Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1657: Dung hợp bản nguyên Thiên giới, Hư giới từ hư hóa thực, Lục Trường Sinh bước vào cảnh giới Thái Ất! (4)

Lục Trường Sinh cảm nhận sức mạnh bản nguyên của Thiên giới một phen.
Dường như không có gì đặc biệt.
Nhưng Lục Trường Sinh muốn cảm ngộ lại thấy vô cùng mênh mông.
Lục Trường Sinh biết, bản nguyên mới là căn cơ của một thế giới.
Thế giới có bản nguyên hay không là hai trạng thái hoàn toàn khác nhau.
Thế giới không có bản nguyên căn bản sẽ không sinh ra văn minh tu hành.
Cũng không thể tu hành.
Là dạng thế giới tĩnh mịch.
Thế giới có được bản nguyên thì khác.
Sinh cơ bừng bừng, đồng thời có được văn minh tu hành, có thể một mực tu hành tới mức cường đại.
Lục Trường Sinh nhìn chằm chằm tia sức mạnh bản nguyên Thiên giới trước mắt.
Đây chính là một tia bản nguyên bảy vị Đạo Tổ phải liều mạng mới lấy ra được.
Nghĩ tới đây Lục Trường Sinh cũng không do dự nữa.
Hắn trực tiếp thi triển Hư giới.
“Ruỳnh.”
Hư giới giáng lâm.
Đồng thời trực tiếp bao phủ tia sức mạnh bản nguyên Thiên giới này.
“Dung!”
Lục Trường Sinh tâm niệm vừa động, toàn lực điều động Hư giới, bắt đầu dung hợp một tia sức mạnh bản nguyên Thiên giới vừa có.
Vốn Lục Trường Sinh cảm thấy có thể sẽ gặp một chút rắc rối, hoặc sẽ phí chút sức lực.
Thế nhưng hắn sai rồi.
Căn bản không có chuyện ấy.
Hư giới là hư ảo, bản nguyên Thiên giới lại là chân thật.
Lúc đầu hư ảo và chân thực căn bản không có khả năng dung hợp.
Nhưng lúc này, hai thứ thần kỳ như vậy lại dung hợp với nhau.
Hơn nữa còn không có chút trở ngại nào.
Thậm chí còn khá “mượt mà”.
Đúng, rất thuận lợi.
Lại còn là kiểu nước chảy thành sông, dường như hết thảy đều rất bình thường.
Sau khi tia bản nguyên Thiên giới này dung nhập, Hư giới của Lục Trường Sinh không mở rộng, uy lực cũng không mạnh hơn.
Thế nhưng lại phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Bởi vì nơi ánh mắt Lục Trường Sinh chiếu tới, hắn thấy được một chút hình dáng của Hư giới.
Đúng, chính là hình dáng. Không phải cảm ứng, mà là thật sự thấy được bằng mắt thường.
Giờ phút này, Lục Trường Sinh kích động đến mức toàn thân đều run rẩy.
Có thể dùng mắt thường để nhìn, dù chỉ là một chút hình dáng, thậm chí còn có thể biến mất bất cứ lúc nào.
Nhưng điều này đã chứng minh một chuyện.
Hư giới là có thể hóa thực.
Một khi Hư giới từ hư hóa thực, Lục Trường Sinh biết điều ấy sẽ có ý nghĩa thế nào.
Nó có nghĩa là Lục Trường Sinh thật sự có thể đi lên con đường chủ nhân Thế Giới.
Chủ nhân Thế Giới chính là con đường tu hành không hề kém cạnh “nguyên sinh mệnh Hỗn Độn”.
“Thì ra Hư giới từ hư hóa thực đều dựa vào sức mạnh bản nguyên của thế giới…”
Lục Trường Sinh thấp giọng lầm bầm.
Hắn hiểu rồi, hiểu cả rồi.
Ngay cả phương hướng tu hành sau này hắn cũng đã ngộ ra.
Trước kia Lục Trường Sinh không rõ lắm về phương hướng tu luyện Hư giới.
Dù hắn đã có đỉnh cấp ngộ tính.
Thế nhưng tất cả mọi thứ bên trong Hư giới đều đã hoàn thiện, hắn biết làm sao được nữa?
Ngay cả Thời Gian Trường Hà cũng có.
Về phần từ hư hóa thực.
Lục Trường Sinh cũng biết tới chuyện từ hư hóa thực đấy.
Thế nhưng làm thế nào để từ hư hóa thực thì hắn lại chẳng có chút manh mối.
Từ hư hóa thực không phải chỉ dựa vào nói miệng là được.
Lục Trường Sinh có dùng cách thôi diễn cũng không tính toán ra được.
Lần này Hư giới dung hợp sức mạnh bản nguyên Thiên giới, vốn là để Hồng Trần đạo quả dễ dàng dung nhập Thiên giới hơn.
Nhưng ai biết lại có niềm vui ngoài ý muốn như vậy?
Mèo mù vớ cá rán, thế mà lại khiến Hư giới từ hư hóa thực.
Cho dù chỉ có một chút nhưng cũng chứng minh Hư giới có thể từ hư hóa thực.
Chỉ là cần rất nhiều bản nguyên thế giới thôi.
Đây lại là một vấn đề.
Chỉ một tia sức mạnh bản nguyên Thiên giới đã khiến bảy vị Đạo Tổ suýt nữa không chống đỡ nổi.
Nếu Lục Trường Sinh muốn thu hoạch được càng nhiều sức mạnh bản nguyên của thế giới sợ rằng sẽ vô cùng gian nan.
Nhưng không sao.
Biết phương hướng tu hành là đủ.
Về phần sức mạnh bản nguyên của thế giới, về sau chờ hắn trở nên mạnh hơn rồi sẽ từ từ nghĩ cách.
Hư giới từ hư hóa thực thế nào bảy vị Đạo Tổ đều thấy tận mắt.
Trước đó bọn hắn đã cảm thụ qua Hư giới, biết đặc thù của Hư giới.
Bởi vậy bọn hắn cũng rõ ràng, nhìn sang bên cạnh đều có thể thấy vẻ chấn động trong mắt nhau.
Bản nguyên Thiên giới có thể hỗ trợ Hư giới của Lục Trường Sinh từ hư hóa thực.
Một khi Hư giới từ hư hóa thực cũng có nghĩa là thật sự bước lên con đường tu hành chủ nhân Thế Giới.
Chuyện này quan trọng hơn việc để đạo quả dung nhập Thiên giới nhiều.
Bởi vậy sau khi bảy vị Đạo Tổ chấn kinh lại thấy cuồng hỉ.
“Trường Sinh Tiên Tôn, ngươi thử để đạo quả dung nhập Thiên giới đi.”
Lúc này, Bàn Tổ mở miệng nhắc nhở.
Hiện giờ quan trọng nhất vẫn là để đạo quả dung nhập vào Thiên giới.
Chỉ khi đạo quả dung nhập Thiên giới, thu hoạch được năng lực “bất tử” thì mới có thể xông pha khắp Hỗn Độn, như thế mới có tương lai.
Tất nhiên Lục Trường Sinh có thể phân rõ nặng nhẹ.
Dù Hư giới có thể từ hư hóa thực thì cũng không phải chuyện ngày một ngày hai.
Nhưng tấn thăng Thái Ất Tiên Tôn lại là việc cấp bách.
Thế là Lục Trường Sinh hít một hơi thật sâu, sau đó hiển hóa ra Hồng Trần đạo quả.
“Dung!”
Lục Trường Sinh thử nghiệm dung nhập Hồng Trần đạo quả vào trong Thiên Giới một lần nữa.
Lục Trường Sinh dung hợp đạo quả đã là xe nhẹ đường quen.
Dù sao hắn đã dung hợp hai viên đạo quả, kinh nghiệm cũng khá phong phú.
Hiện tại dung hợp Hồng Trần đạo quả, Lục Trường Sinh làm rất quen tay.
Sau khi Hồng Trần đạo quả chủ động dung nhập Thiên giới, mà ý chí của Thiên giới cũng bắt đầu ký lục lại thông tin của Hồng Trần đạo quả.
Trước kia Hồng Trần đạo quả quá phức tạp.
Hoặc phải nói là tiềm lực quá lớn.
Muốn ký lục thông tin của Hồng Trần đạo quả đối với ý chí của Thiên giới mà nói cũng là chuyện vô cùng khó khăn.
Chính vì vậy Thiên giới mới không cách nào dung hợp Hồng Trần đạo quả của Lục Trường Sinh.
Nhưng giờ đã khác.
Bên trong Hồng Trần đạo quả ẩn chứa một tia sức mạnh bản nguyên Thiên giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận