Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1707: Mệnh danh “vô thượng”! Vô thượng thiên kiêu sinh ra, toàn tông môn chấn động! (2)

Tầng thứ ba mươi ba, tầng thứ ba mươi tư, tầng thứ ba mươi lăm, tầng thứ ba mươi sáu, tầng thứ ba mươi bảy, tầng thứ ba mươi chín, tầng thứ ba mươi chín…
Đến tận tầng thứ ba mươi chín Lục Trường Sinh có vẻ ngưng trọng hơn một chút.
Tầng thứ ba mươi chín chính là Đăng Thần lục giai cực hạn.
Một khi thông qua thì bình xét cấp bậc của Lục Trường Sinh có thể trở thành thiên kiêu!
Người canh giữ tầng thứ ba mươi chín là một vị kiếm khách.
Đối phương không nói một lời.
Chỉ là ánh mắt hắn tựa như lợi kiếm, dù cách rất xa cũng có thể cảm nhận được kiếm ý bén nhọn.
“Trảm.”
Kiếm khách ra tay trước, hơn nữa còn dốc toàn lực ứng phó, không hề nương tay chút nào.
Thế nhưng trước mặt Hư giới của Lục Trường Sinh, hết thảy đều là vô ích.
“Bùm.”
Thân thể kiếm khách chia năm xẻ bảy trong nháy mắt.
Đối với Lục Trường Sinh mà nói, vẫn không có chút tính khiêu chiến nào.
“Ầm ầm.”
Sau khi Lục Trường Sinh thông qua tầng thứ ba mươi chín, toàn bộ thông đạo bắt đầu rung động dữ dội.
Cùng lúc đó, trên hư không của thông đạo thứ tư cũng hiển hóa ra một bóng người.
Lục Trường Sinh!
Thân ảnh này chính là Lục Trường Sinh!
“Lục Trường Sinh thông qua khảo hạch tầng thứ ba mươi chín, bình xét cấp bậc tăng lên thành thiên kiêu!”
Trong thông đạo khảo hạch thứ tư truyền ra một thanh âm.
Toàn bộ quảng trường lập tức lặng ngắt như tờ.
Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn về phía thông đạo thứ tư, nhìn thân ảnh xuất hiện trên thông đạo kia.
“Thiên… Thiên kiêu? Lại có thiên kiêu mới ra đời rồi ư?”
“Lục Trường Sinh mới tiến vào thông đạo khảo hạch thứ tư bao lâu? Thế mà đã trở thành thiên kiêu rồi?”
“Một vị thiên kiêu mới ra đời, hơn nữa chỉ là Đăng Thần tứ giai, thậm chí còn là từng bước một bước lên vị trí thiên kiêu!”
“Đúng thế, Lục Trường Sinh cũng không phải sinh mệnh đặc biệt gì cả. Không phải sinh mệnh đặc biệt mà lại có thể trở thành thiên kiêu, quả là không thể tưởng tượng nổi…”
Chấn động.
Hiện trường hoàn toàn chấn động.
Trước kia Lục Trường Sinh chỉ có thể coi là kẻ có tiềm lực rất lớn.
Thanh danh cũng dựa vào “Liễu Thanh” cùng “Tinh Oánh” và chuyện thu hoạch được hơn một triệu điểm cống hiến mới có thể truyền khắp toàn bộ Thiên Quang Thánh Tông.
Nhưng trong mắt rất nhiều người, có lẽ Lục Trường Sinh cũng chỉ là phù dung sớm nở tối tàn mà thôi.
Rốt cuộc hắn vẫn không phải thiên kiêu.
Ngày sau khả năng trở thành sinh mệnh Hỗn Độn cũng rất nhỏ.
Không thành sinh mệnh Hỗn Độn thì cuối cùng cũng chẳng khác gì người thường.
Nhưng giờ lại khác.
Lục Trường Sinh đã trở thành thiên kiêu.
Hắn không cần nương theo thanh danh của bất cứ người nào nữa.
Càng không cần dựa vào hơn một triệu điểm cống hiến nữa.
Hiện tại hắn chỉ dựa vào cái nhãn “thiên kiêu” trên người mình cũng đủ để chấn động toàn bộ Thiên Quang Thánh Tông.
Trở thành thiên kiêu chính là mục tiêu cuối cùng mà các đệ tử của Thiên Quang Thánh Tông tha thiết ước mơ.
Mà hiện giờ Lục Trường Sinh lại đạt được mục tiêu cuối cùng của rất nhiều đệ tử trong Thiên Quang Thánh Tông.
Thế là một truyền mười, mười truyền trăm.
Tin tức Lục Trường Sinh trở thành thiên kiêu nhanh chóng lan rộng, chẳng mấy chốc đã truyền khắp toàn bộ Thiên Quang Thánh Tông.
Tinh Oánh đang tu luyện trong động phủ.
Lần trước nàng thu được hơn 200.000 điểm cống hiến, có thể nói là thu hoạch rất lớn.
Bởi vậy hiện giờ nàng đang chuẩn bị đột phá lên Đăng Thần tứ giai.
Tinh Oánh khác với tu sĩ bình thường.
Nàng là sinh mệnh đặc biệt nên từ Đăng Thần nhất giai tới Đăng Thần cửu giai gần như không có bất cứ bình cảnh nào.
Dù chẳng cần làm gì thì ngày sau cũng có thể trở thành Đăng Thần cửu giai.
Thế nhưng dã tâm của Tinh Oánh lại rất lớn.
Hoặc phải nói là tự cao tự đại.
Nàng muốn mỗi một giai đều trở thành thiên kiêu!
Bởi vậy nàng nhất định phải chuẩn bị sẵn sàng, một khi đột phá tới Đăng Thần tứ giai thì có thể lập tức nhận bình xét cấp bậc “thiên kiêu”.
Đây cũng không phải chuyện dễ dàng.
Cho dù nàng là sinh mệnh đặc biệt nhưng nhất định cũng phải dốc lòng chuẩn bị mới được.
Đúng lúc này ngọc bài thân phận của Tinh Oánh khẽ chấn động.
Có hảo hữu gửi tin cho nàng.
Tinh Oánh mở ngọc bài thân phận ra xem, sau đó nàng trợn to hai mắt.
“Lục Trường Sinh… hắn trở thành thiên kiêu rồi ư?”
Tinh Oánh há hốc miệng.
Dù nàng rất coi trọng Lục Trường Sinh.
Cũng biết Lục Trường Sinh tuyệt đối không phải vật trong ao.
Thế nhưng nhanh như thế đã trở thành thiên kiêu thật sự vẫn khiến nàng có chút chấn kinh.
Mà nàng biết rõ Lục Trường Sinh không phải sinh mệnh đặc biệt gì cả.
Chỉ dựa vào ngộ tính siêu việt người bình thường mới có thể tu hành đến giờ này.
Chỉ vậy mà cũng có thể thành thiên kiêu ư?
Đây mới thật sự là kỳ tích!
Liễu Thanh cũng đã nhận được tin tức.
Nhưng nàng lại chỉ mỉm cười, dường như chuyện này đã nằm trong dự liệu của nàng từ lâu.
Nàng có kiến thức rộng rãi hơn Tinh Oánh nhiều.
Thế nên nàng biết Lục Trường Sinh không phải kẻ tầm thường.
Thế nhưng hiện giờ Liễu Thanh không quá coi trọng chuyện này.
Dù có thành thiên kiêu thì sao?
Thiên kiêu cũng chỉ có năm phần mười tỷ lệ trở thành sinh mệnh Hỗn Độn.
Mà hiện tại mục tiêu của Liễu Thanh chỉ có một, đó chính là trở thành sinh mệnh Hỗn Độn!
Tất cả những chuyện khác đều không thể thu hút quá nhiều sự chú ý của nàng.
Việc Lục Trường Sinh trở thành thiên kiêu gây chấn động khắp Thiên Quang Thánh Tông.
Nhưng đối với bản thân Lục Trường Sinh mà nói, hiện giờ hắn lại có chút “trống rỗng” .
Đúng vậy, “trống rỗng”, thậm chí còn có chút mờ mịt.
Hắn đã trở thành thiên kiêu, vậy hắn còn muốn tiếp tục xông lên nữa không?
“Có tiếp tục tầng khảo hạch thứ bốn mươi hay không?”
Thanh âm vang vọng trong thông đạo tầng thứ ba mươi chín.
Lục Trường Sinh khẽ cau mày.
Chẳng lẽ tiếp tục xông lên là có thể gia tăng bình xét cấp bậc?
Thế nhưng thiên kiêu không phải chính là bình xét cấp bậc cao nhất sao?
Thế là Lục Trường Sinh lập tức dùng quyền hạn thiên kiêu để tìm kiếm trong ngọc bài thân phận.
Kết quả đúng là có thật.
“Vô thượng thiên kiêu?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận