Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 2129: Trở về đại vũ trụ! Thương hải tang điền, đại vũ trụ xảy ra biến cố! (3)

Đến lúc đó nếu có danh ngạch mà không tranh được vị trí đệ tử chân truyền thì chẳng khác nào nỗi sỉ nhục to lớn.
Còn là nỗi sỉ nhục cả đời.
Khi ấy ai cũng sẽ phải nói “Chẳng thà lúc trước còn đưa danh ngạch này cho Lục Trường Sinh còn hơn”.
Dù Chúa Tể Phi Long có tranh thua thì những đại năng nhị cảnh kia cũng không thể vượt qua tòa núi lớn như Lục Trường Sinh.
Thậm chí còn trở thành “tâm ma” của bọn hắn.
Dù sao chỉ cần truyền lời này ra ngoài, hơn nữa nếu Lục Trường Sinh không thua thì chẳng khác nào có thể nghiền ép cả một thời đại.
Vũ trụ đại năng của thời đại này đều không thể vượt qua Lục Trường Sinh.
Nhưng dù đây là dương mưu thì cũng sẽ chọc giận tất cả các thế lực Chúa Tể.
Đặc biệt là một số Chúa Tể cường đại có hy vọng tranh được danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng, thậm chí bọn hắn sẽ càng ghen ghét Lục Trường Sinh.
Càng không cần nói tới những đại năng nhị cảnh bị Lục Trường Sinh cướp đi hy vọng lấy được danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng.
Hắn sẽ đắc tội với tất cả mọi người.
Có thể nói một khi Lục Trường Sinh làm thế, chắc chắn hắn sẽ đắc tội với toàn bộ thế lực đỉnh tiêm tại đại vũ trụ.
Trở thành kẻ địch với cả thế gian!
Đây chính là cái giá mà Lục Trường Sinh phải chấp nhận.
“Trường Sinh, ngươi đã chuẩn bị để chấp nhận tất cả trở ngại chưa?”
Chúa Tể Phi Long chậm rãi cất lời.
“Sư tôn, cả thế gian đều là địch thì sao chứ?”
“Ngày sau nếu đệ tử có thể tấn thăng Chúa Tể thì hết thảy ân oán đều sẽ tan thành mây khói.”
“Tại vũ trụ Minh La, kỳ thực đệ tử cũng chẳng khác nào kẻ địch của cả thế gian, nhưng vậy thì đã sao?”
“Tới tận khi vũ trụ Minh La sụp đổ cũng không có bất cứ vũ trụ đại năng nào dám tới khiêu chiến với đệ tử.”
Lục Trường Sinh bình tĩnh đáp.
Lục Trường Sinh không quan tâm tới việc trở thành kẻ địch của cả thế gian.
Thậm chí với thực lực của hắn, chỉ cần hắn muốn tranh thì đi tới đâu cũng là kẻ địch của cả thế gian thôi.
Ví dụ như học phủ Vĩnh Hằng.
Khả năng đệ tử chân truyền tấn thăng Chúa Tể có xác suất cao tới ba phần.
Vậy sẽ có bao nhiêu đệ tử ngoại môn tranh đoạt?
Trong quá trình tranh đoạt tất cả đệ tử ngoại môn đều là kẻ địch.
Vậy thì có gì khác việc trở thành kẻ địch của cả thế gian đâu?
Huống chi việc trở thành kẻ địch của cả thế gian cũng chỉ nằm trong khuôn viên đại vũ trụ thôi.
Không đáng nhắc tới.
Lục Trường Sinh vốn không quan tâm.
“Tốt!”
“Nếu ngươi đã có khí phách như thế thì vi sư sẽ liều cái mặt già này để giúp ngươi một tay!”
“Nhưng nếu đại năng nhị cảnh khác tới khiêu chiến ngươi thì cũng chỉ có thể để chính ngươi ứng đối.”
Chúa Tể Phi Long cũng đã đưa ra quyết định.
Lục Trường Sinh gật đầu, nói: “Làm phiền sư tôn!”
“Được rồi, về nghỉ ngơi chờ tin tức đi.”
Sau đó Lục Trường Sinh cung kính rời đi.
Trở lại động phủ, Lục Trường Sinh gặp được Lâm Thanh Loan.
“Trường Sinh.”
“Thanh Loan.”
Hai người nhìn nhau.
Lục Trường Sinh có thể nhìn thấy sợ hãi xen lẫn vui mừng trong mắt Lâm Thanh Loan.
Dù Lâm Thanh Loan luôn có phân thân của Lục Trường Sinh làm bạn, nhưng nàng vẫn cảm thấy thiếu thứ gì đó.
Phân thân chung quy cũng là phân thân.
Nàng cũng rất lo cho Lục Trường Sinh.
Dù sao hắn cũng tới dị vũ trụ xông pha, ai biết sẽ xảy ra chuyện gì?
Giờ cuối cùng Lục Trường Sinh cũng trở về, hơn nữa còn trở về bình an, không có chút tổn thất nào.
“Thanh Loan, ngươi có mấy phần chắc chắn có thể tấn thăng nhị cảnh?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Chuyện này…”
Lâm Thanh Loan ấp úng không đáp được.
Dù đã dung hợp Thần Thụ Số Mệnh nhưng kỳ thực Lâm Thanh Loan không chắc chắn lắm với việc tấn thăng nhị cảnh.
Dù sao nghĩ lại thì lúc trước Lục Trường Sinh tấn thăng nhị cảnh cũng là tại Đỉnh Vũ Trụ, có vô số khí vận hội tụ, cuối cùng hắn mới tấn thăng nhị cảnh thành công.
Kẻ siêu thoát phổ thông muốn tấn thăng nhị cảnh sẽ gặp muôn vàn khó khăn.
Tất nhiên Lục Trường Sinh cũng hiểu tình cảnh của Lâm Thanh Loan.
“Lần này ta tới dị vũ trụ, Thần Thụ Số Mệnh hội tụ được rất nhiều khí vận. Ta sẽ ở lại đại vũ trụ một thời gian, đến lúc đó có thể giao lưu với ngươi nhiều một chút để khí vận lưu chuyển, giúp ngươi tu hành.”
Lục Trường Sinh nói.
Tất nhiên Lâm Thanh Loan cũng biết lưu chuyển khí vận là có ý gì.
Đây là muốn song tu, hỗ trợ nàng tu hành.
Mà phương thức này thích hợp nhất với hai người có được Thần Thụ Số Mệnh như bọn họ.
Thế nên đương nhiên Lâm Thanh Loan cũng gật đầu đồng ý.
Lục Trường Sinh cũng được nghe Lâm Thanh Loan kể lại rất nhiều chuyện liên quan tới việc “liên minh vũ trụ” tiếp xúc với đại vũ trụ, và chuyện đám tu sĩ dị vũ trụ của liên minh vũ trụ tiến vào đại vũ trụ thế nào.
Thời gian nhoáng cái đã qua mấy tháng.
Mấy tháng đủ để rất nhiều tin tức lan truyền khắp đại vũ trụ.
Tin tức từ núi Phi Long truyền ra.
Nói đúng hơn là tin tức truyền ra từ miệng Chúa Tể Phi Long.
Lục Trường Sinh chắc chắn phải có được danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng!
Vì thế Lục Trường Sinh có thể chấp nhận lời khiêu chiến của bất cứ đại năng nhị cảnh nào.
Thậm chí tất cả đại năng nhị cảnh muốn có được danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng có thể liên thủ đối phó với hắn.
Có thể đánh bại thậm chí chém giết Lục Trường Sinh đó là bản lĩnh bọn hắn.
Nhưng Lục Trường Sinh nhất định phải có danh ngạch của học phủ Vĩnh Hằng!
Tin tức này lan truyền rộng rãi.
Chẳng mấy chốc đã truyền khắp đại vũ trụ.
Các thế lực lớn nhỏ đều nghe tới tin tức này.
Nếu là tin tức vô căn cứ chắc chắn bọn hắn sẽ không để ý.
Nhưng tin tức này lại do chính miệng Chúa Tể Phi Long nói ra.
Thế nên sóng to gió lớn nổi lên. Tại toàn bộ đại vũ trụ không khỏi oanh động.
“Cuồng vọng, đúng là quá cuồng vọng, Lục Trường Sinh dù biểu hiện xuất sắc tại Đỉnh Vũ Trụ, nhờ đó tấn thăng nhị cảnh, nhưng hắn dựa vào đâu mà dám cuồng vọng như thế?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận