Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 2161: Đệ tử chân truyền số một học phủ Vĩnh Hằng, Trường Sinh Chí Tôn! (3)

Hắn dặn dò: “Mười người các ngươi đại diện cho thể diện của học phủ Vĩnh Hằng chúng ta, chuyến đi tới vũ trụ Thần Diễn này cũng là để thể hiện thực lực của bản thân các ngươi, xem có thể vào được bảng Bách Tôn hay không, hoặc xem có thể nâng cao thứ hạng của mình trên bảng Bách Tôn hay không.”
“Lần này đích thân bản tọa sẽ đi cùng để bảo vệ an toàn cho các ngươi.”
“Tạ ơn Chúa Tể bệ hạ!”
Mười đệ tử chân truyền đứng đầu học phủ cũng rất vui mừng.
Dù sao đó cũng là bảng Bách Tôn, ai mà không khao khát chứ?
Ngay cả Cao Thiên Chí Tôn cũng không nhịn được mà nở một nụ cười.
“Xuất phát.”
Chúa Tể Vĩnh Dạ lấy ra một bảo vật phi hành được chế tạo từ vật chất Bất Hủ.
Dù không thể xuyên qua Thời Không Trường Hà, nhưng khi bay dọc theo Thời Không Trường Hà tốc độ của nó lại nhanh hơn cả Chúa Tể tự mình đi đường.
Học phủ Vĩnh Hằng cách vũ trụ Thần Diễn rất xa.
Hơn nữa hai bên không lệ thuộc lẫn nhau, cũng không có trận pháp truyền tống, chỉ có thể dựa vào việc chậm rãi phi hành để đến nơi.
Mọi người tiến vào bảo vật phi hành, ngồi xếp bằng, lặng lẽ chờ đợi đến vũ trụ Thần Diễn.
“Trường Sinh Chí Tôn, ngươi đoán lần này ngươi có thể xếp thứ mấy trên bảng Bách Tôn?”
Đột nhiên Cao Thiên Chí Tôn truyền âm hỏi hắn.
Cao Thiên Chí Tôn trông bề ngoài có vẻ lạnh lùng.
Nhưng đó chỉ là với người khác.
Sau khi Lục Trường Sinh đánh bại hắn, không những Cao Thiên Chí Tôn không xa lánh Lục Trường Sinh, mà còn trở nên thân thiết với Lục Trường Sinh nữa kìa.
Thậm chí hắn còn thường xuyên đến thăm Lục Trường Sinh.
Có lẽ trong mắt Cao Thiên Chí Tôn chỉ có Lục Trường Sinh mới xứng là “đồng loại” của hắn.
Những người khác đều không đáng để nhắc đến nên không cần thiết phải giao lưu.
“Ta không giống Cao Thiên Chí Tôn, thực lực của ta tăng lên khá nhanh, có lẽ thông tin Chúa Tể Thần Diễn thu thập về ta sẽ không theo kịp thực lực của ta, thậm chí có thể vào được bảng Bách Tôn hay không cũng chưa chắc…”
Lục Trường Sinh cũng đáp lại.
“Ồ…”
Đột nhiên Cao Thiên Chí Tôn không biết nói gì nữa.
Thực lực tăng lên khá nhanh?
Ngay cả thông tin Chúa Tể Thần Diễn thu thập cũng không theo kịp tốc độ tăng trưởng thực lực của Lục Trường Sinh.
Hắn còn có thể nói gì nữa đây?
Nhưng quả thực có khả năng này.
Dù sao thì đã bảy nghìn năm Lục Trường Sinh cũng không động thủ.
Mãi đến một năm trước khi khiêu chiến Cao Thiên Chí Tôn hắn mới ra tay.
Nhưng lúc đó bảng Bách Tôn đã được xác định sơ bộ từ lâu.
Dù có muốn thay đổi thì cũng phải đợi đến khi bọn hắn đến vũ trụ Thần Diễn, tự mình thể hiện thực lực sau đó mới có thể thay đổi.
“Với thực lực của Cao Thiên Chí Tôn, vào bảng Bách Tôn hẳn là dễ như trở bàn tay.”
Lục Trường Sinh thản nhiên nói.
Đây không phải là khoa trương mà là sự thật.
Dù hắn đã đánh bại Cao Thiên Chí Tôn.
Nhưng Lục Trường Sinh vẫn phải thừa nhận rằng Cao Thiên Chí Tôn thật sự rất mạnh.
Với thực lực của Cao Thiên Chí Tôn, không chỉ có thể vào bảng Bách Tôn mà thậm chí thứ hạng cũng sẽ không thấp.
Cao Thiên Chí Tôn cũng gật đầu, nói với vẻ hơi ngạo mạn: “Theo dự đoán của ta, ta đoán chừng mình có thể vào năm mươi hạng đầu trên bảng Bách Tôn!”
Điều này khiến Cao Thiên Chí Tôn rất tự hào.
Năm mươi hạng đầu!
Xếp hạng như vậy đã rất cao rồi.
Dù sao thì trước đây Cao Thiên Chí Tôn cũng được coi là bộ mặt của học phủ Vĩnh Hằng.
“Đệ tử chân truyền của học phủ Vĩnh Hằng xếp hạng cao nhất trên bảng Bách Tôn là ai? Xếp hạng thứ mấy?”
Đột nhiên Lục Trường Sinh hỏi.
“Đó chắc chắn là Chúa Tể Chí Sơ bệ hạ vĩ đại. Hồi đó Chúa Tể Chí Sơ bệ hạ kinh tài tuyệt diễm, tung hoành vô số vũ trụ, vô cùng chói mắt, trên bảng Bách Tôn cũng xếp hạng thứ hai. Đáng tiếc hắn gặp phải một tồn tại yêu nghiệt hơn cả mình nên mới phải chấp nhận đứng thứ hai.”
“Nhưng Chúa Tể Chí Sơ bệ hạ đã thành tựu Chúa Tể, giờ đây còn là Chúa Tể đỉnh tiêm, đứng trên đỉnh Thời Không Trường Hà! Cũng là niềm tự hào của học phủ Vĩnh Hằng chúng ta!”
Lục Trường Sinh như có điều suy nghĩ.
Chúa Tể đỉnh tiêm…
Dù chưa trở thành Chúa Tể nhưng Lục Trường Sinh cũng biết sự khác biệt giữa Chúa Tể đỉnh tiêm và Chúa Tể bình thường.
Chúa Tể đỉnh tiêm mới thực sự là tồn tại đứng trên đỉnh Thời Không Trường Hà.
Đi đến đâu cũng là bá chủ.
Ngay cả học phủ Vĩnh Hằng cũng lấy Chúa Tể đỉnh tiêm làm vinh dự!
“Vậy vị có thể áp chế Chúa Tể Chí Sơ bệ hạ kia…”
Lục Trường Sinh lại hỏi.
“Vị kia tên là Kiếm Tâm, nghe nói hắn tu luyện kiếm đạo. Chiến lực của hắn vô cùng mạnh mẽ, có thể nói là tuyệt thế tại Thời Không Trường Hà, có thể nghiền ép tất thảy, ngay cả Chúa Tể Chí Sơ bệ hạ đứng trước mặt Kiếm Tâm cũng mất hết hào quang.”
“Đáng tiếc Kiếm Tâm muốn dùng thân phận là vũ trụ đại năng để nghịch phạt Chúa Tể đệ tam cảnh, sau đó bị Chúa Tể đệ tam cảnh giết chết, thậm chí còn không thể tấn thăng đệ tam cảnh…”
“Chuyện của Kiếm Tâm khiến mọi người hiểu rằng, uy nghiêm của Chúa Tể không thể xâm phạm, bất cứ kẻ kinh tài tuyệt diễm nào cũng phải lấy việc tấn thăng đệ tam cảnh là chính, không thành đệ tam cảnh thì dù có kinh tài tuyệt diễm đến mấy cũng vô dụng.”
Lục Trường Sinh im lặng không nói.
Người kia thậm chí kinh tài tuyệt diễm hơn cả Chúa Tể Chí Sơ, vậy mà còn chưa tấn thăng đệ tam cảnh đã thân tử đạo tiêu.
Hơn nữa còn do Chúa Tể đích thân ra tay xử lý!
Cường đại nhất thời không tính là cường đại.
Luôn luôn cường đại mới thực sự là cường đại!
Rõ ràng Chúa Tể Chí Sơ mới là người cười đến cuối cùng.
Vì vậy Lục Trường Sinh luôn hiểu một đạo lý.
Tu hành mới là căn bản.
Bảo vệ tính mạng mới là điều quan trọng nhất.
Vì vậy hắn cũng để lại rất nhiều hậu chiêu.
Chính vì để đảm bảo nếu có biến cố gì xảy ra bản thân cũng sẽ không tử vong hoàn toàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận