Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 442. Thân phận bại lộ, Hoàng Thiên Tông Từ Hạo Thiên lộ sát ý! (5)



Chương 442. Thân phận bại lộ, Hoàng Thiên Tông Từ Hạo Thiên lộ sát ý! (5)




Nếu trong đó đầy đủ linh thú thuộc ngũ hành khác nhau thì số điểm cống hiện còn tăng hơn nữa.
Lúc này, ba võ giả đến sau đang nhìn nơi trơ trọi phía trước, săc mặt không khả quan.
“Không còn, nagy cả một con linh thú ngũ hành cũng không có…”
Ánh mắt ba người dừng lại trên người Lục Trường Sinh.
“Nhẫn không gian! Hơn nữa là nhẫn không gian có thể thu được mười mấy con linh thú ngũ hành, tên này không đơn giản.”
“Còn hào quang xanh ngọc hắn vừa thi triển, hẳn là một loại bí pháp nào đó. Chỉ có bí pháp tinh thần mới chấn động được tinh thần linh thú ngũ hành khiến chúng không thể thi triển độn thuật. Nhưng mà, muốn tu luyện thành công bí pháp tinh thần từ giả hóa thật không phải việc dễ dàng.”
“Người này hơn nửa là đệ tử đại phái.”
Ba người liếc mắt lẫn nhau, tất cả nhìn thấy vẻ phức tạp trong ánh mắt nhau.
“Từ từ, người này nhìn khá quen…”
“Ta từng gặp hắn trước đây?”
“Ta cũng cảm giác vậy…Chẳng lẽ là người Từ Hạo Thiên muốn tìm?”
“Đúng, hình như Từ Hạo Thiên đang truy tìm hành tung người này, nghe nói là Lục Trường Sinh của Cổ Vực Thiên Tông?”
Lập tức, ánh mắt bốn người trở nên kinh sợ.
Lục Trường Sinh!
Đây chính là người mà Từ Hạo Thiên Hoàng Thiên Tông muốn tìm.
Ảnh hưởng của Từ Hạo Thiên với khu vực tầng thứ hai Cổ Vực rất lớn, đặc biệt là với các võ giả.
Nghe nói, Từ Hạo Thiên có cơ hội luyện hóa xong một viên đá Hóa Giới để đúc Đạo Cơ, tiến vào bước mấu chốt trong võ đạo!
Đạo Cơ hình thành đồng nghĩa với bước vào hàng ngũ cường giả võ đạo, có thể sánh ngang với Đạo Quân.
“Chúng ta đi hỏi một chút.”
Ba người nhìn thấy đối phương sắp đi, vì thế lớn tiếng hỏi: “Các hạ chính là đệ tử chân truyền của Cổ Vực Thiên Tông Lục Trường Sinh?”
“Hửm?”
Lục Trường Sinh chợt xoay người, ánh mắt nhìn chằm chằm ba người.
“Các ngươi biết Lục mỗ?”
Lục Trường Sinh nhớ rất rõ, hắn không biết ba người này.
Thậm chí hắn chưa gặp ba người này bao giờ.
“Bọn ta không biết Lục chân truyền, nhưng Lục chân truyền chính là người có thể nghịch phạt Thần Tàng, là Thần Cương đứng đầu Cổ Vực, tất nhiên bọn ta từng nghe kể.”
Ba võ giả mỉm cười.
Lục Trường Sinh lập tức gật đầu, hắn không nghi ngờ.
Sau khi hắn nghịch phạt Thần Tàng, thanh danh hắn rất lớn.
Hiện tại ba gã võ giả Thần Tàng lạ lẫm biết bộ dạng của hắn thật ra rất bình thường.
Thanh danh của hán không chỉ ở trong khu vực tầng thứ nhất, e là đã truyền sang khu vực tầng thứ hai.
Lục Trường Sinh không có ý định nói chuyện với bọn họ, thân hình hắn lóe lên, nhanh chóng rời xa, biến mất không thấy bóng dáng.
Ba người liếc mắt nhìn nhau.
“Không thể tiếp tục ở lại núi Giới Bi, chúng ta ở nơi này lâu như vậy mà không bắt được con linh thú ngũ hành nào, lại còn rất nguy hiểm.”
“Nếu chúng ta mang một ít thông tin của Lục Trường Sinh đến cho Từ Hạo Thiên, chắc hẳn Từ Hạo Thiên sẽ không keo kiệt khen thưởng chúng ta.”
“Không sai, Từ Hạo Thiên nổi danh hào phóng, lại là người coi trọng chữ tín. Hắn đang tìm kiếm thông tin Lục Trường Sinh khắp nơi, chắc chắn sẽ không bạc đãi chúng ta.”
“Vậy chúng ta nhanh chóng đi tìm Từ Hạo Thiên.”
Ba người ngay lập tức từ bỏ tìm kiếm linh thú ngũ hành, rời khói núi Giới Bi

Hoàng Thiên Tông, động phủ của Từ Hạo Thiên.
Hắn đang bế quan.
Nhưng lúc này, một võ giả áo trắng đến truyền tin tức.
“Từ huynh, có người phát hiện Lục Trường Sinh xuất hiện ở núi Giới Bi.”
Võ giả áo trắng bình tĩnh nói chuyện với mật thất trước mặt.
Hắn biết Từ Hạo Thiên chắc chắn nghe được.
Dù Từ Hạo Thiên đang bế quan nhưng không phải loại bế quan không màng thế sự.
Hắn vẫn có kết nối với chuyện bên ngoài.
“Lục Trường Sinh… Hắn thật sự thăng cấp Thần Tàng.”
Lời nói của Từ Hạo thiên truyền ra từ trong mật thất
“Đúng vậy, tin tức vô cùng chính xác, Lục Trường Sinh đã thăng cấp lên Thần Tàng được một thời gian. Lần này ở núi Giới Bi, có người phát hiện Lục Trương Sinh đang bắt giữ linh thú ngũ hành, thậm chí một lần đã bắt được mười mấy con linh thú ngũ hành, thực lực không thể khinh thường.”
Võ giả áo trắng trầm giọng nói.
“Đó là tất nhiên. Lục Trường Sinh cảm ngộ được bốn lĩnh vực, một khi thăng cấp Thần Tàng, hắn có sẵn bốn lĩnh vực có thể từ giả hóa thật, thực lực không thể coi thường.”
“Ta nói rồi, một khi Lục Trường Sinh thăng cấp Thần Tàng, ta sẽ tự mình ra tay giết hắn.”
“Nhưng hiện tại ta đang bế quan, chưa có sự đồng ý của sư tôn, ta không được xuất quan.”
“Vậy nên, Long Vân huynh, làm phiền ngươi đi một chuyến tới núi Giới Bi, chém Lục Trường Sinh.”
“Sau khi thành công, ta sẽ đưa viên Thanh Tâm châu mà Long Vân huynh luôn nhung nhớ cho ngươi, Long Vân huynh thấy thế nào?”
Bên trong mật thất truyền ra tiếng của Từ Hạo Thiên.
“Hửm?”
“Ngươi thật sự từ bỏ được Thanh Tâm châu?”
“Nó là bảo vật có thể hóa giải mọi tâm tình tiêu cực, giữ cho tâm linh luôn bình yên. Đồ vật đó do Đạo Quân tự tay luyện chế, độc nhất vô nhị, cũng vì vật liệu khan hiếm, rất khó luyện chế dược viên thứ hai.”
Ánh mắt Long Vân lóe lên tia sáng.
Hắn không phải thuộc hạ của Từ Hạo Thiên, hắn cũng là đệ tử chân truyền uy danh hiển hách trong Hoàng Thiên Tông.
Chỉ là hắn có quan hệ tốt với Từ Hạo Thiên thôi.
Không phải người màTừ Hạo Thiên nói gì làm đấy.
Tuy nhiên, nếu có Thanh Tâm châu, mọi chuyện lại khác.
Lúc nào cũng giữ được tâm linh linh hoạt kì ảo có lợi ích rất lớn với việc cảm ngộ ý cảnh.
Từ Hạo Thiên có thể tu luyện nhanh như vậy là nhờ sự giúp đỡ rất lớn của Thanh Tâm châu.
“Chỉ là một viên Thanh Tâm châu thôi, nó không còn quan trọng với cảnh giới của ta bây giờ nữa, ta đưa Thanh Tâm châu cho Long Vân huynh trước để bày tỏ thành ý.”
Đại môn mật thất hé ra một chút.
“Vèo.”
Một hạt châu bay ra từ trong mật thất.
Nó được Long Vân tóm được trong bàn tay.
Vừa chạm tay, cảm giác tươi mát lạnh lẽo khiến tinh thần Long Vân chấn động.
Dường như tất cả sự nóng nảy tận dưới đáy lòng đều được luồng khí tức lạnh lẽo này trùng kích biến mất không còn tăm tích.
Thanh Tâm châu!
Thật sự là Thanh Tâm châu! Hết chương 442.



Bạn cần đăng nhập để bình luận