Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1266. Dưới cấp bậc Tổ Cảnh chỉ là con kiến! (3)



Chương 1266. Dưới cấp bậc Tổ Cảnh chỉ là con kiến! (3)




Trên bia mộ không có bất kì chữ nào.
Là mộ bia mộ vô danh
“Bia mộ vô danh…Bên trong mai táng ai?”
Ánh mắt Lục Trường Sinh hiện lên một tia ánh sáng kỳ lạ.
Thật ra trong lòng hắn có rất nhiều thắc mắc.
Hồng Trần Tiên.
Đó là tồn tại vĩ đại bao trùm bên trên Tổ Cảnh.
Nhưng vì sao Hồng Trần Tiên lại chết?
Thậm chí còn bị mai táng?
Là ai mai táng Hồng Trần Tiên Liễu Vân?
Mà Liễu Vân, tại sao lại xưng là Hồng Trần Tiên?
Lục Trường Sinh có rất nhiều thắc mắc.
Tuy nhiên, chuyện quan trọng, Lục Trường Sinh muốn biết làm sao để đúc thành Tiên Thể?
Đúc thành Linh Thể, cần thần vật.
Đúc thành Thần Thể, cũng cần thần vật.
Như vậy đúc thành Tiên Thể có phải cũng cần thần vật hay không?
Nếu có một loại thần vật có thể đúc thành Tiên Thể…
Trong lúc nhất thời, Lục Trường Sinh tim đập liên hồi.
Hắn mơ hồ cảm thấy khẩn trương.
Sau khi đi vào Côn Ngô giới, từ khi Lục Trường Sinh biết đến thần vậtthật ra hắn vẫn luôn nghe được lời đồn
Thần vật chia thành Linh Thể, Thần Thể và Tiên Thể.
Tuy nhiên thần vật có thể đúc Tiên Thể, cả Côn Ngô giới chỉ mới nghe đồn.
Dường như không có ai xác nhận từng nhìn thấy thần vật có thể đúc thành Tiên Thể.
Đến hiện tại, nó lại thành truyền thuyết của truyền thuyết, rất ít người tin tưởng.
Nhưng Lục Trường Sinh tin tưởng.
Đây cũng là nguyên nhân hắn cực khổ tìm kiếm Hồng Trần Tiên.
Lục Trường Sinh tìm kiếm khắp tứ phía ngôi mộ.
Không tìm được manh mối nào.
Hắn chắp tay bái một cái về phía mộ Hồng Trần Tiên, sau đó rời đi, tìm kiếm khắp bốn phía bí phủ.
Lục Trường Sinh còn nhớ rõ mười sau chữ truyền miệng của gia tộc Âu thị.
Ba sông giao thoa, lăng mộ tiên nhân! Đạo tràng Hồng Trần, đường lên Đăng Thiên!
Tám chữ đầu, ba sông giao thoa, lăng mộ tiên nhân.
Tám chữ này dường như đã giải mã hoàn toàn.
Tại nơi ba sông giao thoa quả thật có mộ tiên nhân.
Hiện tại Lục Trường Sinh đang đứng trước mộ tiên nhân.
Như vậy tám chữ sau thì sao?
Đạo tràng Hồng Trần, chẳng lẽ chỉ bí phủ dưới nước này?
Như vậy đường lên Đăng Thiên thì sao?
Trong lòng Lục Trường Sinh nóng vội.
Đường lên Đăng Thiên, có ai không muốn?
Nhiều Tổ Cảnh ở Giới Hải như vậy vẫn luôn như hổ rình mồi với Côn Ngô giới, chẳng phải là vì bí mật Tien Cảnh hay sao?
Có thể thăng cấp Tiên Cảnh.
Đường lên Đăng Thiên này, rốt cuộc trở thành Hồng Trần Tiên hay đi lên Thiên giới, tất cả đều là cơ duyên to lớn có vô số Tổ Cảnh ở Giới Hải.
Lục Trường Sinh cũng vậy.
Vì thế, Lục Trường Sinh cẩn thận tìm kiếm trong bí phủ dưới nước.
Tuy nhiên, thoạt nhìn bí phủ dưới nước này lớn là thế nhưng rất trống trải.
Lục Trường Sinh lần lượt tìm kiếm nhưng không thu được gì.
“Vụt.”
Bỗng nhiên, một cột nước bắn về phía Lục Trường Sinh.
Dường như chỉ trong chớp mắt, tốc độ cực nhanh.
Nhìn giống như một cột nước nhưng thực tế lại có lực lượng rất khủng bố.
Lục Trường Sinh đánh giá, hẳn là có thực lực Thần Thể đứng đầu.
Nhưng Lục Trường Sinh không hoảng sợ, hắn vươn tay, sau đó tóm lấy.
“Xì xì.”
Cột nước nháy mắt tán loạn.
Mà Lục Trường Sinh không hề hấn gì.
“Cái gì?”
Một tiếng thét kinh hãi vang lên.
Lục Trường Sinh nhìn về hướng âm thanh phát ra.
Hắn thấy được giữa hồ nước có một hồ nước.
Hồ nước rất lớn.
Bên trong vậy mà chứa một Lão Quy to như cối xay.
Lão Quy ngửa đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm Lục Trường Sinh.
Cột nước vừa nãy do Lão Quy thi triển, uy lực không tầm thường!
“Một con rùa già?”
“Có thể nghe hiểu ngôn ngữ con người không?”
Lục Trường Sinh hỏi.
Chính là, Lão Quy lại không nói lời nào.
Lục Trường Sinh nhìn ánh mắt Lão Quy linh động, hiển nhiên con rùa già này chắc chắn có trí tuệ, thậm chí trí tuệ còn không thấp.
Nếu không, sao có thể có thực lực như này?
Đây là thủy phủ Hồng Trần Tiên, có một Lão Quy như vậy cũng không phải chuyện ngoài ý muốn.
Vì thế, Lục Trường Sinh trực tiếp vươn tay, muốn tóm Lão Quy vào trong tay.
“Ầm.”
Lão Quy lập tức hiển hiện chân thân.
Chân thân của nó đâu chỉ lớn bằng cối xay?
Mà nó điên cuồng bành trướng.
Mười trượng, trăm trượng, nghìn trượng…
Kể đến cũng lạ.
Rõ ràng Lão Quy đã hiển hóa thân hình nghìn trượng, nhưng thủy phủ này dường như cũng không ngừng khuếch đại.
Nhìn qua vẫn có thể chất chứa Lão Quy.
Lục Trường Sinh lập tức hiểu ra, thủy phủ này có thể lớn có thể nhỏ e rằng cũng là một món dị bảo hoặc thần vật.
Một khi đã như vậy, Lục Trường Sinh không cố kỵ nữa.
Trước đó hắn còn sợ sẽ phá hủy thủy phủ.
Nhưng xem ra hiện tại, hắn còn lâu mới có thể phá hư thủy phủ.
Thủy phủ này không dễ dàng bị phá hư như vậy.
“Dung hợp!”
Ngay sau đó, Lục Trường Sinh trực tiếp dung hợp phân thân.
Khí tức trên người hắn liên tục tăng cao.
Cuối cùng phá vỡ gông cùm xiềng xích, thăng lên Tôn Cảnh.
Vừa thôi thúc lực lượng lên Tôn Cảnh, Lục Trường Sinh lập tức nhận ra điểm khác thường
“Hửm?”
“Lực bài xích của Côn Ngô giới đâu?”
“Lực bài xích của Côn Ngô vậy mà chưa hạ xuống?”
“Chẳng lẽ thủy phủ này có thể ngăn cách lực bài xích của Côn Ngô giới?”
Lục Trường Sinh nao nao.
Nhưng trong lòng hắn cũng mừng như điên.
Nếu thủy phủ có thể ngăn cách Côn Ngô giới, ngăn cách lực bài xích, điều này có ý nghĩa gì Lục Trường Sinh vô cùng rõ ràng.
Nghĩ đến đây, Lục Trường Sinh chuẩn bị thử thử lại một lần.
Vì thế, phân thân hắn dung hợp lần nữa.
Lần này, Lục Trường Sinh dung hợp tất cả phân thân.
“Ầm ầm ầm.”
Trong cơ thể Lục Trường Sinh vang lên một trận nổ vang.
Hắn đã chạm đến một gông cùm xiềng xích nào đó.
Nâng lên một cảnh giới tất cả mọi người ước mơ tha thiết.
Tổ Cảnh!
Lục Trường Sinh lúc này, dung hợp tất cả phân thân Linh Thể, Thần Thể, đã đánh vỡ xiềng xích Tôn Cảnh, đạt được lực lượng sánh ngang Tổ Cảnh.
Khi hắn dùng thân thể Tổ Cảnh vắt ngang qua thủy phủ, Lục Trường Sinh cẩn thận cảm ứng thủy phủ lần nữa, cảm ứng Côn Ngô giới.
Kết quả, trong lòng Lục Trường Sinh càng vui sướng hơn.
Quả nhiên như những gì hắn dự đoán trước.
Côn Ngô giới bị ngăn cách!
Hơn nữa lực bài xích của Côn Ngô giới cũng không buông xuống. Hết chương 1266.



Bạn cần đăng nhập để bình luận