Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 2125: Danh tiếng “Giới Chủ” Lục Trường Sinh uy chấn dị vũ trụ! (3)

Không ai dám đối mặt với Lục Trường Sinh, Lục Trường Sinh lại có thể thoải mái quan sát cảnh tượng vũ trụ Minh La sụp đổ.
Vũ trụ Minh La sụp đổ cũng không phải chuyện trong một sớm một chiều.
Thực ra từ rất lâu trước đây nó đã bắt đầu sụp đổ.
Mà giờ thì mới hoàn toàn sụp đổ.
Lục Trường Sinh nhìn thấy vô số thế giới và vị diện băng diệt rồi hóa thành tro tàn.
Cả một vũ trụ to như vậy triệt để sụp đổ chỉ trong nháy mắt.
Từ đây không còn vũ trụ Minh La nữa.
“Đáng tiếc…”
Lục Trường Sinh cảm thấy có chút đáng tiếc.
Kỳ thực trong vũ trụ Minh La vẫn còn rất nhiều phế tích vị diện.
Nếu đủ thời gian, Lục Trường Sinh còn có thể cắn nuốt thêm nữa.
Chí ít có thể khiến kích thước lớn gấp nghìn lần!
Nhưng vũ trụ Minh La đã sụp đổ, Lục Trường Sinh không còn cơ hội như vậy nữa.
Lục Trường Sinh nghĩ một lát.
Rất lâu rồi hắn chưa có trở lại đại vũ trụ.
Có lẽ trở về thăm lại một chút cũng tốt.
Đúng lúc hắn chuẩn bị rời đi, sau lưng đột nhiên truyền tới một tiếng gọi.
“Giới Chủ chờ đã.”
“Hử?”
Lục Trường Sinh quay đầu lại thì thấy một đại năng cao lớn mặc áo trắng chậm rãi đi tới.
Khí tức của đối phương rất mạnh, hẳn cũng là một vị đại năng đỉnh tiêm.
Thế nhưng không có cảm giác uy hiếp mạnh mẽ như Cửu Đầu Chí Tôn.
Có điều trí nhớ của Lục Trường Sinh rất tốt, hắn chưa từng gặp người này lần nào.
“Đạo hữu là…”
“Ta là Thanh Sơn Chi Chủ tới từ vũ trụ Thanh Mông.”
Lục Trường Sinh gật đầu nhưng không lên tiếng, chỉ ra hiệu cho Thanh Sơn Chi Chủ tiếp tục.
“Là thế này, tại vũ trụ Minh La ta đã nghe nói tới uy danh của Giới Chủ, vậy nên mới tìm tới vì muốn kết giao cùng ngươi.”
“Nói đi, Thanh Sơn đạo hữu có chuyện gì?”
Lục Trường Sinh không tin tưởng đối phương chỉ muốn kết giao thôi.
Không có việc gì thì không đến tòa Tam Bảo, đôi bên không quen biết nhau, chắc chắn Thanh Sơn Chi Chủ này có chuyện gì đó rồi.
“Nghe nói Giới Chủ dùng vị diện tĩnh mịch để tu hành.”
“Thật ra ta biết một tòa vũ trụ, bên trong có vô số vị diện vỡ nát, tĩnh mịch, số lượng tuyệt đối chỉ nhiều hơn chứ không kém gì vũ trụ Minh La.”
“Sở dĩ tới mời Giới Chủ vì trong tòa vũ trụ kia có một kiện bảo vật ta cần, nhưng ta không cách nào lấy được bảo vật này. Nếu mời Chúa Tể tam cảnh ra tay ngược lại sẽ càng thêm hỗn loạn, thậm chí bất lợi với việc ta thu hoạch bảo vật.”
“Bởi vậy ta muốn mời Giới Chủ đi cùng. Với thực lực của Giới Chủ thì thu hoạch kiện bảo vật kia hẳn không thành vấn đề.”
Thanh Sơn Chi Chủ nói rõ tất cả. Nhưng Lục Trường Sinh lại nheo mắt, nhìn Thanh Sơn Chi Chủ với vẻ sâu xa.
Đôi bên không thân chẳng quen, một vũ trụ đại năng xa lạ tới mời mọc mình như vậy, hỏi sao Lục Trường Sinh có thể tin tưởng được?
Nhưng hắn không vội từ chối mà lại hỏi: “Là tòa vũ trụ nào?”
Thanh Sơn Chi Chủ cân nhắc một lát, hắn cũng hơi do dự: “Nếu Giới Chủ biết là toà vũ trụ nào, nghe ngóng rõ ràng ta không có lòng hại Giới Chủ thì liệu có thể theo ta cùng tới đó không?”
Lục Trường Sinh gật đầu, nói: “Đợi Lục mỗ tìm hiểu rõ ràng tất nhiên sẽ theo Thanh Sơn đạo hữu cùng tới đó.”
“Tốt, tòa vũ trụ kia là vũ trụ Tứ Cực! Toà vũ trụ này rất nổi danh, Giới Chủ đi nghe ngóng một phen hẳn sẽ biết ta nói thật hay không.”
Lục Trường Sinh không đáp mà lại bí mật truyền âm cho Triệu Dịch.
“Triệu sư huynh có biết vũ trụ Tứ Cực không?”
“Biết. Vũ trụ Tứ Cực này nổi tiếng lắm, vì nó sinh ra tới bốn vị Chúa Tể khủng bố, bốn vị Chúa Tể này được xưng là Tứ Cực, nghe nói giữa các Chúa Tể cũng là tồn tại đỉnh tiêm đấy.”
“Chỉ là vũ trụ Tứ Cực mở rộng cửa, cho phép đại năng và Chúa Tể từ dị vũ trụ tiến vào giao lưu thương mại, thế nên vũ trụ Tứ Cực cực kỳ phồn vinh, cường giả xuất hiện tầng tầng lớp lớp, đã trở thành một trong những vũ trụ đỉnh tiêm nức tiếng Thời Không Trường Hà.”
“Đúng là nghe nói vũ trụ Tứ Cực có rất nhiều vị diện, dù sao cũng là vũ trụ đỉnh tiêm mà. Còn chuyện có vị diện tĩnh mịch hay không thì ta không rõ…”
Lục Trường Sinh như có điều suy nghĩ.
Vũ trụ cũng sẽ trưởng thành.
Vũ trụ bình thường, vũ trụ khá mạnh và vũ trụ đỉnh tiêm.
Vũ trụ càng cường đại thì càng sinh ra nhiều cường giả.
Hạn mức cao nhất cũng càng cao.
Ví dụ như vũ trụ đỉnh tiêm.
Nếu trở thành vũ trụ đỉnh tiêm, dù các Chúa Tể có đại chiến cũng không thể thương tổn tới vũ trụ đỉnh tiêm mảy may.
Hơn nữa áp chế với tu sĩ tới từ dị vũ trụ sẽ cực lớn.
Các Chúa Tể Tứ Cực dám mở cửa vũ trụ Tứ Cực cũng vì bọn hắn tự tin với thực lực của bản thân.
Nếu không có thực lực cường đại thì không cách nào trấn áp Chúa Tể và đại năng tới từ dị vũ trụ.
Đến lúc đó mở cửa vũ trụ ngược lại sẽ hại vũ trụ của mình.
Càng không cần nói tới việc giúp vũ trụ trưởng thành và mạnh lên.
Ví dụ như đại vũ trụ.
Dù danh xưng là “đại vũ trụ” nhưng thực ra nó cũng chỉ mạnh hơn vũ trụ phổ thông một chút.
Còn cách vũ trụ đỉnh tiêm rấ xa.
Bởi vậy tới giờ đại vũ trụ cũng không dám mở cửa để tu sĩ tới từ dị vũ trụ tiến vào.
Lại càng không dám để lộ vị trí tọa độ của mình.
E sợ bị Chúa Tể của dị vũ trụ cho để mắt tới.
Rõ ràng vũ trụ Tứ Cực là một ví dụ thành công.
Lục Trường Sinh ngẩng đầu nhìn qua Thanh Sơn Chi Chủ.
“Bảo vật ngươi muốn lấy được có gì khó?”
Tin tức này có thể rất đáng giá, nhưng cũng có thể không đáng giá gì hết.
Vẫn phải xem thứ Thanh Sơn Chi Chủ cần là gì.
“Món bảo vật kia có một con dị thú sánh ngang với tồn tại nửa bước Chúa Tể thủ hộ, ta thật sự không có cách nào…”
Thanh Sơn Chi Chủ nói.
“Chỉ là dị thú nửa bước Chúa Tể thôi sao? Vậy thì không thành vấn đề.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
“Chuyện này Lục mỗ đồng ý.”
“Nhưng Lục mỗ có việc cần xử lý trước, hẹn nghìn năm sau đi, lúc đó Lục mỗ sẽ tới vũ trụ Tứ Cực rồi chúng ta tụ hợp tại vũ trụ Tứ Cực luôn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận