Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 2057: Trải qua nghìn năm, linh hồn hai lần lột xác! Linh hồn Tử Cực vô cùng cao quý!

Chuyện này không thành vấn đề bởi đó là cạnh tranh công khai.
Nhưng quan trọng là trong những kẻ siêu thoát nhất cảnh, ai có thể là đối thủ của Lục Trường Sinh đây?
Đánh không lại Lục Trường Sinh thì tất cả tính toán cũng không có bất cứ ý nghĩa gì nữa.
“Thanh Liên Bảo Đăng…”
“Thôi, đi thông báo một tiếng, coi như Thanh Liên Bảo Đăng là món quà tặng cho Lục Trường Sinh để chúc mừng hắn bước lên Đỉnh Vũ Trụ.”
Chúa Tể Vạn Cổ đột nhiên mở miệng.
Nhưng câu này lại long trời lở đất, khiến Đồng Thiên Lâm cực kỳ chấn động.
“Chúa Tể bệ hạ, ngài nói… tặng Thanh Liên Bảo Đăng cho Lục Trường Sinh? Chuyện này…”
Cũng khó trách Đồng Thiên Lâm khiếp sợ như thế.
Thương hội Vạn Cổ Thế là thế lực đỉnh tiêm, đằng sau không chỉ một vị Chúa Tể, mạnh hơn núi Phi Long không biết bao nhiêu lần.
Rõ ràng Lục Trường Sinh đã cướp đoạt Thanh Liên Bảo Đăng của bọn hắn nhưng giờ thương hội Vạn Cổ lại nói muốn tặng Thanh Liên Bảo Đăng cho Lục Trường Sinh, cũng có nghĩa là thương hội Vạn Cổ không truy cứu trách nhiệm của Lục Trường Sinh nữa, đây là muốn “nhận thua” rồi.
Đường đường là thế lực đỉnh tiêm.
Đường đường là Chúa Tể lại cúi đầu trước một kẻ siêu thoát nhất cảnh ư?
Quả thực là không tưởng nổi.
Dù Lục Trường Sinh có lấy được danh hiệu Đỉnh Vũ Trụ thì sao chứ?
Như thể nghe được suy nghĩ trong lòng Đồng Thiên Lâm, Chúa Tể Vạn Cổ bình tĩnh nói: “Lục Trường Sinh không phải kẻ siêu thoát bình thường, hắn ẩn chứa một tia hy vọng.”
“Hy vọng?”
Đồng Thiên Lâm ngẩn ra.
Nếu chỉ là đại năng nhị cảnh bình thường thì sợ rằng sẽ không biết “hy vọng” trong miệng Chúa Tể Vạn Cổ là gì.
Nhưng Đồng Thiên Lâm lại khác.
Hắn là phó hội trưởng của thương hội Vạn Cổ, là kẻ quyền cao chức trọng, có thể tiếp xúc nhiều tin tức hơn những đại năng nhị cảnh bình thường.
Bởi vậy hắn biết “hy vọng” là gì.
Nhưng càng là thế thì sâu trong lòng Đồng Thiên Lâm lại càng thêm rung động.
Giờ cõi lòng hắn đã dấy lên sóng gió ngập trời.
Hy vọng.
Không ngờ các Chúa Tể lại đánh giá cao Lục Trường Sinh như vậy?
Ngay cả chủ nhân Hằng Quang, thậm chí vô số “Đỉnh Vũ Trụ” xuất sắc hơn chủ nhân Hằng Quang cũng không có ai được đánh giá là “hy vọng”.
Chỉ có Lục Trường Sinh được Chúa Tể đánh giá là “hy vọng”.
Mà chắc chắn đây không phải đánh giá của một mình Chúa Tể Vạn Cổ.
Nhất định có rất nhiều Chúa Tể cho rằng Lục Trường Sinh có thể là “hy vọng”.
“Ý nghĩa” của chuyện này tất nhiên không hề tầm thường.
Đồng Thiên Lâm biết rõ, hắn cũng lập tức hiểu ra, Lục Trường Sinh giờ đã khác xưa, hắn đã lọt vào “mắt xanh” của các Chúa Tể.
“Vâng, ta biết nên làm thế nào rồi.”
Đồng Thiên Lâm không hỏi thăm tiếp mà lập tức cúi đầu lui ra ngoài.
Từ sau khi đánh với chủ nhân Hằng Quang một trận, Lục Trường Sinh bước lên Đỉnh Vũ Trụ xong lại trở về trong động phủ tiềm tu.
Hấp thu, tiêu hóa vô vàn khí vận.
Nếu là lúc trước, số khí vận khổng lồ này chắc chắn sẽ bị lãng phí rất nhiều.
Nhưng giờ đã khác.
Hiện giờ Lục Trường Sinh đã luyện hóa Thần Thụ Số Mệnh, khí vận có nhiều hơn nữa cũng sẽ không bị lãng phí, mà sẽ được Thần Thụ Số Mệnh hấp thu rồi dần dần trả lại cho Lục Trường Sinh.
“Tách.”
Lục Trường Sinh chậm rãi mở mắt.
Lần này mất rất nhiều thời gian để tiêu hóa khí vận.
Suốt nửa năm trời.
Đủ thấy lần này thu được nhiều khí vận tới mức nào.
“Nửa năm… lần này khí vận nhiều thật đấy.”
“Để xem hiệu quả thế nào?”
Lục Trường Sinh nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Sau đó hắn mở bảng thuộc tính ra.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Giới Chủ: Đệ nhất cảnh
Chân giới: 100% (Một trăm chín mươi bảy lần bành trướng)
Linh hồn phổ thông: 85% (Gặp nước là chìm, không thể sống quá một giây trong Thời Không Trường Hà)
Lục Trường Sinh thấy tiến độ linh hồn của hắn đã biến thành 85%.
Tăng lên hẳn 50% tiến độ.
Quả thực là tăng vọt về “chất”.
Lục Trường Sinh biết mình bước lên Đỉnh Vũ Trụ chắc chắn sẽ thu được số lượng khí vận rất khủng bố.
Nhưng hắn cũng không ngờ lại khủng bố tới mức này?
Tiến độ linh hồn lập tức tăng thêm 50%, quả thực là điều trước giờ chưa từng thấy.
Đương nhiên lần này chắc chắn cũng có liên quan tới chủ nhân Hằng Quang.
Chủ nhân Hằng Quang giữ vững danh hiệu “Đỉnh Vũ Trụ” suốt 3600 năm, bản thân hắn vốn đã tích lũy rất nhiều khí vận.
Mà sau trận chiến này hắn đã bị Lục Trường Sinh đánh bại và chém giết, tất cả khí vận tất nhiên cũng chảy về phía Lục Trường Sinh,
Bởi vậy mới có thể tăng 50% tiến độ linh hồn chỉ với một lần thu hoạch như vậy.
Tới lần tiếp theo Lục Trường Sinh giữ lôi đài, dù có chiến thắng lần nữa thì sợ rằng cũng không cách nào thu hoạch được số lượng khí vận khổng lồ như vậy nữa.
Mà như vậy vẫn chưa kết thúc.
Đây mới chỉ qua nửa năm.
Trong khoảng thời gian tiếp theo, chỉ cần Lục Trường Sinh không bị người khiêu chiến đánh bại thì hắn sẽ luôn giữ vững được danh hiệu “Đỉnh Vũ Trụ”.
Mà bản thân danh hiệu “Đỉnh Vũ Trụ” đã có khí vận khổng lồ rồi.
Khí vận sẽ không ngừng chảy về phía Lục Trường Sinh.
Sau mười năm, trăm năm, nghìn năm, Lục Trường Sinh sẽ tích lũy được rất nhiều khí vận.
Đây cũng là lý do trước đây những người lấy được danh hiệu “Đỉnh Vũ Trụ” đều sẽ thử giữ lôi đài rất nhiều lần, tới tận khi thuận lợi tấn thăng nhị cảnh mới thôi.
Cũng vì bản thân danh hiệu “Đỉnh Vũ Trụ” đã có rất nhiều khí vận.
Người người đều sẽ tranh đoạt nó.
Lục Trường Sinh cầm đá truyền tin lên.
Hắn thấy trong đá truyền tin có tin nhắn của Phương Xuyên.
Được gửi tới mấy ngày trước.
Chỉ là mấy ngày trước Lục Trường Sinh vẫn đắm chìm trong việc hấp thu khí vận nên mới không để ý đến.
Giờ Lục Trường Sinh lấy đá truyền tin ra xem xét.
“Hả?”
“Thương hội Vạn Cổ truyền tin tặng Thanh Liên Bảo Đăng cho ta? Từ đây về sau thương hội Vạn Cổ sẽ không truy cứu nữa?”
Lục Trường Sinh không khỏi kinh ngạc.
Đây chính là thương hội Vạn Cổ đấy.
Hắn vẫn đang chờ “hành động” tiếp theo của thương hội Vạn Cổ.
Nhưng kết quả lại thế này?
Bạn cần đăng nhập để bình luận