Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1293. Một kiếm chém tam đại Võ Tổ! Lục Trường Sinh ra tay! (4)



Chương 1293. Một kiếm chém tam đại Võ Tổ! Lục Trường Sinh ra tay! (4)




“Lục Trường Sinh cướp đoạt tất cả thần vật trong Côn Ngô giới, thậm chí còn khống chế tất cả thần triều, không thể nào!”
“Thần triều trong Côn Ngô giới có thần vật trấn quốc, mà thần vật trấn quốc tương đương với chiến lực Tổ Cảnh. Ở Côn Ngô giới, ai có thể trở thành đối thủ của thần vật trấn quốc chứ?”
“Chỉ có Cực Cảnh mới có thể tiến vào Côn Ngô giới, Cực Cảnh nào là đối thủ của thần vật trấn quốc trong Côn Ngô giới đây? Đây đúng là lời nói vô căn cứ…”
Tam đại Võ Tổ đều không tin.
Bọn họ càng nghĩ càng cảm thấy vớ vẩn.
Chẳng lẽ Bát Tí lão tổ và Huyền Không lão tổ đều không hiểu đạo lý dễ hiểu này ư?
Nhưng nói rồi nói, Bát Tí lão tổ và Huyền Không lão tổ vẫn thờ ơ.
Thậm chí còn nhìn bọn họ với ánh mắt bình tĩnh.
Tam đại Võ Tổ bỗng dừng lại.
Bọn họ đã hiểu.
Giờ phút này, bọn họ cũng im lặng.
Chẳng lẽ Bát Tí lão tổ và Huyền Không lão tổ không biết chuyện này quá mức cỡ nào chắc?
Nhưng bọn họ vẫn tin vào tin tức quá mức như thế.
Điều này chứng tỏ gì?
Chứng tỏ chuyện này chắc hẳn là thật!
Thứ bọn họ muốn căn bản không phải tin tức về biến cố trong Côn Ngô giới gì cả.
Thứ bọn họ muốn chính là bí mật vì sao Lục Trường Sinh có thể quét ngang vô địch trong Côn Ngô giới.
Nếu Lục Trường Sinh có thể “lừa gạt” Côn Ngô giới, không bị bài xích, vậy những Tổ Cảnh khác thì sao?
Đối với Tổ Cảnh, dù chỉ có thể tiến vào Côn Ngô giới trước thời gian một chút thôi, một bước trước từng bước trước, sẽ đạt được chỗ tốt khó có thể tưởng tượng nổi.
Thế nên Bát Tí lão tổ mới trực tiếp tới tìm Huyền Không lão tổ.
Hơn nữa, Huyền Không lão tổ không nói hai lời, lập tức đi tới.
Thế giới này nào có người thật sự ngu ngốc cơ chứ?
“Chậc, hiểu rồi à?”
“Nếu đã hiểu, vậy thì các ngươi cũng biết rõ Tiên Võ cung các ngươi không giữ nổi Lục Trường Sinh.”
“Lục Trường Sinh, ngươi ngoan ngoãn đi theo chúng ta, hay là để ta và đại ca liên thủ ra tay giết tam đại Võ Tổ của Tiên Võ cung các ngươi?”
“Ngươi không cần nghi ngờ, một khi đại ca ra tay, tam đại Võ Tổ Tiên Võ cung các ngươi chắc chắn sẽ phải chết!”
Bát Tí lão tổ lạnh lùng cười một tiếng.
Tam đại Võ Tổ không phản bác lời này, thậm chí còn im lặng.
Đặc biệt là Cực Đạo Võ Tổ, hắn nhìn Lục Trường Sinh bằng ánh mắt phức tạp.
Tin tức của bọn họ không linh thông bằng Bát Tí lão tổ.
Bọn họ hoàn toàn không biết những chuyện Lục Trường Sinh đã làm trong Côn Ngô giới.
Nhưng bây giờ xem ra, dường như Lục Trường Sinh đã làm ra chuyện gì đó kinh thiên động địa trong Côn Ngô giới, làm đại năng Tổ Cảnh trong Giới Hải không nhịn được phải đích thân ra tay.
Thậm chí không sợ mất mặt cũng nhất định phải dẫn hắn đi.
“Lục Trường Sinh, ngươi ở Côn Ngô giới…”
Cực Đạo Võ Tổ không khỏi hỏi.
“Đúng vậy.”
Lục Trường Sinh nhìn thoáng ra tam đại Võ Tổ rồi thẳng thắn thừa nhận.
Chuyện này căn bản không thể giấu giếm.
Dù sao ở Côn Ngô giới, Lục Trường Sinh gần như là hô mưa gọi gió, quét ngang vô địch.
Đều quét ngang Côn Ngô giới, hắn còn giữ bí mật như thế nào nữa?
Không thể giữ bí mật được.
Chắc chắn tin này sẽ bị lộ ra.
Hôm nay không phải Bát Tí lão tổ và Huyền Không lão tổ, ngày mai cũng sẽ là những lão tổ khác.
Thật ra trước khi rời khỏi Côn Ngô giới, Lục Trường Sinh đã nghĩ đến điểm này rồi.
Một khi hắn trở về, chắc chắn sẽ không yên bình.
Tam đại Võ Tổ liếc nhìn nhau.
Hiển nhiên là bọn họ đã nhận ra, e là Lục Trường Sinh đã thật sự làm chuyện gì đó kinh thiên động địa trong Côn Ngô giới.
Chuyện đó lớn đến mức làm Tổ Cảnh đứng đầu không tiếc bất cứ giá nào cũng muốn cướp lấy Lục Trường Sinh.
Nhưng Lục Trường Sinh là người của Tiên Võ cung, càng là người bọn họ phái đi Côn Ngô giới.
Sao bọn họ có thể nhường Lục Trường Sinh một cách dễ dàng được?
Tam đại Võ Tổ cũng đánh ra uy danh trong Giới Hải.
Trong lòng bọn họ lập tức đưa ra quyết định.
“Huyền Không lão tổ, muốn chúng ta từ bỏ đệ tử của mình như vậy là chuyện không thể!”
“Không tệ, nào, để ba người chúng ta được lĩnh giáo thủ đoạn của Huyền Không lão tổ.”
“Huyền Không lão tổ thiện dùng kiếm, ba người chúng ta đã muốn lĩnh giáo từ lâu.”
Tam đại Võ Tổ bước lên phía trước một bước.
“Bùm.”
Khí tức của ba người bọn họ lập tức tăng vọt.
Hiển nhiên là bọn họ đã quyết định ra tay với Huyền Không lão tổ!
Đây chính là Tổ Cảnh đứng đầu đó.
Rất nhiều Tổ Cảnh còn không có dũng khí đối kháng chính diện.
Nhưng tam đại Võ Tổ vẫn bước ra.
Muốn làm bọn họ chắp tay nhường Lục Trường Sinh căn bản là chuyện không thể!
Võ giả đấu tranh với thiên nhiên.
Chỉ có võ giả chết trận, đâu có võ giả lùi bước?
Đương nhiên, bọn họ cũng đã hạ quyết tâm, nếu thật sự không thể dùng lực thì bọn họ cũng không có cách nào.
Nhưng không thể không làm gì cả, ném Lục Trường Sinh cho Huyền Không lão tổ được.
Nhìn thấy hành động của tam đại Võ Tổ, ánh mắt Lục Trường Sinh hiện lên một tia khác lạc.
“Các ngươi… Rất dũng cảm!”
“Lúc rảnh rỗi, ta từng nghe nói về tam đại Võ Tổ của Tiên Võ cung. Nghe nói ba người các ngươi liên thủ có thể chống lại Tổ Cảnh đứng đầu.”
“Nếu các ngươi muốn nhìn thấy kiếm của ta, vậy như mong muốn của các ngươi…”
Giọng nói của Huyền Không lão tổ vẫn rất bình tĩnh.
Nhưng không một ai dám khinh thường hắn.
Người có tên, cây có bóng.
Huyền Không lão tổ chính là Tổ Cảnh đứng đầu!
Nhìn Bát Tí lão tổ là biết.
Thật ra, thực lực của Bát Tí lão tổ không hề thua bất cứ một ai trong tam đại Võ Tổ.
Dù so với Cực Đạo Võ Tổ, vậy cũng phải đánh mới biết ai mạnh hơn.
Nhưng Bát Tí lão tổ lại vô cùng tin phục Huyền Không lão tổ.
Huyền Không lão tổ chuẩn bị ra tay, Bát Tí lão tổ bèn đứng ở một bên, không hề có ý định nhúng tay.
Dù sao Huyền Không lão tổ đã ra tay, hắn đâu cần ra tay nữa?
“Các ngươi rất may mắn đó.”
“Không phải ai cũng được nhìn thấy kiếm của đại ca đâu.” Hết chương 1293.



Bạn cần đăng nhập để bình luận