưng lại là sinh mệnh đặc biệt, trong tộc cũng có trưởng bối là sinh mệnh Hỗn Độn.”
Người Lục Trường Sinh nhắc tới tất nhiên là Liễu Thanh và Tinh Oánh.
Đây là hai vị bằng hữu duy nhất của hắn tại Thiên Quang Thánh Tông.
Còn chuyện nếu như hắn mời hai người này hỗ trợ.
Hẳn là đối phương sẽ hỗ trợ thôi nhỉ?
Lục Trường Sinh cũng không chắc lắm.
Dù sao hắn cùng Liễu Thanh và Tinh Oánh cũng không phải là kiểu bằng hữu vô cùng thân thiết.
Thế nhưng sau khi các vị Đạo Tổ nghe Lục Trường Sinh nói vậy thì đều cực kỳ mừng rỡ.
Hai vị bằng hữu?
Quả là có hơi ít.
Thế nhưng hai vị bằng hữu này đều là kẻ bất phàm.
Trong tộc có sinh mệnh Hỗn Độn?
Còn có một người bản thân đã đạt đến Đăng Thần cửu giai cực hạn và sắp tấn thăng sinh mệnh Hỗn Độn?
Bất kể người nào, chỉ cần Lục Trường Sinh có thể mời họ hỗ trợ thì chuyện của Thiên giới chắc chắn sẽ được giải quyết.
Thế nhưng Lục Trường Sinh lại nói tiếp: “Nhưng chút chuyện nhỏ này không cần nhờ hai vị bằng hữu hỗ trợ, tự ta cũng có thể giải quyết.”
Giọng điệu Lục Trường Sinh vẫn rất bình tĩnh nhưng lại lộ ra sự tự tin mạnh mẽ.
Chuyến này hắn trở về vốn cũng vì để giải quyết chuyện của U tộc.
Giờ có thêm một Thiên gia kỳ thực cũng chẳng khác gì.
Cũng chỉ là tiện thể giải quyết cùng nhau luôn thôi.
Thế nên vấn đề không lớn.
Thế nhưng khi Lục Trường Sinh dứt lời, toàn bộ điện Đạo Tổ lại trở lên cực kỳ yên tĩnh.
Bảy tầm mắt đều đổ dồn về phía hắn.
“Trường Sinh Tiên Tôn, ngươi có thể giải quyết ư?”
“Nếu chúng ta không nhìn lầm ngươi hẳn vẫn chưa đạt tới tâm linh bất hủ? Trước mắt vẫn chỉ là tu vi Thái Ất Kim Tiên như cũ…”
Bảy vị Đạo Tổ đều đã cảm ứng qua tu vi của Lục Trường Sinh. Hắn vẫn là Thái Ất Kim Tiên như cũ, thậm chí ngay cả Đại La Kim Tiên cũng chưa đạt tới.
Tu vi như vậy mà có thể giải quyết U tộc và Thiên gia ư?
Chuyện này không có khả năng!
Quả nhiên ngay cả Đạo Tổ cũng chỉ cảm ứng được tu vi Thái Ất Kim Tiên của Lục Trường Sinh.
Hư giới của hắn ẩn giấu bên trong Hồng Trần đạo quả, tương đương với một loại Thần Thông chứ không phải tu vi.
Lục Trường Sinh tâm niệm vừa động.
“Hư giới.”
“Vù.”
Lục Trường Sinh dứt lời.
Một tia sáng trắng hiện lên.
Bảy vị Đạo Tổ đã bị cuốn vào bên trong Hư giới.
Tiến vào Hư giới, bảy vị Đạo Tổ dường như mới giật mình nhận ra.
Bọn hắn vừa định giãy giụa.
Thế nhưng một luồng sức mạnh kinh khủng trong nháy mắt đã giữ chặt bọn hắn lại.
Khiến bọn hắn không cách nào động đậy được.
Hơn nữa chuyện khiến bọn hắn càng thêm hoảng sợ là bọn hắn ấy vậy mà lại không thể cảm ứng được Thiên giới.
“Đây là nơi nào? Vì sao ta không cảm ứng được Thiên giới?”
“Không thể cảm ứng Thiên giới thì chúng ta cũng không cách nào điều động bản nguyên Thiên giới, ưu thế lớn nhất của chúng ta đã không còn nữa rồi…”
“Nếu như không thể điều động bản nguyên Thiên giới thì chúng ta cũng chỉ như tu sĩ Đăng Thần lục giai phổ thông trong Hỗn Độn mênh mông mà thôi.”
“Thậm chí chúng ta còn không động đậy được. Trường Sinh Tiên Tôn, đây là thực lực chân chính của ngươi ư?”
Ngay cả Bàn Tổ cũng không khỏi khiếp sợ.
Thực lực của Lục Trường Sinh thậm chí đã vượt quá tưởng tượng của hắn.
Đây đâu còn là Thái Ất Kim Tiên nữa?
Dù là cường giả Đăng Thần thất giai, thậm chí cả Đăng Thần bát giai cũng không thể trấn áp bảy vị Đạo Tổ bọn hắn chỉ trong nháy mắt như vậy.
Nên biết nơi này chính là Thiên giới!
“Các vị Đạo Tổ, Lục mỗ đắc tội rồi.”
Nói xong Lục Trường Sinh thu hồi Hư giới.
Mọi người lại có thể hoạt động như thế, khi nhìn xung quanh một lượt, bọn hắn vẫn ở trong điện Đạo Tổ như cũ.
Chuyện này khiến bảy vị Đạo Tổ khiếp sợ không gì sánh nổi.
“Trường Sinh Tiên Tôn, ngươi vừa mới thi triển Hư giới phải không?”
“Hư giới của ngươi không phải hư ảo sao?”
“Nhưng vừa rồi Hư giới của ngươi giống như thực chất vậy.”
Các vị Đạo Tổ đều biết Lục Trường Sinh có Hư giới.
Nhưng hoàn toàn không giống Hư giới hiện tại.
“Hư giới của ta đã từ hư hóa thực. Theo hệ thống tu hành trong Hỗn Độn, một khi Hư giới của ta từ hư hóa thực thì cũng có nghĩa là đã bước lên hệ thống tu hành chủ nhân Thế Giới.”
“Vậy nên hiện tại ta miễn cưỡng cũng xem như chủ nhân Thế Giới.”
Lục Trường Sinh vừa cười vừa nói.
“Cái gì, chủ nhân Thế Giới?”
Bảy vị Đạo Tổ lập tức đứng phắt dậy.
Chủ nhân Thế Giới!
Sao bọn hắn không biết chủ nhân Thế Giới được?
Bọn hắn cũng từng xông pha trong Hỗn Độn, sao lại không rõ sức nặng của chủ nhân Thế Giới cơ chứ?
Không thể ngờ hiện giờ Thiên giới lại sinh ra một vị chủ nhân Thế Giới.
Đương nhiên mới chỉ là bước chân vào con đường tu hành chủ nhân Thế Giới.
Nếu muốn trở thành chủ nhân Thế Giới chân chính, so với nguyên sinh mệnh còn xa xôi không gì sánh được hơn nhiều.
Thế nhưng từ sinh mệnh Hỗn Độn trở xuống thực lực của hệ thống này hẳn là đứng đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận