Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1620: Nhập tiên trì chuẩn bị đột phá, chúng Tiên oanh động! (3)

Điểm này có ý nghĩa rất lớn.
Lục Trường Sinh về tới động phủ.
Hắn không để ý việc pháp môn của hắn “bán chạy như tôm tươi”.
Dù có bán chạy thế nào thì hắn cũng không thể thu hoạch được tiên công.
Trừ khi thôi diễn pháp môn nhục thân lên một cấp độ mới.
Nhưng điều này rất khó.
Trong này có một điểm khiếm khuyết trí mạng, đó chính là ý thức.
Không có cách nào tăng cường ý thức thì Lục Trường Sinh cũng chỉ có thể khống chế 49.000 bộ phân thân, không thể tăng lên được nữa.
“Có pháp môn tu luyện chỉ chuyên rèn luyện ý thức không nhỉ?”
Lục Trường Sinh nghĩ đến một khả năng.
Hắn lại tới đại điện hối đoái.
Đúng là pháp môn chuyên về rèn luyện tinh thần ý thức.
Thế nhưng đều là pháp môn rất bình thường.
Tiên tộc không coi trọng ý thức, cũng không coi trọng nhục thân, mà chỉ coi trọng “Đạo” .
Nhưng trước mắt Lục Trường Sinh vẫn chưa tiếp xúc với “Đạo”.
Thiên Tiên coi trọng pháp lực.
Kim Tiên coi trọng đạo quả.
Thái Ất Kim Tiên coi trọng tâm linh.
Đại La Kim Tiên coi trọng “Đạo”.
Điều này đã thành cả một hệ thống.
Hiện tại Lục Trường Sinh bất kể là nhục thân hay là ý thức.
Trên thực tế đều ở bên ngoài hệ thống tu hành của Tiên tộc.
Là phương pháp tu hành chính hắn tự nghĩ ra.
Thậm chí cũng chưa thành hệ thống.
Hết thảy đều phải dựa vào chính bản thân Lục Trường Sinh.
Về pháp môn nhục thân, Lục Trường Sinh có thể quan sát nguyên sinh mệnh Hỗn Độn rồi từ đó tự sáng tạo ra pháp môn nhục thân.
Thậm chí uy lực không thua kém gì huyết mạch cấp Vương của U tộc.
Nhưng về tinh thần ý thức, Lục Trường Sinh phải tự sáng tạo thế nào đây?
Ngay cả một điểm để tham khảo cũng không có.
Ngộ tính mạnh hơn nữa cũng không có cách nào.
Coi như có thể miễn cưỡng tự sáng tạo thì e rằng hiệu quả cũng không tốt.
Tiêu tốn rất nhiều thời gian tinh lực để tự sáng tạo pháp môn tinh thần ý thức, được không đủ bù mất.
“Nếu như có thể không ngừng tăng cường Hư giới, như vậy tinh thần ý thức tất nhiên có thể gia tăng trên diện rộng.”
“Nói thế nào thì Hư giới vẫn là thiên bẩm Thần Thông diễn sinh từ đạo quả.”
“Gia tăng đạo quả thì có thể tăng cường Hư giới.”
Hai mắt Lục Trường Sinh sáng rực lên.
Hệ thống tu hành của Tiên tộc vẫn có chỗ độc đáo riêng của nó.
hiện giờ Lục Trường Sinh căn bản vẫn đi theo hệ thống tu hành của Tiên tộc như cũ.
Lục Trường Sinh tâm niệm vừa động, hắn mở bảng thuộc tính ra.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Hồng Trần đạo quả: 90% (Thần Thông Hư Giới)
Vạn Linh đạo quả: 52% (Thần Thông Thôn Linh)
Huyết Nhục đạo quả: 36% (Thần Thông Vĩ Lực)
Pháp môn nhục thân dung hợp phân thân: 49.000 bộ phân thân
Trên bảng thuộc tính có thêm một môn “Pháp môn nhục thân dung hợp phân thân”.
Kỳ thực đây chính là pháp môn nhục thân của Lục Trường Sinh.
Chỉ là tên gọi trực quan hơn mà thôi.
Về phần tiến độ của ba viên đạo quả, về cơ bản không gì thay đổi.
Kỳ quái nhất chính là Huyết Nhục đạo quả.
Lục Trường Sinh cần luyện hóa huyết nhục cường đại mới có thể gia tăng Huyết Nhục đạo quả.
Nhưng lần trước huyết nhục “Lâm” đều bị đánh nổ, còn có U tộc nhìn chằm chằm nên Lục Trường Sinh không có cách nào luyện hóa huyết nhục của “Lâm” được.
Mà Huyết Nhục đạo quả dường như hoàn toàn khác biệt với pháp môn dung hợp phân thân của Lục Trường Sinh.
Hai thứ không hề liên quan tới nhau.
“Cũng đúng, đạo quả là đạo quả, pháp môn nhục thân là pháp môn nhục thân, hệ thống cũng không giống nhau.”
“Trụ cột tu hành của ta vẫn là hệ thống Tiên tộc.”
“Vậy trước tiên thử xem có thể chất chồng tài nguyên để tăng cường Vạn Linh đạo quả và Huyết Nhục đạo quả lên không đã.”
Lục Trường Sinh lập tức tiến về đại điện hối đoái.
Hắn đổi một đống tài nguyên tu hành.
Dù sao giờ hắn đang có rất nhiều tiên công.
Không dùng đổi lấy tài nguyên tu hành thì tiên công cũng chỉ một chuỗi số mà thôi.
Lần này hắn vì tăng cường Vạn Linh đạo quả và Huyết Nhục đạo quả nên đổi tài nguyên tu hành trị giá tới một triệu tiên công.
Dù có phải chồng chất lên thì hắn cũng nhất định phải chồng Vạn Linh đạo quả và Huyết Nhục đạo quả lên được.

Tổng bộ U tộc.
Từ khi huyết mạch cấp Vương “Lâm” chết đi, U tộc cũng yên tĩnh không ít.
Mặc dù thực lực của “Lâm” không phải quá cường đại, chỉ có thể so với thống lĩnh U tộc.
Nhưng thân phận “Lâm” lại không tầm thường.
“Lâm” tại trận chiến Hỗn Độn bị một tên Tiên Quân cùng cấp như Lục Trường Sinh chém giết, đối với U tộc mà nói, đây là một đòn đả kích tâm lý trầm trọng.
Cũng làm U tộc biết, Tiên tộc cũng không yếu đuối như bọn chúng nghĩ.
Nếu không sau nhiều năm phân tranh, hẳn là Tiên tộc đã bị đánh tan từ lâu rồi.
Nhưng tới giờ Tiên tộc vẫn đang chống cự lại U tộc.
“Chẳng lẽ chúng ta nhất định chỉ có thể dựa vào lão tổ thức tỉnh mới có thể chiến thắng Tiên tộc?”
“Để đám Tiên tộc này bá chiếm Thiên giới đúng là phung phí của trời. Một tòa thế giới Hỗn Độn lớn như vậy, nhiều sản vật như vậy, một khi bị U tộc chúng ta chiếm cứ thì đảm bảo chúng ta có thể sinh ra vô số cường giả.”
“Thế nhưng bên phía Tiên tộc có Đạo Tổ, mà thực lực của đám Đạo Tổ đó tại Thiên giới cũng cực kỳ cường đại, trừ lão tổ U tộc ra, đúng là chúng ta chưa chắc đã có thể đối phó với đám Đạo Tổ kia được.”
“Ở trong Hỗn Độn, Đế Quân không hề thua kém đám Đạo Tổ kia. Nhưng hệ thống tu hành của Đạo Tổ rất kỳ quái, ở Thiên giới chúng có thể bộc phát sức mạnh lớn hơn hẳn, các Đế Quân mãi vẫn không thể đánh vào Thiên giới cũng vì bị đám Đạo Tổ đó ngăn cản. Nếu muốn hoàn toàn công chiếm Thiên giới thì chỉ có thể đánh thức lão tổ.”
“Lần trước lão tổ đối phó đại địch nên mới thụ thương, đến nay vẫn luôn ngủ say. Muốn đánh thức chỉ sợ cũng không dễ.”
“Không phải Đạo Tổ Tiên tộc không có nhược điểm. Đám Đạo Tổ đó hẳn là có liên hệ rất sâu với Thiên giới bản nguyên, có thể mượn một chút sức mạnh bản nguyên của Thiên giới, thế nên tại Thiên giới Đế Quân mới kém hơn Đạo Tổ một chút. Nhưng chỉ cần chúng ta có thể chuyển hóa Thiên giới, không cần chuyển hóa toàn bộ mà chỉ cần chuyển hóa một bộ phận Thiên giới thôi là Đạo Tổ sẽ không làm gì được Đế Quân. Đến lúc đó, chúng ta lại từng bước xâm chiếm, cuối cùng sẽ có một ngày có thể triệt để chiếm cứ Thiên giới.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận