Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 368. Ba viên Ngộ Đạo Đan, Tinh Không Lĩnh Vực cuối cùng viên mãn!



Chương 368. Ba viên Ngộ Đạo Đan, Tinh Không Lĩnh Vực cuối cùng viên mãn!




Một giọng nói vang lên trong phòng đấu chiến.
“Quy tắc đấu chiến!”
Mắt Lục Trường Sinh hơi híp lại.
Trong nháy mắt hắn đã hiểu dụng ý của quy tắc này.
Chính là để các đệ tử trong phòng đấu chiến chém giết lẫn nhau.
Đừng nghĩ tới việc bảo toàn bản thân mình.
Một khi lựa chọn bảo toàn bản thân, thì mọi người đều sẽ bị loại.
Hơn nữa, đối với cường giả mà nói, bọn họ sẽ ra tay hăng hái hơn.
“Giết!”
Lục Trường Sinh ra tay không chút do dự.
“Vù.”
Bầu trời xung quanh như tối sầm lại.
Có thể mơ hồ nhìn thấy một khoảng tinh không đen kịt.
Tinh Không Lĩnh Vực!
Phạm vi Tinh Không Lĩnh Vực do Lục Trường Sinh thi triển rất có hạn.
Hắn khống chế phạm vi lĩnh vực, cố gắng không ảnh hưởng tới đệ tử chân truyền Tiêu Kiếm.
Để tránh Tiêu Kiếm ra tay với hắn.
Còn Tiêu Kiếm dường như cũng rất “Tự giác.”
Cứ vậy khoảnh chân ngồi trên đất, không hề ra tay.
Nhưng cũng không có ai dám tới gần.
Lục Trường Sinh hiểu, đệ tử chân truyền như Tiêu Kiếm tham gia chiến đấu, quả là “Nằm không cũng vượt ải.”
Còn đến mức nào có thể “Nằm”, thì Lục Trường Sinh không rõ.
Dù sao đây cũng là lần đầu tiên hắn tham gia đấu chiến.
Trong nháy mắt Lục Trường Sinh đã chồng thêm bốn tầng Thần Cương.
Dù sao thì bất cứ chuyện gì cũng có thể xảy ra trong cuộc hỗn chiến, an toàn là trên hết.
“Keng.”
Lục Trường Sinh rút đao.
Từng ánh đao huyết sắc bay khắp bầu trời.
Một khi rơi xuống, Thần Cương của một vài người nhất định sẽ bị phá vỡ, hoặc là cánh tay, chân bị chém đứt.
Mỗi một ánh đao huyết sắc, đều kèm theo một vũ giả bị loại bỏ.
Thậm chí, trong đó còn có vài người ngưng tụ được ba tầng Thần Cương, nhưng cũng vô dụng, không ngăn nổi một đao của Lục Trường Sinh.
“Quá đáng sợ, đây chính là thực lực của Lục Trường Sinh sao? Cộng thêm bốn tầng Thần Cương, nghe nói có thể bùng phát ra Thập Vạn Đỉnh chi lực, vũ giả cảnh giới Thần Cương nào có thể cản nổi chứ?”
“Nhất định phải cách xa Tiêu Kiếm, cũng phải cách xa Lục Trường Sinh, hai người chắc chắn không dễ chọc.”
“Đây chính là thực lực của đệ tử hạt giống nội môn sao?”
Trong chốc lát, rất nhiều người chủ động cách xa Lục Trường Sinh.
Con số trên tường cũng nhanh chóng thay đổi.
Từ một trăm nhanh chóng giảm mạnh xuống tám mươi, bảy mươi, sáu mươi, năm mươi,...
Sau khi số giảm xuống năm mươi, thì tốc độ giảm chậm hơn rất nhiều.
Dù sao cũng đã giảm được một nửa số người, loại bỏ hầu hết người yếu ra ngoài.
Những người còn lại đều là những cường giả có chút thủ đoạn.
Nhưng, cũng có người có vận khí rất tốt, hoặc là nói biết cách ẩn giấu.
Ví dụ, Lục Trường Sinh đã nhìn thấy một đệ tử ngoại môn, chỉ là vũ giả ở cảnh giới Thần Lực, nhưng đến giờ vẫn bình yên vô sự.
Nhưng, vẫn cần loại bỏ thêm ba mươi người nữa, cho dù có biết ẩn giấu đến mức nào, thì e rằng cũng khó mà thoát khỏi vận mệnh bị loại bỏ.
Quả nhiên, sau khi số người giảm xuống ba mươi, đệ tử cảnh giới Thần Lực đó đã bị loại bỏ.
Từ đầu tới cuối, Tiêu Kiếm không hề ra tay.
Cứ như đang xem một vở kịch vậy.
Có thể trực tiếp “Nằm” vượt qua vòng một, nhưng mọi người lại không hề ngưỡng mộ.
Tiêu Kiếm không ra tay thì càng tốt.
Nếu Tiêu Kiếm ra tay, vậy thì bọn họ ai cũng sẽ gặp nguy hiểm.
Số dần giảm xuống.
Lục Trường Sinh cũng chém chết hai tên cứng đầu.
Vậy mà lại đều diễn hóa được lĩnh vực.
Đương nhiên, diễn hóa ra lĩnh vực, thậm chí ngưng tụ hai tầng, ba tầng Thần Cương cũng không cản nổi một Thập Vạn Đỉnh chi lực của Lục Trường Sinh.
Rất nhanh, số người cuối cùng chỉ còn lại hai mươi người.
Vòng loại đầu tiên kết thúc.
“Vòng loại đầu tiên kết thúc, bắt đầu vòng loại thứ hai.”
“Vù.”
Từng chùm sáng rơi xuống, bao phủ thân thể mỗi người.
“Có số trong ánh sáng.”
“Người có số giống nhau, đánh với nhau, người thắng vào vòng tiếp theo.”
Lục Trường Sinh thầm cả kinh.
Vòng thứ hai cũng khá quan trọng.
Bởi vì một khi loại đối thủ, thì có thể vào top mười.
Ít nhất cũng thu được năm nghìn điểm cống hiến, không lỗ.
Lục Trường Sinh liếc nhìn “Số 8” của mình.
Hắn ngẩng đầu, liếc mắt.
Rất nhanh đã nhìn thấy đối thủ của mình.
Đó là một vũ giả cảnh giới Thần Cương.
Nhưng, điều mọi người quan tâm nhất vẫn là ai là đối thủ của Tiêu Kiếm?
Rất nhanh, mọi người đã nhìn thấy một vũ giả có vẻ mặt rất khó coi.
Số của hắn và số của Tiêu Kiếm giống nhau.
Hắn sẽ đối đầu với Tiêu Kiếm.
“Ta nhận thua.”
Đệ tử này đến dũng khí chiến đấu cũng không có, trực tiếp nhận thua.
Vẻ mặt của đối thủ của Lục Trường Sinh cũng rất khó coi.
Hắn đương nhiên biết Lục Trường Sinh, vậy nên đã hít sâu một hơi, trầm giọng nói: “Tuy Lục sư huynh có sức mạnh cường đại, nhưng ta cũng muốn học hỏi một phen.”
“Như ngươi mong muốn.”
Lục Trường Sinh cũng không nhiều lời, trực tiếp chém một đao ra.
“Keng.”
Thập Vạn Đỉnh chỉ lực, trong nháy mắt đã hạ xuống hai tầng Thần Cương của đối phương.
“Răng rắc.”
Thần Cương vỡ vụn.
Lục Trường Sinh chém đứt cánh tay của đối phương chỉ bằng một đòn.
“Ta thua rồi...”
Vẻ mặt của đệ tử này rất khó coi.
Hắn cũng là đệ tử nội môn, thậm chí còn là người xuất sắc trong đó.
Nhưng, lại không phải là đệ tử hạt giống.
Bây giờ xem ra, chênh lệch giữa hắn và đệ tử hạt giống, thực sự quá lớn.
Rất nhanh, phòng đấu chiến chỉ còn lại mười người.
“Vòng loại thứ hai kết thúc, quy tắc của vòng loại thứ ba.”
“Một mình Tiêu Kiếm, nghênh chiến chín người còn lại.”
Lục Trường Sinh nhìn quy tắc loại của vòng ba, mắt chợt ngưng lại.
Đây là phải quyết đấu chính diện với Tiêu Kiếm.
Hơn nữa còn là chín vũ giả cảnh giới Thần Cương, liên thủ đối phó với một đệ tử chân truyền.
Thậm chí, trong chín người không chỉ có một mình Lục Trường Sinh là đệ tử hạt giống của nội môn.
Mà có tới ba người!
Cộng thêm Lục Trường Sinh, thì tổng cộng có ba người đều là đệ tử hạt giống trong nội môn.
Đội hình như vậy, cực kỳ “Lớn mạnh”
Nhưng, chẳng một ai dám coi thường Tiêu Kiếm.
Thậm chí, cả chín người đều như gặp phải kẻ địch lớn.
“Vòng loại thứ ba bắt đầu!” Hết chương 368.



Bạn cần đăng nhập để bình luận