Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 338. Bốn loại lĩnh vực, bốn tầng Thần Cương, người đứng đầu Bắc Vực Thiên Tông! (2)



Chương 338. Bốn loại lĩnh vực, bốn tầng Thần Cương, người đứng đầu Bắc Vực Thiên Tông! (2)




“Diễn hóa ra bốn loại lĩnh vực, hơn nữa còn là ở ngoại môn, chuyện này quá khó tin.”
“Khi còn ở cảnh giới Thần Lực đã diễn hóa ra bốn loại lĩnh vực, trong lịch sử Bắc Vực Thiên Tông chúng ta có đệ tử nào như thế không?”
“Hình như chưa có ai…”
“Trên một mức độ nào đó, Lục sư huynh xem như là người đứng đầu Bắc Vực Thiên Tông rồi đúng không?”
Ai có thể ngờ, một đệ tử ngoại môn mới gia nhập môn phái lại có thể sáng tạo ra kỷ lục của Bắc Vực Thiên Tông cơ chứ?
Khi còn ở cảnh giới Thần Lực đã diễn hóa ra bốn loại lĩnh vực!
Dù là Bắc Vực Thiên Tông cũng chưa từng có ai có được loại thành tựu này.
Nhưng Lục Trường Sinh đã sáng tạo ra kỷ lục này.
Nhìn từ phương diện số lượng lĩnh vực, Lục Trường Sinh có thể nói là người đứng đầu Bắc Vực Thiên Tông!
“Rầm!”
Cuối cùng, Lục Trường Sinh cũng đứng dậy từ trong ao khí huyết.
Hắn đã thành công ngưng tụ bốn tầng Thần Cương. Nếu bốn tầng Thần Cương chồng lên nhau có thể tăng phúc thân thể chín mươi lần!
Đây là một con số vô cùng khủng bố.
Nếu tính thêm cả lĩnh vực tăng phúc nữa, thì sức bùng nổ của Lục Trường Sinh có thể vượt qua mười vạn đỉnh!
Loại sức mạnh này quá khủng bố.
Hơn nữa, không chỉ có sức mạnh khủng bố, bốn tầng Thần Cương cũng có nghĩa là lực phòng ngự của Lục Trường Sinh sẽ đạt tới mức cực kỳ đáng sợ.
Dù hắn đứng im tại chỗ chờ người tấn công thì chỉ sợ người đó cũng không thể phá vỡ nổi bốn tầng Thần Cương.
Chỉ có thể so đấu tiêu hao với Lục Trường Sinh, mạnh mẽ háo hết Thần Cương.
Nhưng làm vậy phải mất bao lâu chứ?
Mấy canh giờ, hay là mấy ngày?
Dựa vào thực lực của Lục Trường Sinh, còn có ai có thể trở thành đối thủ mà hắn không làm được gì trong vòng mấy canh giờ đây?
“Ao khí huyết đúng là thần kỳ!”
“Ta ngưng tụ ra bốn tầng Thần Cương, vậy mà thân thể lại không hề hao tổn chút nào.”
“Thậm chí, dưới sự tăng thêm của bốn tầng Thần Cương, thân thể của ta càng đạt tới mức độ không thể tưởng tượng nổi.”
Lục Trường Sinh nắm tay lại.
Bốn tầng Thần Cương tăng phúc thân thể quá khủng bố.
Rất nhanh sau đó, Lục Trường Sinh đã triệt bỏ Thần Cương.
Khi không có Thần Cương thêm vào, Lục Trường Sinh lại khôi phục thân thể “cảnh giới Thiên Đỉnh” ban đầu.
Hắn khẽ nhíu mày và nhận ra một vấn đề.
Cảnh giới Thần Cương cũng được, cảnh giới Thần Lực cũng được.
Dường như cực hạn của thân thể chi là Thiên Đỉnh chi lực.
Dù Thần Cương tăng phúc thân thể gấp mười lần, hai mươi lần, thậm chí là ba mươi lần. Nhưng đó chỉ là tăng phúc tạm thời, là ngắn ngủi, là tăng phúc dựa vào loại đặc tính của Thần Cương.
Giống như bí pháp vậy, một khi không còn Thần Cương, thân thể vẫn là cảnh giới Thiên Đỉnh.
Dường như xem Thần Cương thành bí pháp phiên bản tăng mạnh siêu cấp cũng không sai chút nào.
Vừa rồi Lục Trường Sinh đã thử.
Dưới trạng thái thi triển một tầng Thần Cương, thân thể tăng phúc hai mươi lần, hắn lại thi triển Thần Long Tam Biến.
Kết quả lại mất hiệu lực.
Hoặc có thể nói rằng không phải mất hiệu lực, mà là không có bất cứ tác dụng tăng phúc gì.
Thần Long tam biến không thể tăng phúc vô hạn, nó cũng có cực hạn.
Mà một tầng Thần Cương thượng thừa này đã vượt qua cực hạn tăng phúc của Thần Long Tam Biến từ lâu.
Vậy nên Thần Long Tam Biến mới mất đi tác dụng.
Tương tự, vũ kỹ Tam Trọng Lãng tăng phúc gấp đôi cũng mất tác dụng.
Bốn tầng Thần Cương, tăng phúc chín mươi lần.
Dù vũ kỹ mạnh hơn đi nữa, chẳng lẽ còn có thể tăng phúc gấp đôi trên cơ sở tăng phúc chín mươi lần chắc?
Không thể nào.
Vạn việc vạn vật đều có một cực hạn.
Bí pháp như thế, vũ kỹ cũng như thế.
Thần Cương gần như bao quát bí pháp, vũ kỹ, thuộc về người tổng hợp lại.
Dung nhập tất cả bí pháp, vũ kỹ này vào trong Thần Cương, thậm chí càng thêm phát dương quang đại.
Cho nên mới có thể tăng phúc thân thể gấp mười lần, hai mươi lần, thậm chí là ba mươi lần.
“Cực hạn của thân thể là Thiên Đỉnh chi lực.”
“Vậy thì tiếp đó, phương hướng võ đạo nên tăng lên trên phương diện nào đây?”
Trong đầu Lục Trường Sinh hiện lên rất nhiều suy nghĩ.
Nhưng hắn biết rõ, con đường võ đạo đã được vô số các tiền bối đi rất xa.
Chỉ cần trở thành đệ tử nội môn, tự nhiên hắn có thể biết được những chuyện trên phương diện tu hành này.
Vì thế, Lục Trường Sinh bước ra khỏi ao khí huyết.
“Chúc mừng Lục sư huynh ngưng tụ Thần Cương, tấn chức cảnh giới Thần Cương!”
Ngoài ao khí huyết, một đám đệ tử ngoại môn đều chúc mừng Lục Trường Sinh.
Hơn nữa, ánh mắt của bọn họ đều vô cùng nóng bỏng.
Lục Trường Sinh gật đầu với từng người rồi lập tức rời đi, quay về sân số mười hai.
Nhưng khi hắn đi ngang qua ngoại môn, bỗng nhiên có chấp sự tiến lên một bước cản trước mặt Lục Trường Sinh.
“Lục Trường Sinh, vừa rồi ta không tìm thấy ngươi ở sân số mười hai.”
“Hôm nay có người khiêu chiến ngươi, ngươi có chấp nhận lời khiêu chiến này không?”
Chấp sự hỏi thẳng.
“Hử? Có người khiêu chiến ta à? Là ai thế?”
Lục Trường Sinh nhướng mày.
Hắn đã đánh bại Mạnh Phương và trở thành một trong bốn cấm kỵ lớn của ngoại môn.
Sao lại còn có người tới khiêu chiến nhỉ?
“Là ta khiêu chiến Lục sư huynh.”
“Lục sư huynh, ta là Thành An, đệ tử ngoại môn, đến nay đã nhập tông tám năm. Hải Lãng Ý Cảnh của ta đã đạt tới bình cảnh, vậy nên đặc biệt tớ khiêu chiến Lục sư huynh, hy vọng mượn dùng Hải Lãng Lĩnh Vực của Lục sư huynh để phá rồi lập lại, diễn hóa ra lĩnh vực!”
“Mong Lục sư huynh hãy thành toàn!”
Thành An bước tới rồi cung kính hành lễ với Lục Trường Sinh, thái độ rất thành khẩn.
Hắn không phải kiểu người loè thiên hạ, cũng không bị điên.
Thành An biết mình không phải đối thủ của Lục Trường Sinh.
Nhưng hắn khiêu chiến Lục Trường Sinh chỉ bởi vì Lục Trường Sinh đã diễn hóa ra Hải Lãng Lĩnh Vực, cùng một mạch với Hải Lãng Ý Cảnh.
Vì thế hắn mới nghĩ, có lẽ có thể mượn dùng Hải Lãng Lĩnh Vực của Lục Trường Sinh để đột phá.
Hắn “có chuyện muốn nhờ” Lục Trường Sinh.
Nghe thấy hắn nói vậy, Lục Trường Sinh cũng không tức giận. Hết chương 338.



Bạn cần đăng nhập để bình luận