Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 294. Chém Thiên Tâm, tiến lên vị trí số một trên bảng Thần Lực, uy áp toàn bộ chiến trường Bắc Vực! (2)



Chương 294. Chém Thiên Tâm, tiến lên vị trí số một trên bảng Thần Lực, uy áp toàn bộ chiến trường Bắc Vực! (2)




Đó là một nam tử trung niên với khuôn mặt tươi cười thân thiện.
"Bỉ nhân là phó Lâu chủ Diễn Võ Lâu, Tiêu Thiên Hoán."
Tiêu Thiên Hoán tỏ vẻ hết sức khách khí.
"Không biết Tiêu Lâu chủ muốn gặp Đao mỗ vì chuyện gì?"
Lục Trường Sinh hỏi.
"Đao tiên sinh khách khí rồi."
"Thật ra ta tìm Đao tiên sinh đến đây là có một chuyện tốt."
"Đao tiên sinh xem cái này trước đi đã."
Tiêu Thiên Hoán đưa một tờ giấy qua cho hắn.
Bên trên ghi chép rất nhiều tin tức.
"Ừm?"
Con ngươi Lục Trường Sinh khẽ co rụt lại.
Tất cả tin tức trên giấy thế mà đều là tin liên quan tới hắn.
Trang Thập Tam!
Lục Trường Sinh!
Thậm chí cả Đao Thập Nhị!
Từng chuyện, từng việc đều được ghi chép rõ ràng tỉ mỉ.
Có thể thấy Diễn Võ Lâu đã biết thân phận thật sự của Lục Trường Sinh từ lâu rồi.
Đao Thập Nhị cũng tốt, Trang Thập Tam cũng được, hoặc là Lục Thập Tam cũng thế, thực ra tất cả đều là một người!
"Tách."
Lục Trường Sinh ngẩng phắt đầu, ánh mắt bình tĩnh nhìn thẳng Tiêu Thiên Hoán.
Hắn cũng không cảm thấy bất ngờ cho lắm.
Có lẽ những người khác không điều tra ra nội tình của hắn, nhưng Diễn Võ Lâu chắc chắn có thể!
Dù sao thì đứng sau lưng Diễn Võ Lâu rất có khả năng chính là vương triều Đại Ngư.
"Tiêu phó Lâu chủ, ta là Đao Thập Nhị, cũng là Lục Trường Sinh, và còn là Trang Thập Tam. Vậy thì sao?"
Lục Trường Sinh chậm rãi mở miệng, giọng điệu rất bình tĩnh.
Với thực lực của hắn bây giờ, thật ra cũng không cần ẩn giấu thân phận nữa rồi.
Bởi đó là việc không cần thiết.
"Đao tiên sinh... Không, phải là Lục tiên sinh mới đúng."
"Lục tiên sinh đừng tức giận, Diễn Võ Lâu điều tra Lục tiên sinh thật ra cũng không phải vì có ác ý gì với Lục tiên sinh hết, ngược lại chúng ta còn muốn đưa tới cho Lục tiên sinh một cơ duyên to lớn nữa kìa!"
"Lục tiên sinh thiên phú tuyệt đỉnh, thế nhưng lại chỉ muốn đổi lấy võ công cảnh giới Thần Cương tầm thường thôi ư, ngươi cam tâm sao? Nên biết võ công là trụ cột của người học võ. Một môn võ công thượng thừa thậm chí võ công đỉnh tiêm có thể tạo thành vô thượng căn cơ. Căn cơ càng thâm hậu tương lai sẽ tiến càng xa!"
"Nếu như Lục tiên sinh đồng ý chúng ta có thể đưa Lục tiên sinh gia nhập Bắc Vực Thiên Tông, trở thành đệ tử của Thiên Tông!"
"Đến lúc đó bất kể là thần công hay bí pháp, Lục tiên sinh cũng không thiếu."
Lục Trường Sinh mở to mắt.
"Bắc Vực Thiên Tông..."
Thật ra Lục Trường Sinh cũng đã tìm hiểu qua về Bắc Vực Thiên Tông.
Hắn mới luyện võ một thời gian ngắn, cũng chưa hành tẩu giang hồ bao lâu, thế nên không hiểu rõ về các thế lực đỉnh tiêm là chuyện bình thường.
Sau khi lấy được tấm lệnh bài trên người Thiên Tâm hắn cũng đã nghe ngóng tin tức về Bắc Vực Thiên Tông.
Đó là tông môn đứng đầu toàn bộ Bắc Vực, không có nơi nào sánh được.
Có thể nói đó là thánh địa trong lòng vô số võ giả!
Bắc Vực Thiên Tông mười năm mới tuyển đồ đệ một lần, lần tuyển đồ đệ gần nhất là ba năm trước đây.
Thiên Tâm hẳn là lúc đó cũng được Bắc Vực Thiên Tông nhận làm đệ tử.
Nhưng không rõ vì sao Thiên Tâm mãi không tiến vào Bắc Vực Thiên Tông, ngược lại còn tìm tới chiến trường Bắc Vực.
Đoán chừng là muốn ma luyện Sát Lục Ý Cảnh.
Lục Trường Sinh đã từng hỏi thăm Tống Vô Tình.
Tống Vô Tình cũng từng tham gia khảo hạch của Bắc Vực Thiên Tông, thậm chí cả Thánh Nguyên Nhất cũng từng tham gia khảo hạch.
Thế nhưng không có gì bất ngờ, cả hai người họ đều thất bại.
Thứ nhất vì tuổi của họ đã khá lớn.
Thứ hai, thật ra chính là bởi họ không đủ xuất sắc.
Nhất định phải là thiên tài hàng đầu mới có hy vọng tiến vào Bắc Vực Thiên Tông.
"Tiêu phó Lâu chủ, theo Lục mỗ biết thì Bắc Vực Thiên Tông mười năm mới tuyển nhận đệ tử một lần. Mà khoảng cách lần trước chiêu thu đệ tử vẻn vẹn mới có ba năm, còn rất lâu mới đến thời hạn mười năm."
"Chẳng lẽ Diễn Võ Lâu muốn để Lục mỗ đợi thêm bảy năm ư?"
Đợi thêm bảy năm là chuyện không có khả năng.
Lục Trường Sinh dù phải nghĩ hết mọi cách thu thập võ công cảnh giới Thần Cương thì cũng tuyệt đối không thể đợi thêm bảy năm.
Đương nhiên, nếu như đột phá tới cảnh giới Thần Cương thì sẽ đánh mất cơ hội tiến vào Bắc Vực Thiên Tông.
Bắc Vực Thiên Tông chiêu mộ đệ tử nhưng chỉ nhận cảnh giới Thần Cương trở xuống.
Hơn nữa còn có yêu cầu về tuổi tác.
Nếu tuổi tác quá lớn, Bắc Vực Thiên Tông cũng sẽ không nhận.
Tiêu Thiên Hoán cười thần bí: "Cho nên mới nói Diễn Võ Lâu chúng ta chuẩn bị đưa cho Lục tiên sinh một cơ duyên to lớn."
"Đằng sau Diễn Võ Lâu chính là hoàng thất của vương triều Đại Ngư. Mà hoàng thất của mấy đại vương triều dưới trướng Bắc Vực Thiên Tông đều có danh ngạch miễn khảo hạch, có thể trực tiếp nhập tông."
"Danh ngạch này, hoàng thất vương triều Đại Ngư chúng ta nguyện ý đưa cho Lục tiên sinh."
"Ngoài mười vạn tiểu công ra cũng chỉ cần một lời hứa của Lục tiên sinh."
Lục Trường Sinh hỏi: "Lời hứa gì?"
"Tương lai nếu như Lục tiên sinh có thể tấn thăng đệ tử chân truyền của Bắc Vực Thiên Tông thì nhất định phải trở thành cung phụng của hoàng thất vương triều Đại Ngư!"
"Cung phụng?"
"Đúng, hoàng thất cung phụng, mỗi vị đều vô cùng tôn quý. Bình thường hoàng thất sẽ không làm phiền tới cung phụng, chỉ khi nào vương triều gặp đại nạn, hoàng thất đứng trước tai hoạ ngập đầu mới có thể mời cung phụng ra tay."
Lục Trường Sinh đã hiểu.
Vương triều Đại Ngư nhìn trúng tiềm lực của hắn.
Hắn gia cảnh trong sạch, xuất thân từ ăn mày, sau lưng không liên quan tới bất cứ thế lực nào.
Họ bỏ ra một danh ngạch, tuy danh ngạch này có lẽ rất trân quý, thế nhưng với thiên phú của Lục Trường Sinh, hắn rất có khả năng sẽ trở thành đệ tử chân truyền của Bắc Vực Thiên Tông.
Đến lúc đó, Lục Trường Sinh lấy thân phận đệ tử chân truyền của Bắc Vực Thiên Tông, trở thành cung phụng của hoàng thất vương triều Đại Ngư.
Riêng thân phận này cũng đã đủ để cam đoan sự an toàn của hoàng thất rồi.
Đây thật ra là một loại "đầu tư" cho tương lai.
Chỉ có điều thành ý của hoàng thất rất đầy đủ. Hết chương 294.



Bạn cần đăng nhập để bình luận