Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 594. Thần thuật vừa ra, càn quét vô địch! Miểu sát hai vị Đạo Quân đỉnh tiêm, khiến lòng người chấn động! (3)



Chương 594. Thần thuật vừa ra, càn quét vô địch! Miểu sát hai vị Đạo Quân đỉnh tiêm, khiến lòng người chấn động! (3)




Lục Trường Sinh đứng chắp tay, lia mắt nhìn phía Đông Dương Đạo Quân, giọng điệu vẫn bình thản như trước: "Lục mỗ nói rồi, để bảo vật không gian lại!"
"Thế nhưng ta sẽ cho hai vị Đạo Quân một cơ hội, Lục mỗ còn thiếu ba viên Pháp Tắc Thần Thạch nữa."
"Nếu như hai vị Đạo Quân như để lại ba viên Pháp Tắc Thần Thạch thì có thể thuận lợi rời đi."
Mục đích lớn nhất của Lục Trường Sinh vẫn là Pháp Tắc Thần Thạch.
Hắn chỉ thiếu ba viên Pháp Tắc Thần Thạch.
Chỉ cần có thể gom đủ, đối với những vật khác, Lục Trường Sinh không có hứng thú.
Dù sao thì kể cả tinh huyết Thiên Yêu hiện giờ Lục Trường Sinh cũng đã đủ dùng.
"Ba viên Pháp Tắc Thần Thạch..."
Trong lòng Đông Dương Đạo Quân và Thủ Hư Đạo Quân khẽ run lên.
Hai người bọn họ kỳ thật vừa vặn thu hoạch được ba viên Pháp Tắc Thần Thạch.
Bọn hắn có thể bỏ ra ba viên Pháp Tắc Thần Thạch này.
Thế nhưng giờ bỏ ra thì sao?
Ngay trước đám đông, trước mắt bao người bọn hắn bị Lục Trường Sinh "chặn cửa" cưỡng ép đòi Pháp Tắc Thần Thạch.
Bọn hắn thật sự đồng ý thì sẽ biến thành trò cười.
"Lục Trường Sinh, chúng ta có Pháp Tắc Thần Thạch!"
"Nhưng tới giờ không ai có thể cướp đồ trong tay chúng ta hết."
"Tô Thiên Vấn và Chương Thiên Ý không làm được, ngươi cũng không được!"
Trong thanh âm của Đông Dương Đạo Quân lộ ra sự tự tin cực mạnh. ‌
"Muốn Pháp Tắc Thần Thạch thì chính mình tới lấy đi!' ‌
Đông Dương Đạo Quân dứt lời, trên thân một đạo hào quang màu xanh như ẩn như hiện.
Đó là pháp bảo!
Một kiện pháp bảo có hình dạng chiếc ô.
Bao kín quanh thân Đông Dương Đạo Quân.
"Ha ha ha, không sai, muốn Pháp Tắc Thần Thạch, có bản lĩnh chính mình tới lấy đi!"
Thủ Hư Đạo Quân cũng đồng dạng thi triển pháp bảo.
Thậm chí, hai người còn giơ tay bố trí pháp trận.
Với thực lực của hai người, một khi liên thủ, bọn hắn không tin trong những người cùng cảnh giới còn có ai có thể đánh bại bọn hắn?
Đừng nói tới võ giả Đạo Cơ.
Võ giả Đạo Cơ hàng đầu cũng không làm gì được bọn hắn!
Lục Trường Sinh khẽ nheo mắt.
Hắn thấy Đông Dương Đạo Quân và Thủ Hư Đạo Quân thi triển pháp trận cùng pháp bảo.
Lục Trường Sinh lên tiếng đầy thâm ý: "Hai vị Đạo Quân nghĩ kỹ chưa?"
"Nếu như Lục mỗ ra tay, hai vị Đạo Quân có khả năng... sẽ chết đấy!"
Dù Lục Trường Sinh nói thế nhưng Đông Dương Đạo Quân và Thủ Hư Đạo Quân vẫn không có bất cứ e ngại nào.
"Ha ha ha, có thủ đoạn gì cứ việc thi triển."
"Có thể giết chúng ta thì coi như ngươi có bản lĩnh!"
Giọng Thủ Hư Đạo Quân quanh quẩn trong hư không.
Vô số võ giả và Trúc Cơ xung quanh đều nghe được cuộc nói chuyện của hai bên.
Trong nhất thời, ánh mắt vô số người đều dừng trên người Lục Trường Sinh.
Lúc trước Lục Trường Sinh đánh đâu thắng đó, tung hoành vô địch.
Thế nhưng đối mặt với Đông Dương Đạo Quân, Thủ Hư Đạo Quân liên thủ, Lục Trường Sinh có thể làm gì đây?
"Được, như các ngươi mong muốn!"
Ánh mắt Lục Trường Sinh thâm thúy.
Giờ khắc này, hắn không lưu tay nữa.
"Vù."
Trên thân Lục Trường Sinh nổi lên từng đạo quang mang, mỗi đạo quang mang lại đại biểu cho một loại pháp tắc.
Thế nhưng lần này chỉ có năm đạo pháp tắc.
Trong đó ba đạo đều là pháp tắc viên mãn, hai đạo pháp tắc còn lại vẫn chưa viên mãn.
Nhưng thế là đủ.
"Phù..."
Dường như có gió.
Gió thổi phất qua, cảnh tượng xung quanh tối sầm lại.
Trong phạm vi não vực của Lục Trường Sinh bao phủ, mơ hồ biến thành một mảnh đen kịt.
"Đây là..."
Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn bên trong não vực của Lục Trường Sinh.
Chỉ thấy năm đạo pháp tắc đã biến mất.
Thay vào đó là sức mạnh tối đen như mực.
Thần thuật, Tiểu Ngũ Hành Yên Diệt!
Đây là thần thuật Tiểu Ngũ Hành Yên Diệt do Lục Trường Sinh thôi diễn ra.
Đây cũng là thủ đoạn công kích mạnh nhất của Lục Trường Sinh hiện giờ.
Trước đó chỉ có một đạo pháp tắc viên mãn nhưng uy lực cũng đã vô cùng khủng bố.
Thậm chí còn khiến Thanh Huyền Đạo Quân cam tâm chịu thua.
Mà giờ đã có tới ba đạo pháp tắc viên mãn.
Thế nên uy lực của thần thuật Tiểu Ngũ Hành Yên Diệt đã tăng vọt tới cấp độ khó lòng có thể tưởng tượng nổi.
Tựa như một dòng lũ màu đen.
Những nơi nó đi qua hết thảy đều bị chôn vùi.
Rất nhanh, dòng lũ màu đen đại biểu cho Tiểu Ngũ Hành Yên Diệt đã vọt tới chỗ hai vị Đạo Quân.
Sau đó lập tức bao trùm trên pháp bảo và trận pháp của hai vị Đạo Quân.
Không có bất cứ thanh âm gì vang lên.
Pháp trận hai vị Đạo Quân đỉnh tiêm liên thủ bố trí thậm chí ngay cả ngăn trở một chút cũng không làm được.
Cứ thế bị thần thuật Tiểu Ngũ Hành Yên Diệt nuốt chửng, vô thanh vô tức, phảng phất chưa từng có trận pháp gì xuất hiện ở đây.
Cùng lúc đó, dòng lũ màu đen đại diện cho thần thuật Tiểu Ngũ Hành Yên Diệt cũng bao trùm lên pháp bảo.
Đây là pháp bảo hai vị Đạo Quân đỉnh tiêm hao phí vô số tâm huyết luyện chế ra.
Uy lực của pháp bảo lại càng kinh thiên động địa.
Thế nhưng pháp bảo hai vị Đạo Quân đỉnh tiêm ký thác kỳ vọng ngay cả thời gian một hơi thở cũng không ngăn cản được.
Cũng giống như trận pháp.
Bị dòng lũ màu đen bao phủ, sau đó hoàn toàn biến mất.
"Phốc."
Hai vị Đạo Quân đỉnh tiêm đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi.
"Pháp bảo của ta..."
"Pháp bảo của ta sao có thể bị hủy được?"
Pháp bảo của hai vị Đạo Quân đỉnh tiêm căn bản không ngăn được thần thuật Tiểu Ngũ Hành Yên Diệt.
Trong nháy mắt bị chôn vùi rồi biến thành tro tàn.
Cùng lúc đó, thần thuật Tiểu Ngũ Hành Yên Diệt của Lục Trường Sinh cũng không dừng lại mà vẫn trùng trùng điệp điệp hướng phía hai vị Đạo Quân đỉnh tiêm mà đi.
Uy thế kinh khủng kia khiến không một ai dám khinh thường dòng lũ đen ngòm này nữa.
"Không..."
Hai vị Đạo Quân còn muốn nói gì đó. ‌
Thế nhưng khi dòng lũ màu đen trùng trùng điệp điệp cuốn tới, thanh âm của bọn hắn cũng im bặt.
Biến mất.
Thanh âm của hai vị Đạo Quân đỉnh tiêm biến mất.
Thậm chí ngay cả khí tức cũng đã biến mất.
Chỉ có một loại khả năng.
Chết!
Hai vị Đạo Quân đỉnh tiêm cứ thế chết đi.
Tĩnh! Hết chương 594.



Bạn cần đăng nhập để bình luận