Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1517: Lục Trường Sinh lại đến chiến trường Cổ Tiên, trong nháy mắt trấn áp Đại Tiên! (3)

Giờ Cự Phủ Tiên Nhân đang gặp chút rắc rối, Lục Trường Sinh cũng không ngại giúp Cự Phủ Tiên Nhân một tay.
“Vèo.”
Sau một khắc, Lục Trường Sinh hóa thành một tia sáng, biến mất trong đạo tràng Trường Sinh.
Lúc trước Lục Trường Sinh từ Lộc Thành đến chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên, chỉ mất bốn tháng.
Hiện tại Lục Trường Sinh từ đạo tràng Trường Sinh tiến về chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên lại mất năm tháng.
Khoảng cách từ đạo tràng Trường Sinh tới chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên xa hơn một chút.
Năm tháng sau, cuối cùng Lục Trường Sinh cũng tới chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên.
Vừa tới gần chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên, Lục Trường Sinh đã nhận ra điểm khác biệt.
Bên ngoài chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên hội tụ rất nhiều Tiên Nhân.
Thậm chí phần lớn trong số đó đều là Đại Tiên.
Những Đại Tiên này đều nhìn về phía cửa ra vào chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên chỗ.
Như thể đang chờ đợi điều gì đó.
Lục Trường Sinh đại khái cũng đoán được mục đích của bọn hắn.
Hơn phân nửa là đang ôm cây đợi thỏ, chờ đợi Cự Phủ Tiên Nhân.
Đại Tiên cũng chưa chắc đều có đạo tràng.
Thậm chí, dù có được đạo tràng nhưng ai bảo không cần thêm Tiên bảo trấn áp khí vận nữa?
Nhìn trận thế này, tình cảnh của Cự Phủ Tiên Nhân đúng là rất gian nan.
Một khi hắn rời khỏi chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên chỉ sợ sẽ bị chém giết ngay lập tức.
Có Tiên bảo cũng không cứu được.
“Một kiện Bát Bảo Kim Quang Tráo, dù là có thể trấn áp khí vận nhưng đến mức khiến nhiều Tiên Nhân nhìn chằm chằm như vậy sao?”
Lục Trường Sinh khẽ cau mày.
Hắn đã nhận ra có điểm gì đó bất thường.
Hoặc là nói quỷ dị.
Luận về Tiên bảo, trong chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên cũng có Tiên bảo.
Rất nhiều Tiên Nhân cũng sẽ xông xáo trong chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên, nếu may mắn thì có thể thu hoạch một ít Tiên bảo trấn áp khí vận.
Những Tiên Nhân này cứ chặn cửa chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên, bắt lấy một số Tiên Nhân muốn rời khỏi đây đoán chừng cũng có thể thu hoạch được Tiên bảo.
Cần gì một mực ôm cây đợi thỏ chờ Cự Phủ Tiên Nhân ra ngoài?
Chẳng lẽ Bát Bảo Kim Quang Tráo có chỗ nào đặc thù?
Hoặc là trên người Cự Phủ Tiên Nhân còn bí mật nào đó, có thể khiến những Tiên Nhân này chạy theo như vịt, không tiếc bất cứ giá nào cũng phải đối phó với Cự Phủ Tiên Nhân?
Tất nhiên Lục Trường Sinh tin tưởng tin tức Kỳ Quảng Mậu thu thập được.
Thế nhưng có thể tin tức Kỳ gia thu thập được cũng không đầy đủ.
Một số tin tức vô cùng bí ẩn.
Bình thường đều không nghe ngóng được.
Chỉ có các Tiên Nhân mới rõ ràng.
Lục Trường Sinh cũng không có vội vã tiến vào chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên.
Đã có nghi vấn vậy thì phải tìm ra đáp án.
Đáp án ở ngay trên người những Tiên Nhân này.
Lục Trường Sinh căn bản không cần đến phí hết tâm tư tìm hiểu.
Trực tiếp tìm những Tiên Nhân này hỏi rõ cũng được.
Nghĩ tới đây, ánh mắt Lục Trường Sinh quét qua một lượt.
Cuối cùng ngừng lại trên người một vị Đại Tiên.
Đúng, không phải Chân Tiên mà là Đại Tiên.
Một vị Đại Tiên, thực lực mạnh mẽ hẳn là có thể biết rõ đến tất cả mọi chuyện.
Tìm Đại Tiên hỏi chuyện là thích hợp nhất.
Còn chuyện thực lực của Đại Tiên rất mạnh mẽ ư?
Lục Trường Sinh không bận tâm.
Thế là Lục Trường Sinh liền từng bước đạp không mà tới.
Hành động như vậy tất nhiên khiến rất nhiều Tiên Nhân chú ý.
“Ừm?”
“Đây là vị Chân Tiên nào?”
“Một Chân Tiên mà thôi, không phải Đại Tiên, không cần bận tâm.”
“Dù hắn cũng tới chặn cửa cũng không tính là gì, không có gì phải ngại.”
Thấy Lục Trường Sinh chỉ là Chân Tiên, những Tiên Nhân khác đều không quá để ý.
Chỉ là một vị Tiên Nhân thì đáng gì.
Dù sao Tiên Nhân hội tụ trong chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên phần lớn đều là Đại Tiên.
Chân Tiên chỉ có thể nói là có tư cách nhúng tay.
Về phần uy hiếp?
Uy hiếp của Chân Tiên khẳng định không lớn.
Chỉ là Lục Trường Sinh lại bước từng một về phía một vị Đại Tiên.
Điều này không khỏi làm mọi người sững sờ.
Lục Trường Sinh muốn làm gì?
“Đó là Nguyên Linh Đại Tiên phải không?”
“Hướng Chân Tiên này đi chính là về phía Nguyên Linh Đại Tiên. Nguyên Linh Đại Tiên tính tình không tốt, chẳng lẽ hắn quen biết Chân Tiên này?”
“Không rõ lắm, cứ xem thế nào đã.”
Rất nhiều Tiên Nhân đều chú ý tới hướng đi của Lục Trường Sinh.
Hướng về phía một vị Đại Tiên mà đi thì có thể làm gì?
Nguyên Linh Đại Tiên tất nhiên cũng đã chú ý tới Lục Trường Sinh.
Trong lòng Nguyên Linh Đại Tiên dám chắc, hắn không biết Lục Trường Sinh.
“Dừng bước!”
“Bản tọa không biết ngươi, nếu ngươi lại đi về phía trước, giết không tha!”
Nguyên Linh Đại Tiên đột nhiên mở miệng.
Giọng điệu vô cùng băng lãnh, không có một chút nhân nhượng nào.
Cảnh này khiến rất nhiều Tiên Nhân ngỡ ngàng.
Nguyên Linh Đại Tiên thật sự không biết vị Chân Tiên này ư?
Thật sư rất kỳ quái.
Một vị Chân Tiên không biết Nguyên Linh Đại Tiên vậy sao lại dám bước về phía Nguyên Linh Đại Tiên như thế?
Lục Trường Sinh chẳng ừ hữ gì.
Thậm chí hắn cũng không trả lời hay dừng bước, vẫn bước từng một về phía Nguyên Linh Đại Tiên như cũ.
“Muốn chết!”
Nguyên Linh Đại Tiên giận dữ gầm lên.
Chỉ là một Chân Tiên mà dám phớt lờ yêu cầu của hắn?
Còn dám liên tục tới gần hắn như thế.
Nguyên Linh Đại Tiên đang muốn động thủ.
Nhưng sau một chớp mắt.
“Rầm.”
Hư giới giáng lâm.
Hư giới vô ảnh vô hình, trong nháy mắt bao phủ lên Nguyên Linh Đại Tiên.
Hơn nữa, “đạo tràng Trường Sinh” trong Hư giới lập tức giam cầm tinh thần và ý thức của Nguyên Linh Đại Tiên.
“Đây là nơi nào?”
“Đạo tràng?”
“Không, không thể nào. Vừa rồi bản tọa rõ ràng đang có mặt tại chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên cơ mà, sao có thể có đạo tràng xuất hiện ở đây được?”
“Huyễn thuật, nhất định là huyễn thuật! Chỉ là huyễn cảnh mà muốn trấn áp bản tọa ư?”
“Phá cho ta!”
Khí thế toàn thân Nguyên Linh Đại Tiên tăng vọt.
Thậm chí hắn còn thi triển ra cả Tiên bảo.
Kết quả, mặc cho hắn muốn lấy Tiên bảo ra thế nào.
Nhưng bên trong Hư giới, Lục Trường Sinh khống chế hết thảy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận